Tô Cửu Y vừa mới soạn một tin nhắn cho Thi Ngạo Tước, nói rõ tình huống hiện tại của mình, dĩ nhiên cô vẫn giấu diếm mục đích liên quan chuyện mình đến Ciaos.
Nhưng, Thi Ngạo Tước cũng không đáp lại cô.
Phía trước quầy bar có mấy người đàn ông muốn uống rượu đang tranh chấp với quản lý, càng ồn càng lợi hại.
Tô Cửu Y vốn là ngồi xổm phía dưới quầy bar, sau khi hai chân bắt đầu có chút run lên, dứt khoát ngồi trên mặt đất.
Cái bàn quầy bar để tiện cho khách uống rượu, bình thường đều thiết kế vô cùng rộng, vừa vặn che giấu thân thể của cô đi.
Đúng lúc đó, trong tầm mắt của cô đột nhiên xuất hiện đôi giày da hàng hiệu sáng bóng.
Cô cho rằng người đến là Thi Ngạo Tước, nhưng suy nghĩ một lúc lại cảm thấy không đúng.
Từ vừa rồi gửi tin nhắn đến hiện tại chẳng qua mới mười phút, từ nhà họ Thi đến Ciaos không kẹt xe nhanh nhất cũng phải cần 30 phút, cho nên người này không thể nào là Thi Ngạo Tước.
Vậy sẽ là ai?
Nhìn từ phía dưới hoàn toàn không thấy được mặt của đối phương, Tô Cửu Y rụt rụt thân thể của mình vào bên trong, tránh để bị người phát hiện.
Người đàn ông đó sau khi đi vào quầy bar, trực tiếp ngồi trên ghế xoay đặt ở bên cạnh, sau đó liền truyền đến tiếng vang ly rượu đụng vào nhau, có lẽ là đang pha chế rượu.
Bởi vì anh ta ngồi xuống, Tô Cửu Y mới chú ý tới một chi tiết của anh ta, vị trí phần eo dưới quần áo của anh ta giống như buộc vật gì đó.
Tô Cửu Y khẽ nghiêng đầu đi, nhìn từ góc độ này, liền nhìn rõ vật kia.
Là một khẩu súng.
Tô Cửu Y ngừng hô hấp.
Mang theo súng ống bên người là chuyện phạm pháp, người đàn ông này, sao lại lớn gan như vậy.
"Xin lỗi tiên sinh." Giọng nói quản lý vọng đến, "Đây là vị trí người pha rượu của chúng tôi, khách không được tiến vào, người pha rượu chỗ này vừa vặn có chuyện không có ở đây, ngài đi quầy bar khác uống rượu được không?"
Người đàn ông phát ra tiếng cười, "Vừa rồi tôi sai một nhân viên phục vụ đi đưa rượu tới phòng bao của tôi, đợi trái đợi phải cô ta cũng không đến, cho nên tôi chỉ có thể ra đây tự mình tìm, nhưng nhân viên phục vụ thú vị đó hình như là đang trốn tôi, hoàn toàn không có nhìn thấy bóng dáng cô ta, tôi đành phải từ bỏ, hiện tại anh lại nói tiểu thư quầy bar này không có ở đây, đây chính là đạo đãi khách của Ciaos các người ư?"
Là Tiêu Thần.
Bởi vì vừa rồi trong thang máy gặp qua anh ta, hơn nữa từng có đối thoại với anh ta, Tô Cửu Y rất quen thuộc với giọng nói của anh ta.
Vì vậy, cô lại rụt rụt cơ thể vào bên trong.
Không ngờ sự tình sẽ phát triển đến cục diện này, cô vốn đã không phải là nhân viên của Ciaos, nhưng hiện tại cô lại mặc đồ đồng phục nhân viên, nếu như bị phát hiện, không biết đại thiếu hoa tâm này sẽ làm những gì với cô.
Lời của Tiêu Thần có chút gây sự, khiến quản lý rất khó chịu.
"Dù sao hôm nay tiểu thư xinh đẹp pha chế rượu cũng không ở nơi này, hơn nữa bảng "Tạm không cung rượu" cũng đặt lên, ở chỗ này, tôi cũng biết rõ cách pha chế vài loại rượu, không bằng để cho tôi ở đây tự chơi tự vui, đảm bảo sẽ không bán rượu cho khách, tin tưởng các người cũng có máy giám sát."
Cuối cùng quản lý không có cách nào, chỉ có thể đáp ứng yêu cầu của anh ta, dù sao cũng là mở cửa buôn bán, không thể bởi vì một chút chuyện nhỏ mà đắc tội khách, hơn nữa Tiêu Thần này vẫn là khách quý của Ciaos.
Sau khi quản lý rời đi, đến phiên Tô Cửu Y khó khăn rồi.
Lần này thảm rồi, ngay cả cơ hội đi ra cũng không có, cũng không biết Thi Ngạo Tước có nhận được tin nhắn của cô hay không, có tới nơi này hay không.
Nghĩ đến giọng điệu giận dỗi của anh lúc nói chuyện điện thoại vừa rồi với anh, cô liền cảm thấy hối hận