Trước khi không biết Thẩm Chanh là vợ của Thi Vực, tất cả truyền thông đều muốn nắm bắt tin tức từ trên người Cố Liên Thành, nhưng sau khi thân phận thật sự của Thẩm Chanh phơi bày, tầm ảnh hưởng của Cố Liên Thành đã kém xa xa.
Lúc trước có mấy phóng viên đụng mặt Cố Liên Thành ở phía sau sân khấu, tuy rằng cũng tiến lên chào hỏi với cô ta, nhưng không có đề cập qua yêu cầu muốn phỏng vấn, hoặc là chụp ảnh linh tinh.
Cố Liên Thành nhận lấy lạnh nhạt, cũng ý thức được nguyên nhân bị lạnh nhạt, cô ta đứng ở phía sau sân khấu, nhìn Thẩm Chanh lóa mắt trên sân khấu, khóe môi vạch ra một nụ cười khổ.
Cuộc sống chính là thay đổi nhanh như vậy, vào lúc bạn cho là mình sắp đứng ở điểm cao nhất, thực tế sẽ vô tình cho bạn một kích trí mạng nhất.
Cố Liên Thành bảo trợ lý lấy điện thoại ra, mở Microblogging lên.
Vài ngày trước, tìm kiếm đứng đầu Microblogging có ba chủ đề, một là #nhà thiết kết Nam Ngạn#, một là #Cố Liên Thành#, một là #ngôi sao sáng chói 2- tình yêu chung thủy#.
Chỉ cần nhấn ba chủ đề này ra, sẽ xuất hiện nhân vật Cố Liên Thành liên quan.
Nhưng giờ nhìn lại, chủ đề đứng đầu Microblogging trước đó đều bị ép xuống toàn bộ, mà bây giờ chủ đề đứng đầu, tất cả đều là về Thẩm Chanh và Thi Vực.
"Chị Liên Thành, chị ổn chứ?"
Thấy sắc mặt Cố Liên Thành không tốt lắm, trợ lý vội vàng tiến lên dò hỏi.
"Không có gì." Cố Liên Thành lắc lắc đầu, cất điện thoại di động, gượng cười cho qua chuyện nói: "Có thể là bởi vì lúc tối hôm qua ngủ không ngon, khiến trạng thái hôm nay có chút kém."
"Thật đau lòng cho chị." Trợ lý rót ly nước đưa cho cô ta, "Sau khi triển lãm kết thúc chị trở về nhà ngủ một giấc thật tốt đi, những ngày này bận lên bận xuống, chị cũng mệt muốn chết rồi, đừng để thân thể suy sụp."
"Ừ, chị biết." Cố Liên Thành gật gật đầu, bưng ly nước lên uống một hớp, rơi vào trong trầm tư.
Trợ lý cũng không nói gì thêm nữa, cô ấy đi đến bên cạnh, hỏi những đồng nghiệp khác: "Hôm nay chị Liên Thành xảy ra chuyện gì vậy? Cảm giác trạng thái chị ấy có chút không tốt."
"Đoán chừng là áp lực quá lớn thôi." Đồng nghiệp nói: "Tối hôm qua chị ấy ở công ty suốt đêm, cũng không chợp mắt chút nào, có lẽ là lo lắng buổi họp báo hôm nay xảy ra sơ suất gì đi. Dù sao lòng dạ đặt ở trên tình yêu chung thủy cũng không thua gì trên ngôi sao sáng chói ban đầu."
"Đúng vậy." Trợ lý gật gật đầu, "Suốt ba năm qua, chị Liên Thành không có đưa ra tác phẩm tốt nào, ngoại trừ ngôi sao sáng chói ba năm trước, tác phẩm chị ấy thiết kế không có mấy cái có thể lên được mặt bàn, cho nên chị ấy mới có thể khẩn trương như vậy đi."
"Đúng đó ...." Đồng nghiệp thở dài, "Nói thật, tôi thật bội phục chị Liên Thành, lại có thể nghĩ đến dùng danh nghĩa ngôi sao sáng chói thiết kế ra một cái nhẫn mới. Hơn nữa thiết kế đến tương đối thành công, vẫn chưa niêm yết liền dẫn tới chú ý ở khắp mọi nơi, cô có thấy những ông chủ lớn kai không, đều là tới vì chị Liên Thành và tình yêu chung thủy."
"Hy vọng triển lãm có thể kết thúc mỹ mãn, vậy cũng không uổng công chị Liên Thành phí nhiều lòng dạ như vậy, vì công ty, chị ấy đã chịu tội không ít...."
Tiếng nghị luận của hai người, bị Cố Liên Thành nghe vào trong tai, cô ta siết chặc cái ly trong tay, cô ta đang cười, nhưng ý cười cũng không đạt đến đáy mắt, không có một chút xíu nhiệt độ.
Chờ ở phía sau sân khấu mười lăm phút, cô ta cảm thấy dài dằng dặc, dài đến vô biên vô hạn.
Cuối cùng đã tới lúc cô ta lên sân khấu, mấy đồng nghiệp chen chúc tới từ bên cạnh, dùng tốc độ cực nhanh chỉnh sửa xong áo cưới cho cô ta, khom người nâng làn váy áo cưới lên....