Mục lục
Chọc giận bảo bối: ông xã, cưng chiều nhẹ một chút
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong điện thoại di động truyền đến tiếng cười của Thi Khả Nhi: "Hai người anh của em đều đối với chị tốt như vậy, em đây làm một em gái nếu không tốt với chị, bọn họ còn không bóp chết em à?"


"Được rồi, chị nói không lại em." Thẩm Chanh cười khẽ: "Cho nên cũng chỉ có thể nói với em một câu thôi."


"Một câu? Chị dâu, chị sẽ không thổ lộ với em chứ? Chị tuyệt đối đừng nha, em không làm đồng tính luyến ái, cũng không dám làm đồng tính luyến ái với phụ nữ của anh trai em."


Thẩm Chanh: "Thi Khả Nhi, em có thể đứng đắn chút không?"


Thi Khả Nhi: "Hiện tại em ăn mặc có chút không đứng đắn, mặc một kiện đồ ngủ tơ tằm, màu đen, còn là loại lộ nửa ngực, đặc biệt gợi cảm. Soi soi gương, đến chính mình cũng bị mình hấp dẫn. Aizz, chị dâu, chị nói đi, sao lại có phụ nữ xinh đẹp như em vậy chứ?"


Thẩm Chanh: "...."


Họ Thi, quả nhiên đều không đơn giản, ngay cả khoe khoang cũng khoe khoang ra khỏi trình độ mới của con người.


Đồ ngủ tơ tằm, màu đen, lộ nửa ngực....


Cô đã tưởng tượng đến hình ảnh khiến người ta phun máu mũi kia rồi.


"Chị dâu, đồ ngủ này là một khách hàng của em tặng, vừa rồi em đến trên web Thương Thành tìm tòi một chút, 1008 đồng, giá cả vừa phải, chị cũng nên mua một cái thử xem, mặc lên hấp dẫn quyến rũ anh của em, khiến anh ấy muốn ngừng cũng không được với chị...."


Thẩm Chanh: "...."


Không phản bác được.


Quá hư hỏng, người phụ nữ này, còn hư hỏng hơn cô.


"Thi Khả Nhi, em là một phụ nữ ngay cả yêu cũng chưa từng nói qua, biết cái gì là quyến rũ? Biết cái gì là muốn ngừng mà không được sao? Hửm?"


Đúng lúc đó, Thẩm Chanh đột nhiên nghe đầu kia di động truyền đến một giọng nam sâu lắng, có chút quen thuộc.


Hình như là.... Thi Mị!


Đúng, chính là anh ta.


Sau đó, trong điện thoại di động lại truyền tới giọng nói của Thi Khả Nhi...."Anh, không phải anh nói muốn đi một thời gian ngắn ư? Sao nhanh như vậy liền trở lại rồi? Còn có, em không có mặc quần áo nha, anh đi vào không biết gõ cửa hả?"


"Em không có mặc quần áo?" Giọng nói Thi Mị có chút lạnh chìm, vừa mở miệng liền khiến cho người ta như rơi vào hầm băng: "Vậy đây là cái gì? Khách hàng tặng, đường viền hoa, đồ ngủ tơ tằm?"


"Đúng vậy, chính là khách hàng nam tặng, vì cảm ơn em cãi thắng kiện cho anh ta, anh ta đặc biệt đến... cửa hàng mua về." Giọng điệu Thi Khả Nhi nghe rất bình tĩnh, suy nghĩ không có chút dao động.


"Thích mặc loại đồ ngủ như vậy, có thể, anh cho em mặc đủ."


Lời của Thi Mị vừa mới rơi xuống, liền vang lên một tiếng thét chói tai, "Anh! Anh đè em làm gì!"


"Em nói đi?"


"Anhsẽ không phải là muốn cởi quần áo giúp em chứ?"


"Em nói đúng rồi."


"Ưm...."


Điện thoại Thẩm Chanh vốn mở khuếch đại âm thanh, kết quả sau khi vừa nghe đến bên kia truyền đến tiếng thở thấp mờ ám, liền rất tự giác tắt âm thanh khuếch đại.


Thi Vực tắm rửa đi ra từ phòng tắm, thấy cô ngồi ở trên giường nhìn chằm chằm di động, mặt còn có chút đỏ lên, liền đi qua lấy mu bàn tay dò xét nhiệt độ trên trán cô.


Tay Thi Vực mới vừa chạm vào làn da Thẩm Chanh, đã bị cô đẩy ra, đại khái là hiểu rõ dụng ý của anh, cô nói: "Em không có phát sốt, chỉ là có chút nóng."


Thi Vực rút tay lại, thuận tiện ngồi xuống ở bên giường, nghiêng mặt, híp nửa mắt dò xét cô, "Nhiệt độ điều hòa chỉnh rất thấp, sao em còn nóng?"


Thẩm Chanh không có trả lời vấn đề của anh, mà là trực tiếp đưa di động cho anh, "Anh nghe một chút xem, thử xem có thể nóng hay không."


Thi Vực muốn biết cô đang bán cái nút gì (chỗ lý thú nhất, hấp dẫn nhất trong tiểu thuyết, hí kịch, cũng ví với mấu chốt sự việc), vì vậy nhận lấy di động qua đặt đến bên tai, sau khi nghe chừng nửa phút đồng hồ, anh mặt không đổi sắc trả điện thoại cho cô, dựng thẳng lông mày một chút, "Thì ra em thích rình việc riêng của người khác?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK