Nhà họ Cố, không tính là thế gia nổi tiếng ở thành Đô, nhưng gia cảnh coi như giàu có. Cha theo thương nhân, mẹ chỉ là một bà chủ nhà bình thường.
Bởi vì bối cảnh trong nhà không tính là hùng hậu, không có chỗ dựa hậu trường, cho nên lúc Cố Liên Thành mới vừa vào xã hội, gặp qua không ít nhấp nhô.
Có một chuyện được nhà họ Cố giấu diếm bị tra xét ra....
Năm Cố Liên Thành tốt nghiệp đại học, từng bị một đám lưu manh quấy rầy, lúc ấy lưu truyền ra tin tức chính là cô ta bị người cưỡng gian, và cưỡng gian luân phiên, còn từng hoài thai....
Nhưng sau đó chứng thật, chuyện này cũng không phải là thật, mà là thuộc về bịa đặt giả tạo.
Nhưng lời người đáng sợ, tin đồn truyền đến truyền đi, vẫn là tạo thành tổn hại nhất định với thanh danh của Cố Liên Thành.
Vì vậy, cha Cố mẹ Cố không tiếc lấy ra tất cả tích góp, bịt miệng tất cả tạp chí lớn, tẩy trắng Cố Liên Thành.
Sau một thời gian, chuyện này từ từ phai nhạt.
Cố Liên Thành không còn là chủ đề nóng người khác say sưa nghị luận, về phần cô ta có bị người cưỡng gian hay không, cũng không có người quan tâm nữa.
Đến khi cô ta bởi vì một chiếc nhẫn ngôi sao sáng chói mà đè xuống đông đảo người cũ giới thiết kế, nổi tiếng tăng mạnh, quá khứ của cô ta lại bị truyền thông bát quái bới ra.
Rất nhiều người trong giới đều chờ thấy chê cười của cô ta, thật không nghĩ đến vào lúc cuối cô ta lại phản quân, tìm ra mấy lưu manh quấy rầy cô ta làm sáng tỏ chuyện năm đó. Chứng minh năm đó cô ta cũng không có bị cưỡng gian, càng không có bị cưỡng gian luân phiên.
Còn lấy ra một tờ xét nghiệm chứng minh, chứng minh thân thể cô ta vẫn trong sạch, càng chưa từng mang thai, phá thai qua.
Nhân chứng vật chứng ddeeugf có, chỗ bẩn duy nhất trên người cô ta cứ như vậy bị rửa sạch sẽ.
Nhìn tư liệu Tôn Nham gửi tới, Thẩm Chanh trầm lắng suy tư.
Cố Liên Thành....
Rốt cuộc có bị cưỡng hiếp hay không?
Nếu như chuyện cô ta bị người cưỡng hiếp là thật, vậy cô ta sẽ sinh ra bóng ma tâm lý.
Áp lực tâm lý quá lớn, rất có thể sẽ làm ra một chút chuyện cực đoan.
Ví dụ như, mưu sát người khác, lấy bản thiết kế làm của riêng.
Nói cách khác....
Chuyện em gái Tần Cận bị giết hại, cô ta vẫn có hiềm nghi.
Bởi vì rốt cuộc cô ta có thất thân hay không, chỉ có một mình cô ta mới rõ ràng. Nhân chứng vật chứng nào, chỉ cần tiêu ít tiền dùng chút thủ đoạn, sẽ đều giải quyết được.
Cô đột nhiên nhớ tới gì đó, cầm lấy điện thoại gửi qua cho Diệp Tử một tin nhắn: “Đừng nói chuyện em gái Tần Cận cho bất kỳ ai, nếu như em nhìn thấy Cố Liên Thành, đừng nhắc tới Tần Nghê ở trước mặt cô ta, em phải giả vờ không biết rõ tình hình chuyện ba năm trước. Nhớ kỹ đó.”
Diệp Tử thiên tính hiền lành, hơn nữa tư tưởng đơn thuần, nếu như cô nhóc bởi vì Tần Cận mà không bỏ xuống được chuyện này, vậy rất có thể sẽ dẫn tới một chút phiền toái không cần thiết.
Nếu như chuyện ba năm trước đúng thật là Cố Liên Thành làm, sợ rằng cô ta không tiếc bất cứ giá nào diệt trừ tất cả người sẽ trở thành uy hiếp với cô ta.
Tin nhắn gửi qua khoảng một phút đồng hồ, Diệp Tử hồi đáp: “Em biết rồi mỹ nhân. Chị yên tâm, em sẽ không nói chuyện này cho bất kỳ ai. Hơn nữa, Cố Liên Thành không phải nói cô ta thích Tần Cận ư. Vậy sau này em sẽ coi cô ta như tình địch là được rồi, nhìn thấy cô ta hừ một tiếng bước đi, không thèm để ý cô ta, như vậy cũng sẽ không lộ ra sơ hở đâu...”
Nhìn thấy tin nhắn Diệp Tử gửi tới, Thẩm Chanh nhếch môi cười cười, ngón tay suông dài rất nhanh biên soạn trên màn hình một tin: “Cuối cùng em cũng thông minh được một lần ..... Yên tâm, chân tướng sự tình đều sẽ có một ngày tra ra manh mối.”