Vì để cho Tô Cửu Y có thể yên tâm, Dạ Hàn bảo cô tự mình lựa chọn một nhà hàng, sau đó tự anh đi thuyết phục đầu bếp và quản lý, để bọn họ có thể dọn ra một chút không gian cho cô.
Tô Cửu Y nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng cũng không có quyết định, thật ra cô vốn không biết trên con đường đó có nhà hàng, cũng không biết tình huống kinh doanh của mỗi một nhà hàng, nhưng vì không để cho Dạ Hàn chê cười, cô chỉ có thể gọi điện thoại cầu cứu Thích Cảnh Nhân.
Biết được cô muốn tìm nơi làm đồ ngọt, Thích Cảnh Nhân cố ý bảo cô tìm một tiệm bánh ngọt, nói là bạn anh cô mở.
"Cậu đi với ai á?" Thích Cảnh Nhân bên kia suy đoán đến chuyện của Dạ Hàn, "Tớ cảm thấy nếu muốn đi, khẳng định không thể nào là Thi Ngạo Tước, anh ta mới không thích loại chuyện làm đồ ngọt này."
"Gần đây mới vừa quen một người bạn, nói muốn dạy tớ làm đồ ngọt, vừa vặn ngày mai leo núi có thể dùng đến." Tô Cửu Y giải thích.
"Gần đây cậu vẫn luôn bận chuyện này ư?"
Vào lúc này Tô Cửu Y đã ngồi trên xe Dạ Hàn, cô ở vị trí kế bên tài xế, tiếng gió quá lớn, có chút không nghe được lời của Thích Cảnh Nhân.
"Cậu trước đừng hỏi, chờ sau khi tớ về nhà lại nói tỉ mỉ với cậu." Sợ Thích Cảnh Nhân sẽ hỏi buôn dưa lê bị Dạ Hàn bên cạnh nghe được, cho nên cô vội vã cúp điện thoại.
"Nhiều bạn hơn sẽ rất thuận tiện." Dạ Hàn cười, "Người thích du lịch vòng quanh thế giới như tôi, bốn biển là nhà, ở đâu cũng có mấy người bạn có thể giúp đỡ, nhiều người lực lượng lớn, có một số việc quả thật vẫn phải cảm ơn bọn họ nổ lực."
"Đúng vậy." Tô Cửu Y gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Hai người tán gẫu câu được câu không, rất nhanh liền đến nơi Thích Cảnh Nhân đề nghị, cô ấy nói cô ấy đã gọi điện thoại chào hỏi với người bạn chủ tiệm đó rồi, chỉ cần nói một tiếng là cô ấy giới thiệu tới, liền có thể đến thẳng phòng bếp.
Đây là một tiệm đồ ngọt có quy mô rất lớn, nhân viên phục vụ cũng chỉ mặc quần áo cosplay, rất có ý mới, có thể hấp dẫn rất nhiều người ái mộ Anime và trạch nam nữ otaku (chui trong nhà), còn có âm nhạc tuyệt vời và hoàn cảnh thoải mái.
Tô Cửu Y kéo cửa ra, khí lạnh đập vào mặt khiến người ta cảm thấy tâm trạng vui vẻ, búp bê cảm ứng đặt ở cửa cũng ứng tiếng hô lên." Hoan nghênh quang lâm", hai người trực tiếp đi về hướng vị trí quầy hàng, nhân viên phục vụ rất lễ phép chào hỏi.
"Xin chào, tôi là bạn của Thích Cảnh Nhân." Cô dựa theo ý của Thích Cảnh Nhân nói rõ thân phận của mình.
"Vâng, mời đi theo tôi."
Ba người xuyên qua phòng khách bố trí hoa lệ lãng mạn, liền đi tới phòng bếp phía sau phòng bao.
Phòng bếp đều được tách ra ở trong phòng khác nhau, nhân viên phục vụ lấy cái chìa khóa từ trong túi áo ra, mở một cánh cửa trong đó ra, bật đèn ở trên vách tường bên trong ra.
Tô Cửu Y đi vào theo sau, đồ làm bếp không nhiễm một hạt bụi bên trong làm cô chấn kinh một phen.
"Đây là phòng bếp mới đúng không?" Cô chưa từng thấy phòng bếp có thể quét đến sạch sẽ như vậy.
"Đúng, hơn nữa công cụ bên trong đều là vừa mới được khử trùng, cứ yên tâm sử dụng, có chuyện gì đến đại sảnh gọi tôi." Sau khi nhân viên phục vụ nói xong liền đóng cửa rời đi.
"Bạn của bạn cô thật đúng là bạn chí cốt." Dạ Hàn ở ngay bên cạnh cười nói như khẩu lệnh, "Cô ấy cũng không sợ hai chúng ta thao tác không đúng, nổ tung phòng bếp ư."
Tô Cửu Y không khỏi cười, "Có anh ở đây làm sao có thể nổ được."
"Tôi sợ cô làm nổ phòng bếp."
"Sẽ không." Tô Cửu Y lườm anh.
Sau khi hai người thương lượng làm vài đồ ngọt đơn gian trước tiên, Tô Cửu Y học vô cùng nhanh, cũng có giải thích độc đáo của mình.