Thẩm Chanh: "...."
Thật phúc hắc!
Lúc mười hai giờ, tiệc trưa bắt đầu, các khách mời đều được bồi bàn mời vào tiệc rượu, lần lượt ngồi vào vị trí.
Dựa theo quy củ, người chủ không thể cùng dùng cơm với khách mời, tất cả người nhà họ Thi không có lập tức nhập tọa, mà là thay nhau tiến lên mời rượu.
Đầu tiên là Thi Diệu Nam và Thi Diệu Quang ra mặt mời rượu, cuối cùng là Thi Vực và Thi Mị.
Bởi vì vì giá trị nhan sắc của hai anh em rất cao, cùng lộ diện liền khiến cho một trận oanh động không nhỏ, không ít tiểu thư danh viện đều động lòng với hai người, lúc bọn họ tới mời rượu đều tỏ ra săn đón, nói mình tửu lượng tốt, có thể uống thêm vài ly. Bởi như vậy, thời gian có thể một mình chung đụng với hai người sẽ nhiều thêm một chút.
Chỉ là Thi Vực và Thi Mị biểu hiện quá mức lạnh lùng, mặc kệ tửu lượng đối phương có tốt bao nhiêu, bọn họ chỉ kính một ly. Mà ở trong lúc này, bọn họ không có nhìn lâu bất kỳ một phụ nữ nào.
Dù dáng dấp đối phương sắc nước hương trời, ăn mặc hấp dẫn, bọn họ cũng không có phản ứng.
Một phen mời rượu xong, khiến cho mấy danh viện ngồi đó đều rất bất mãn, đều đang nói thiếu gia nhà họ Thi quá thiếu tình người, đến cơ hội làm một người bạn cũng không cho. Nhưng tuy là như thế, các cô cũng không dám làm ra cử động khác người, phát càu nhàu liền thôi.
Làm một vị tiểu thư duy nhất của nhà họ Thi, Thi Khả Nhi cũng kính rượu khách mời tất cả các bàn, so sánh với Thi Vực và Thi Mị, cô có vẻ nhiệt tình hơn rất nhiều.
Không ít thiếu gia yêu cầu số wechat với cô, cô đều hào phóng tiết lộ cho đối phương. Đối phương dò hỏi cô sau này có thể thường liên lạc, hoặc là đi ra ăn một bữa cơm hay không, câu trả lời của cô là: "Nhiều bạn sẽ có thêm nhiều đường, đương nhiên có thể."
Quan hệ của Thi Khả Nhi ở thành Đô vốn đã rất rộng, qua một phen này, tăng thêm không ít người coi trọng, cô mới vừa rời đi tiệc rượu, điện thoại liền không ngừng truyền đến âm thanh nhắc nhở wechat.
Cô lấy điện thoại di động ra xem xét, phát hiện có hơn mười tin xin kết bạn, đại khái nghĩ đến là đám thiếu gia mới vừa xin số wechat của cô đi, vì thế liền chấp nhận đối phương.
Sau khi chấp nhận kết bạn, một tin tiếp một tin gửi vào.
Bạn thân 1: "Tối nay có rãnh không? Muốn mời em xem phim."
Bạn thân 2: "Gần đây có người bạn gặp rắc rối, có thể sẽ bị người khởi tố, không biết có thể mời Thi tiểu thư làm luật sư biện hộ hay không?"
Bạn thân 3: "Nhà tôi ở vùng ngoại thành của thành Đô mới xây một bể bơi lớn, không biết Khả Nhi tiểu thư có hứng thú cùng đi chơi với tôi không?"
Bạn thân 4: "...."
Còn chưa kịp xem tin người thứ tư gửi tới, điện thoại đã bị người một phát rút đi.
Thi Khả Nhi quay đầu nhìn, thấy là Thi Mị, cô cũng không có tức giận, chỉ là hơi nhướng lông mày rất nhỏ, "Dò xét bí mật của người khác chính là phạm pháp, anh, anh là cảm thấy cuộc sống của anh quá đẹp, muốn tạo ra chút nhấp nhô gì đó à."
Thi Mị không có trả lời vấn đề của cô, mà là nói: "Không biết tổn hại đồ vật của người khác có tính là phạm pháp hay không?"
Tuy rằng những lời này của anh không phải quá rõ ràng, nhưng Thi Khả Nhi lại có thể nghe ra hàm nghĩa trong đó, cô cười không sao cả: "Cho nên ý của anh là, anh thấy điện thoại di động của em chướng mắt, muốn hủy nó?"
"Nói đúng rồi."
Thi Mị nhếch môi, vạch ra một độ cong cười như không cười.
Đột nhiên, anh khoát tay, điện thoại bị ném ra.
Ầm!.... Ào....
Điện thoại rơi vào trong hồ bơi cách đó không xa, bắn lên một ít bọt nước, sau đó nhanh chóng chìm vào đáy hồ.
Anh dùng hành động của mình chứng minh, cái gì gọi là nói một không hai.