“Đã vậy thì, trước tiên, Tĩnh Dung có cao kiến gì?”
Dương Tư chuyển đề tài: “Theo Tư thấy, chủ công đừng ngại việc phân tông, tự lập một gia tộc khác. Dù rằng không muốn nhưng hành động này không chỉ có thể bảo toàn Liễu thị, khiến Hoàng Tung không tiếp tục xuống tay với họ mà không có lý do, đồng thời còn giúp chủ công không phải lúng túng.”
Gã vừa dứt lời, Khương Bồng Cơ quả quyết không đồng ý với đề nghị của gã.
Giọng cô nghiêm nghị, thần sắc cương quyết.
“Dương Tĩnh Dung, đề nghị này của huynh rất đáng trừng phạt, thật sự không ổn!”
Ở thời đại này, tông tộc là trên hết, việc phân tông là việc lớn trong việc lớn.
Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, rất ít người lựa chọn việc phân tông, bởi vì người phân tông dễ dàng chịu danh tiếng không tốt.
Đối với các sĩ tộc bình thường, việc phân tông có thể gọi là xấu càng thêm xấu.
Đầu tiên là ruộng đất của tộc, thành viên của tông tộc có chung ruộng đất, dựa theo danh mục mà phân chia thì có chừng mười mấy loại, ví dụ như đất từ đường, đất miếu, đất mộ, đất tế, đất nghĩa trang, đất để xây trường học... Mỗi cá nhân đều có thể hưởng lợi nhuận từ đất ruộng sản xuất, có chút giống với hình thức sản nghiệp gia tộc của các khán giả cá muối. Nếu như phân tông thì sẽ không được hưởng thụ lợi nhuận ấy, chỉ có thể lấy tài sản riêng của mình.
Tiếp đó chính là việc học tập trong tộc, nếu không có tình huống đặc biệt, sau khi phân tông, tộc nhân bị tách ra không có tư cách tham gia giáo dục miễn phí nữa.
Ở thời đại này, được đi học là điều không dễ dàng, học tập đến một trình độ nhất định mới được hưởng phúc lợi.
Phân tông rồi, tức là buông bỏ quyền lợi này.
Ngoài hai vấn đề lớn ấy, còn không ít phúc lợi công cộng khác.
Vì sao sĩ tộc lại đoàn kết một lòng ủng hộ tông tộc?
Bởi ủng hộ lợi ích của tông tộc chính là ủng hộ lợi ích cá nhân.
Rời khỏi một tập thể lớn như tông tộc, một cá thể đơn thân độc mã muốn phát triển, cơ hội chỉ là con số không.
Vì vậy, không ít những sĩ tộc dòng thứ vì quá nghèo khổ vất vả nên buộc phải chấp nhận những trợ cấp ít ỏi của tông tộc. Cho dù là vậy, bọn họ vẫn coi mình là những người bề trên, bởi bọn họ sinh ra đã được hưởng thụ những phúc lợi mà dân chúng bình thường không được hưởng thụ, đây là đặc quyền bẩm sinh của bọn họ.
Khương Bồng Cơ cũng không phải là người bình thường, phân tông ra ngoài không có ảnh hưởng gì, nhưng dựa trên tư tưởng đương thời, phân tông là sai!
[Ngụy Diên Là Bệnh Sao]: Chao ôi, đề nghị này của Tiểu Dung Dung không có vấn đề gì chứ? Trông bác Streamer hung dữ quá, chưa thấy bác ấy như vậy bao giờ cả.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Lầu trên thật non quá, bác Streamer biểu hiện tức giận như thế này chắc chắn không phải thực sự tức giận.
Khi Khương Bồng Cơ thực sự tức giận, người bình thường sao có thể gánh nổi chứ?
Bọn họ cách một màn hình còn cảm nhận được sát khí!
[Quân Lâm Thiên Hạ]: Phân tông không phải chỉ là chuyện ở riêng thôi sao? Có gì mà ghê gớm chứ?
[Ta Muốn Làm Hoàng Đế]: Phân tông và ở riêng sao có thể giống nhau được? Ở riêng chẳng qua chỉ là mỗi nhà tự lo cho cuộc sống của mình, phân tông là rạch cả gia phả của tổ tông ra đấy! Ở cổ đại nói đến chuyện phân tông, nếu như không phải là lý do rất cứng rắn, chắc chắn sẽ bị chỉ trích, người cổ đại rất trọng mặt mũi.
Không ít cá muối cảm thấy đề nghị này của Dương Tư là muốn Khương Bồng Cơ cõng lửa trên lưng.
Khán giả đang thảo luận sôi nổi, bên này Khương Bồng Cơ cũng có tiến triển.
Dương Tư hình như muốn theo đến cùng, tận tình khuyên can, cô không đáp ứng thì gã tuyệt đối không buông.
“Chủ công, bây giờ tình thế rất khẩn cấp, sao có thể cứ mãi do dự không quyết? Nếu muốn dễ dàng phá vỡ thế cục này, phân tông là biện pháp tốt nhất.”
Dương Tư lại tiếp tục khuyên, Khương Bồng Cơ nói không, gã đổi cách dụ dỗ.
Ngươi tới ta đi mấy lần, thái độ cương quyết của Khương Bồng Cơ cũng dần mềm xuống.
Nhìn tình cảnh như vậy, nếu ai còn không hiểu chứng tỏ chỉ số thông minh quả thực có vấn đề.
Vệ Từ bước ra khỏi hàng, nói: “Từ cho rằng lời này của Tĩnh Dung có chỗ không ổn, nhưng trước mắt đây là biện pháp ổn thỏa nhất. Bây giờ chủ công không chỉ là người của Liễu thị mà còn là chủ của ngàn vạn dân chúng khắp bốn châu, sao có thể vì những chuyện nhỏ nhặt mà không để tâm đến an nguy của ngàn vạn dân được?”
Chủ công quả thực muốn tốt cho tông tộc Liễu thị, bây giờ phải dứt khoát giải quyết rắc rối, phân tông!
Sau khi phân tông, Khương Bồng Cơ và Liễu thị sẽ không còn liên quan gì nhiều đến nhau, Hoàng Tung không thể dùng điều này để uy hiếp cô.
Chỉ cần Liễu thị không phạm sai lầm, để Hoàng Tung bắt được cơ hội, toàn bộ già trẻ gái trai trong tộc đều có thể bảo toàn tính mạng.
Vệ Từ đã lên tiếng, Kỳ Quan Nhượng và Phong Chân cũng góp lời.
Mấy người Phong Cẩn và Trình Viễn dù chậm một nhịp nhưng cũng nối gót theo.
Cục diện hôm nay biến thành mọi người “bức bách” Khương Bồng Cơ phân tông, còn cô thì quyến luyến tông tộc, không bỏ được mà quyết không chịu làm theo.
Căng thẳng nửa khắc, Khương Bồng Cơ vẫn phải “nhượng bộ trước sự cưỡng bách”.
Nhượng bộ trước sự cưỡng bách ư?
Streamer nhà họ nhượng bộ ư?
Mặt trời mọc từ đằng Tây sao?
Đám cá muối đang xem livestream cảm thấy mông lung.
Ngay thời điểm mọi người “đồng loạt vây công”, bọn họ còn tưởng rằng những tên này đang muốn làm phản, lại dám cưỡng ép Streamer nhà bọn họ.
Không thể bỏ qua!
Nghiêng đầu suy nghĩ lại nội dung đoạn đối thoại khi nãy, họ mới kịp phản ứng lại...
Quả thực là một màn kịch không biết xấu hổ!
Lật bàn (╯‵□′)╯︵┻━┻!
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Bác Streamer và đoàn đội tăng ca của bác ấy một lần nữa khiến tui thay đổi cách nhìn, rõ ràng họ muốn đá văng Liễu thị, thế mà giờ lại thành vì Liễu thị mà chịu đựng việc phân tông? Cục cưng đánh cược mười túi sợi cay, trên mặt bác Streamer đau khổ vậy thôi, chứ trong nội tâm thì đang cười như hoa nở rồi.
[Thiên Tài Quách Phụng Hiếu]: A a, nở hoa ư? Có mà trăm hoa đua nở ấy chứ! Nửa đêm cũng có thể cười tỉnh ấy!
Bọn họ đúng là còn quá non!
Đối mặt với Khương Bồng Cơ và đám người tăng ca không có tiết tháo này, chỉ có người khác không nghĩ tới, không có chuyện bọn họ không làm được. Vietwriter.vn
[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Tui coi như đã hiểu, tại sao Tiểu Dung Dung lại bước ra khuyên bác Streamer phân tông. Mấy bạn có nhớ không, khi bác Streamer đánh tộc Cao Việt ở Thương Châu đã thiết kế ra một hình con gấu trúc, không cẩn thận lỡ miệng nói ra trước mặt Tiểu Dung Dung rằng, muốn vẽ hình gấu trúc làm cờ chiến sau này hoặc là huy hiệu gia tộc... Hóa ra! Ngay từ khi đó bác ấy đã muốn tách riêng.
Tâm tư của Khương Bồng Cơ lúc này ngay cả “hoa giải ngữ” như Vệ Từ cũng không đoán được, chỉ có duy nhất Dương Tư đoán trúng.
Vì sao ư?
Vì ta đây đã xem câu trả lời của bài thi rồi!
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Người anh em lầu trên nên cẩn thận, nhưng tui cũng cảm thấy ngay từ đầu bác Streamer đã muốn tách riêng. Nếu như cẩn thận quan sát, các thím có phát hiện không, bác ấy livestream nhiều năm như vậy, người của Liễu thị xuất hiện được mấy lần? Lúc dưới trướng bác ấy thiếu người nhất cũng không hề nghĩ đến việc nhờ tông tộc giúp đỡ, vẫn luôn đặt tông tộc ở một bên. Bác Streamer đúng là nhìn xa trông rộng, tui chạy không kịp bác ấy!
Đám khán giả cá muối thảo luận nhiệt liệt, cuối cùng “phá án”, tìm ra đáp án.
Khương Bồng Cơ tỏ ra không biết phải làm sao, sắc mặt tái nhợt lại ưu thương, cô bị ép buộc phải chấp nhận đề nghị phân tông: “Phân tông thì phân tông... cũng không thể vì một người như ta mà ảnh hưởng đến cả tộc. Nếu như toàn tộc vì ta mà bị hãm hại, trăm năm sau ta cũng không có mặt mũi đi gặp liệt tổ liệt tông.”
Tin tức Khương Bồng Cơ muốn phân tông như lắp cánh bay khắp mọi nơi, không bao lâu sau người bên ngoài đã biết hết.
Liễu Chiêu hoảng sợ đánh rơi cả chén trà.
“Chuyện phân tông là chuyện trọng đại, a tỷ có cần báo cho phụ thân biết không?”
Khương Bồng Cơ nhìn bầu trời xanh biếc bên ngoài cửa sổ, cười nói: “Không cần, bởi vì phân tông là từ chỗ ta mà bắt đầu chia.”