Mục lục
Chọc giận bảo bối: ông xã, cưng chiều nhẹ một chút
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chú cảm thấy thế nào?"


Thi Mị không có trả lời vấn đề của anh, nhưng một câu hỏi ngược lại này của anh ta, lại giống như cố ý làm cho người ta mơ màng.


Thi Vực vuốt vuốt ly rượu, cười như không cười mở miệng: "Tôi cảm thấy.... Làm thật với những phụ nữ khác rất dễ dàng, nhưng muốn làm thật với Thi Khả Nhi, khả năng cơ bản là không."


Thi Mị cười gật đầu, xem như ngầm đồng ý.


Nghĩ đến phát sinh lúc tối hôm qua, Thi Mị bất giác giương khóe môi lên....


Bởi vì uống say rượu, Thi Khả Nhi nói rất nhiều chuyện không nên nói, vừa khóc vừa cười, cuối cùng tiếp tục điên cuồng, lau toàn bộ nước mắt và nước mũi ở trên người Thi Mị.


Lúc ấy thấy cô khóc lợi hại như vậy, anh cũng mềm lòng, liền tùy ý cô cọ xát lung tung ở trên người mình.


Đầu tiên là ôm anh hôn, cuối cùng ôm anh bảo anh đừng đi, đừng rời khỏi cô, cuối cùng trực tiếp đè anh ngã vào trên cỏ ngoài thành cổ.


Anh cho rằng cô cùng lắm cũng chỉ ôm anh một lát, cho nên không có ngăn cản cô, không ngờ sau khi cô đè anh, bắt đầu vươn tay cởi quần áo trên người cô, không chỉ như thế, trước khi lễ phục còn chưa cởi xong, cô liền duỗi tay vào trong quần áo, cỡi nút thắt trên áo ngực.


Nhìn thấy cử động của cô, Thi Mị xoay người đè cô lại trên mặt đất, cởi áo khoác trên bao bọc trên người cô lại, ôm lấy cô nhét vào trong xe.


Thi Mị vốn định đưa Thi Khả Nhi về nhà, nhưng ở trên đường trở về, cô leo từ chỗ ghế xe sau đến chỗ ngồi ghế trước, lại quấn đến trên người Thi Mị, vừa quấy nhiễu anh lái xe, vừa sờ loạn ở trên người anh.


Cuối cùng không có cách nào, Thi Mị đành phải bỏ ý niệm đưa Thi Khả Nhi về nhà trong đầu đi, lái xe đến tòa nhà anh mới mua, ôm Thi Khả Nhi lên lầu.


Sau khi lên lầu, anh bưng nước ấm tới định rửa mặt cho cô, nhận lấy là Thi Khả Nhi say rượu nổi điên, bưng chậu nước ném xuống dưới từ cửa sổ.


Cử động của cô chọc giận Thi Mị, vốn định vứt bỏ mặc kệ cô, kết quả người còn chưa đi ra phòng ngủ, Thi Khả Nhi liền tiến lên ôm lấy eo của anh, còn vừa nói "Anh, em thích anh, em thật sự thích anh...." vừa lôi kéo anh đi đến bên giường.


Cho nên mới có một màn tiêu chuẩn lớn sau đó.


Thi Khả Nhi đè Thi Mị trên giường, ôm anh, hôn anh,.... cởi quần anh.


Chỉ có điều, sau đó Thi Mị không có thuận theo ý của cô, nóng nảy sập cửa đi ra!


Anh đi ra ngoài không bao lâu, liền có một nữ sát thủ vào phòng ngủ, thay quần áo cho Thi Khả Nhi.


Cho nên mặc dù quần áo trên người Thi Khả Nhi là của Thi Mị, nhưng lại không là anh đổi, là do nữ sát thủ đến làm thay.


Sau khi nữ sát thủ thay quần áo cho Thi Khả Nhi xong, hồi báo tình huống của cô cho Thi Mị, trình độ say rượu, tình huống thân thể, cùng với nơi nào trên người Thi Khả Nhi có bớt, nơi nào có sẹo, nốt ruồi hay là nốt ruồi đỏ, những thứ này đều được báo cáo rất rõ ràng.


Cho nên Thi Mị mới biết Thi Khả Nhi mặc áo lót quần lót màu gì, kiểu dáng gì.


*


Trong phòng ngủ.


Sau khi Thẩm Chanh nghe Thi Khả Nhi nói xong, không khỏi nhướng mày lên: "Ý em muốn nói, lúc tối hôm qua, em và Thi Mị, làm yêu, loạn luân rồi?"


"Tụi em nhiều lắm thì say rượu mất lý trí, không gọi là loạn luân." Thi Khả Nhi vẫn luôn hào phóng, đến cả thay quần áo cũng làm ở trước mặt Thẩm Chanh không tránh né, cô ấy vươn tay sửa sang lại áo ngực một chút, nói tiếp: "Chị dâu, em nghĩ có một số việc chị đã biết rõ, không cần em nói quá thẳng. Hiện tại nên phát sinh đã phát sinh, không nên phát sinh cũng phát sinh rồi. Chúng ta không thể khuếch trương vấn đề, chỉ có thể giải quyết vấn đề. Cho nên chuyện này đứng ở trên góc độ của chị đến xem, là đúng hay sai?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK