Lúc Diệp Tử thu thập xong chính mình đi ra từ phòng tắm, Tần Cận liếc cô một cái, cũng không có thêm phản ứng nào.
Diệp Tử len lén quan sát nét mặt của anh, không có nhận ra dưới chân mình có cái gì.
Chỉ nghe cô a một tiếng, thân thể liền ngã xuống đất.
May mắn Tần Cận tay mắt lanh lẹ, đặt ly rượu xuống nhanh chóng đứng dậy, ba chân bốn cẳng tiến lên một phát giữ eo của cô, kéo cô vào trong lòng.
Vốn cho rằng sẽ ngã đến trên đất, không ngờ ngã vào một vòng tay ấm áp.
Trong lúc Diệp Tử thở phào một hơi, sững sờ nhìn khuôn mặt tuấn tú ở dưới ánh mặt trời liền trở nên càng thêm hoàn mỹ.
"Người phụ nữ vụng về."
Tần Cận ôm cô ở trong ngực, giọng điệu hiếm khi ôn nhu và mang theo vài phần trách móc nặng nề.
Không đợi Diệp Tử nói chuyện, anh lại rút tay ôm trên eo cô về, cầm ngược tay của cô, lôi kéo cô đi ra ngoài.
Diệp Tử đuổi kịp bước chân của anh, hỏi anh: "Đi đâu?"
Tần Cận cũng không quay đầu lại nói: "Đi mua đồ."
"À!"
Diệp Tử nhẹ nhàng lên tiếng, không có hỏi nhiều nữa.
Lái xe ra nhà họ Tần, dừng lại ở bên ngoài trung tâm thương mại, sau khi hai người một trước một sau đi vào, Tần Cận trực tiếp lôi kéo Diệp Tử đi khu vực vật dụng hàng ngày.
Diệp Tử có chút nghi hoặc: "Chúng ta tới đây mua cái gì?"
Bình thường những thứ đồ dùng này đều sẽ có mua sắm chuyên dụng, Tần Cận chưa bao giờ nhúng tay vào loại chuyện vụn vặt này, cho nên Diệp Tử mới sẽ cảm thấy kỳ quái.
Tần Cận không có trả lời vấn đề của cô, mang theo cô xuyên qua một đường hành lang, dừng bước lại.
Lúc nhìn thấy bốn chữ đồ dùng vệ sinh, Diệp Tử ngây ngẩn, "Này...."
"Đi chọn."
Tần Cận đẩy cô về phía trước, cô đi vài bước mới đứng vững gót chân.
Quay đầu lại nhìn anh, hơi ngượng: "Em vừa mua rồi... vẫn còn...."
"Cho em chọn thì em liền chọn."
Tần Cận lười biếng dựa vào ở trên khung bên cạnh nhìn cô, một tay cắm vào ở trong túi quần, đẹp trai đến không còn hình dáng.
Không có cách nào, Diệp Tử đành phải miễn cưỡng, cầm từ trên quầy chuyên kinh doanh băng vệ sinh một bao băng vệ sinh dùng ban đêm.
Nhìn thấy cô chỉ lấy một bao, Tần Cận nhíu mày, lạnh lùng nói: "Chọn thêm mấy nhãn hiệu."
Diệp Tử nghe tiếng, lại chọn mấy loại....
Nhưng Tần Cận vẫn không thoả mãn, trong lúc bảo cô tiếp tục chọn còn ra lệnh, phải mua đắt tiền nhất.
Bên cạnh, mấy người bán hàng bị kinh ngạc đến ngây người.
Đàn ông mang theo phụ nữ mua băng vệ sinh không kỳ lạ quý hiếm, ly kỳ là đàn ông yêu cầu rất cao với băng vệ sinh!
Người bán hàng chuyện phụ trách quầy băng vệ sinh thấy hai người mua nhiều, vì vậy bắt đầu đẩy mạnh tiêu thụ với Diệp Tử....
"Tiểu thư, cô nhìn xem cái này, khả năng thấm hút mạnh mẽ, còn đặc biệt khô mát...."
"Còn có cái này, thấm hút dù đang nằm nghiêng, đảm bảo cả đêm yên tâm thoải mái!"
"Cái này bán đặc biệt chạy, Đẳng Ly Tử, đặc biệt tốt cho phụ nữ...."
"Hiện tại rất nhiều băng vệ sinh có ẩn tai họa ngầm, tổn hại rất lớn, nhưng loại băng vệ sinh này không giống, trải qua mười tám lần kiểm nghiệm, là sản phẩm đượcquốc gia dốc sức ủng hộ!"
Thấy người bán hàng liến thoắng không ngừng ở bên tai Diệp Tử, lông mày Tần Cận siết chặt, trong mắt một mảnh lạnh bạc: "Đừng nói nhảm, để tự cô ấy tuyển chọn."
Người bán hàng bị ánh mắt của anh dọa sợ, không dám nói thêm nữa, lui sang một bên yên lặng nhìn Diệp Tử chọn lựa.
Diệp Tử liếc mắt nhìn Tần Cận, lại nhìn sang người bán hàng bên cạnh, không nói một lời, tiếp tục lựa chọn.
Mười phút sau, Diệp Tử chọn băng vệ sinh mười hai nhãn hiệu, giá cả đều là băng vệ sinh đắt tiền nhất.
Tần Cận nhìn lướt qua, lạnh lùng hỏi, "Chỉ những thứ này?"
Diệp Tử gật gật đầu: "Đủ rồi, đủ lắm rồi."
Nhưng Tần Cận không để ý tới cô, quay đầu nhìn về phía người bán hàng, căn dặn nói: "Cô chọn lựa những thứ này, nơi này của các người còn có bao nhiêu hàng tồn, lấy ra toàn bộ."
Người bán hàng đó cả kinh há to miệng, thật lâu sau mới phản ứng kịp, "Được, được được!"