Tô Cửu Y chú ý tới, sau khi anh vào phòng, thuận tay khép cửa phòng lại.
Lúc này thời gian là 0 giờ 5 phút, cách thời gian cô đi vào phòng không kém bao nhiêu.
Tô Cửu Y nhìn chằm chằm trên màn hình, quan sát đến những người đi ngang qua bên ngoài phòng, không dám bỏ qua chi tiết từng người một.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, phần lớn mọi người cũng chỉ đi ngang qua ngoài phòng, không ai dừng lại ở cửa ra vào, đến khi.... cô xuất hiện.
Trên sống lưng của cô chảy ra một tầng mồ hôi lạnh, toàn thân run rẩy lên.
Điều đó không có khả năng! Cửa phòng vẫn đóng, vậy cô đi vào thế nào?
Cô lại tua về trước, cũng không có một nhân viên quét dọn nào từng tiến vào phòng của Thi Ngạo Tước.
Là ai mở cửa phòng Thi Ngạo Tước ra, là ai đốt thuốc thúc tình ở trong phòng của anh....
Cô chỉ cảm thấy có một cái lưới gió thổi không lọt, trói cả người cô lại, không tìm được suy nghĩ cũng không giãy dụa được.
Đúng lúc đó, cô chú ý đến thời gian trên màn hình....
Dường như.... Thời gian giống như không đúng.
Lúc cô tiến vào gian phòng Thi Ngạo Tước, là 0 giờ 25 phút, cách anh đi vào phòng kém 20 phút, mà thời gian hiển thị trên màn hình lại giảm, chỉ có 19 phút.
Nói cách khác, một phút đồng hồ trong đó bị người cắt đứt rồi!
Cô lập tức giật mình tỉnh ngộ.... Có người động tay động chân với đoạn giám sát này!
Chỉ là thuốc thúc tình mà thôi, tại sao còn muốn phí hết tâm tư che dấu sự thật này, nếu như đối phương có bản lãnh lớn như vậy, thì tại sao chỉ thả hương thúc tình?
Mắt thấy thời gian không sai biệt lắm, Tô Cửu Y không kịp ngẫm nghĩ nữa, nhanh chóng cúi đầu xuống tiến hành điều khiển ở trên bàn phím, vội vả đem hình ảnh đẩy tới nguyên thủy vị trí.
Chính ngay lúc này, cô đột nhiên phát hiện, vị trí trái tim mình, có một điểm đỏ khẽ run.
Cô nhíu mày, ngắm nhìn bốn phía, muốn nhìn chung quanh đây có mấy món đồ hồng ngoại gì đó không.
Lúc tầm mắt chuyển qua trên bức màn, thân thể cô dừng lại, trong nháy mắt máu toàn thân ngưng tụ đến đại não....
Không tốt!
Thân thể cô ý thức tránh sang bên cạnh.
"Ầm" một tiếng vang thật lớn, trên cửa sổ thủy tinh chợt bể nát, chỗ cô ngồi vốn đặt một ly nước, liền nổ tung trong nháy mắt.
Tô Cửu Y phát hiện, một viên sản suất từ kim loại đang khảm trên vách tường đối diện cửa sổ, chung quanh tường lõm xuống dưới một cái lỗ sâu.
Là viên đạn.
*
Thi Ngạo Tước đang ở trong phòng làm việc nghe quản lý báo cáo thành tích tháng này, lúc đối phương vừa nói đến muốn tăng nghiệp vụ mới, mơ hồ nghe được một trận tiếng thủy tinh bể, sau đó trên hành lang bên ngoài truyền đến xôn xao ầm ĩ.
Quản lý nhìn thấy sắc mặt Thi Ngạo Tước có chút không vui, vội lấy bộ đàm ra, dò hỏi đã xảy ra chuyện gì.
Hỏi thăm rõ ràng xong, quản lý lập tức nói chuyện xảy ra ở phòng quan sát cho Thi Ngạo Tước.
Đôi mắt đen thẫm phát ra một ánh sáng nguy hiểm, Thi Ngạo Tước nhíu chặt hai hàng lông mày, mở bước chân đi ra khỏi phòng làm việc, đi về phía phòng quan sát.
Sau khi bảo vệ vẫn đang mệt mỏi buồn ngủ bởi vì uống rượu nghe được tiếng vang khổng lồ, trong nháy mắt liền thanh tỉnh, đứng dậy đưa mắt nhìn nhau, đỏ mặt hỏi hai bên đã xảy ra chuyện gì.
Thừa dịp lúc bọn họ không chú ý, Thích Cảnh Nhân xông vào phòng quan sát.
Tô Cửu Y sợ hãi, sắc mặt cô trắng bệch co lại ở góc tường, tay chân lạnh buốt run rẩy.
"Xảy ra chuyện gì rồi?" Thích Cảnh Nhân liếc qua thủy tinh nghiền nát cùng với ly nước bể nát trên bàn, lông mày nhíu lại thật sâu.
Cô ấy vội vã đi đến trước mặt Tô Cửu Y, ngồi xổm xuống kiểm tra cô có bị thương hay không.