Mục lục
Truyện Hệ thống livestream của Nữ Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1782CHÉM GIÓ

“Hừ, có may mắn hay không, xem kết quả thì sẽ biết ngay. Là lừa hay là ngựa, chờ đến màn cuối cùng sẽ biết thôi, cần gì phải ngồi đó đưa ra kết luận rồi trở thành trò cười như thế?” Phong Chân đột nhiên lớn giọng cười đùa với Trương Bình ngồi bên cạnh, mặc dù bề ngoài rõ ràng là anh ta nói câu này với Trương Bình, nhưng kẻ nào trong lòng chột dạ nghe xong thì lại không nghĩ như vậy, trái lại còn cảm thấy Phong Chân đang chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, nói câu này ra đúng là kỳ lạ.



Bọn họ cũng biết thanh danh bên ngoài của Phong Chân phóng túng đến thế nào, thật lòng với anh ta đơn giản chính là tự ngược.



Người phải kìm nén suy nghĩ khinh miệt này trong đầu không chỉ có một người, trong lòng mọi người đều giẫm đạp Phong Chân, thầm mắng anh ta lãng tử làm càn, nhưng lỗ tai lại dựng đứng lên.



Thật ra bọn họ muốn nghe thử xem Phong lãng tử có còn nói câu nào hạ thấp bọn họ hay không.



Phong Chân đột nhiên diss một câu như vậy, Trương Bình lập tức sửng sốt, nhưng anh ta nhanh chóng phản ứng lại, bèn khẽ cười thở dài xin lỗi.



“Vừa rồi Tử Thực dạy rất phải, quả thật Trương mỗ kiến thức hạn hẹp.”



Trương Bình nhận lời Phong Chân nói, đồng nghĩa với thừa nhận người Phong Chân vừa mới diss chính là anh ta, những người khác đừng có nhận vơ nha.



Ai thật sự nhận vơ thành mình thì sao? Vậy thì chỉ có thể nói rằng người đó thích suy diễn, hay ảo tưởng mà thôi.



Nghe thấy Trương Bình thừa nhận mình “kiến thức hạn hẹp”, mấy người kia nghe mà mặt nóng bừng lên, vừa thẹn vừa giận.



Phong Chân và Trương Bình cùng nhau sỉ nhục bọn họ, thật sự là buồn cười.



Dựa theo quy tắc thua người không thua trận, bọn họ lờ mờ lĩnh hội được tinh túy của anti fan thế hệ sau, mặc kệ sự thật có thế nào đi nữa, cứ chửi đủ kiểu là được.



Vì thế, Phong Chân chợt nghe thấy người nào đó “nói khẽ cười duyên”, dùng âm lượng không lớn nhưng Phong Chân chắc chắn có thể nghe thấy được để nói chuyện: “... Người đời đều biết, phần lớn nữ tử đều có thể năng yếu hơn nam tử, nhưng cũng không ngoại trừ những nữ trung hào kiệt có thần lực trời sinh như Lan Đình Công, chỉ là rất hiếm có mà thôi. Có điều, huyện Tượng Dương hội tụ hơn mười vạn dân chúng, chọn ra được mười năm mười sáu nữ tử có thể năng vĩ đại trong đó, quả thật cũng không khó.”



Anti fan nói chuyện cũng rất có nội hàm đó, ví dụ như hai câu nói này.



Tâng bốc Khương Bồng Cơ, khẳng định rằng cô là nữ trung hào kiệt có được thần lực trời sinh, đồng thời cũng nói mười sáu vị nữ lang trong nhóm đầu tiên là những tinh nhuệ được chọn ra từ ngàn vạn người, biểu hiện của các cô tốt hơn nam tử một chút cũng là bình thường. Các cô được phân vào trong nhóm đầu tiên biểu diễn “minh hòa loan”, hẳn là do thư viện Kim Lân âm thầm nhúng tay, mục đích chính là lấy lòng Lan Đình Công cũng là nữ tử, đồng thời cũng có được một điểm sáng.



Nếu như không phải là âm thầm sắp xếp thì làm sao mà mười sáu nữ lang lại có thể có tận mười lăm người điểm tối đa được?



Chắc chắn là do thư viện sắp xếp, phân mười sáu nữ lang xuất sắc nhất vào nhóm đầu tiên.



Có thể hiểu được dụng tâm của thư viện Kim Lân, dù sao để thư viện hoạt động thì phải dựa vào Lan Đình Công, nếu không dỗ cho kim chủ vui vẻ, thư viện làm sao mà hoạt động tiếp được? Chỉ là, dù sao thì thư viện cũng là nơi sáng suốt công bằng, đạo lý ngay thẳng, làm sao có thể dính vào tính tâng bốc nịnh hót được?



Chậc chậc, vẻ mặt khom lưng trước người có quyền có thế thật sự là ghê tởm.



Lối suy nghĩ của anti fan là thứ mà người bình thường không thể nào hiểu nổi, bọn họ đã có một lối logic hoàn thiện rồi, chửi mắng bọn họ chỉ lãng phí thời gian.



Mũi Phong Chân phì ra một tiếng hừ lạnh, Trương Bình buồn cười nhỏ giọng trấn an, miễn để Phong lãng tử đột nhiên nổi điên gây chuyện đáng cười, làm hỏng cuộc thi.



Thấy Phong Chân không nói gì, vị anti fan kia nở nụ cười vô cùng đắc ý.



Có điều, chẳng bao lâu sau, hắn ta đã không cười nổi nữa, bởi vì có một đại lão anti còn đỉnh hơn cả hắn ta xuất hiện.



Phong Giác vẫn đang quan sát biểu diễn, bỗng thu lại tầm nhìn trên thao trường, anh ta chuyển sang nhìn vị anti fan vừa mới nói chuyện kia.



“Tiểu nhân lắm trò.”



Phong Khuê trầm giọng quát lên, bảo anh ta đừng nói lung tung nữa.



Theo lý thuyết thì hôm nay Phong Giác không có tư cách tới, nhưng ai bảo tên vô liêm sỉ này lại là danh sĩ được công nhận, còn có lịch sử sáng chói từng dốc sức phò tá Hoàng Tung chống lại Khương Bồng Cơ, phân lượng của anh ta trong giới danh sĩ không nhẹ. Anh ta được mời tới đây, nhưng lại ghét bỏ mấy danh sĩ khác quá ồn ào, nghĩ cách đổi chỗ ngồi, chạy tới chơi với huynh trưởng. Thấy huynh trưởng quát mình, Phong Giác cười nói: “Sợ cái gì? Võ mồm là ở trên người mình cơ mà, dù có là Lan Đình Công cũng không lý gì lại bắt tiểu đệ câm miệng. Tiêu nhân lắm trò thì chính là lắm trò, nói một hai câu cũng không được, lấy đâu ra đạo lý này?”



Con ngươi Phong Chân đảo một vòng, anh ta thăm dò: “Tiểu nhân làm sao có thể đánh đồng với danh sĩ được?”



“Danh sĩ chưa chắc đã không phải tiểu nhân, tiểu nhân cũng không nhất định không phải là danh sĩ.” Phong Giác lắc đầu nói: “Danh vọng cao nhưng lại không làm quan thì gọi là danh sĩ; người ra sách của mình gọi là danh sĩ; người phóng khoáng, không câu nệ tiểu tiết cũng là danh sĩ. Mặc dù đều gọi là danh sĩ, nhưng cũng chia thành ba bảy loại. Nếu như là loại thứ ba, không cần phải có tài năng, không cần xuất thân nhà cao cửa rộng, chỉ cần thường xuyên rượu chè, lấy rượu kết giao danh nhân, chém gió nhảm nhí, đọc thuộc ‘Ly Tao’, đọc một hai trăm quyển sách đã có thể coi là danh sĩ rồi.”



Tiêu chuẩn thấp tới như vậy, cấp bậc đạo đức của những người gia nhập vào giới danh sĩ cũng cao thấp khác nhau, khó mà bảo đảm rằng không có kẻ tiểu nhân nào vào được.



Phong Giác nói lời này không hề khách sáo, chỉ thiếu điều chỉ vào mũi người ta mà mắng chửi thôi.



Mấy vị danh sĩ kia bị chọc tức tới mức giận dữ đùng đùng, bọn họ được bạn bè trấn an mới không đến tìm Phong Chân hay Phong Giác để đấu nhau.



Thấy mấy người kia bị chọc tức đến mức nghiến răng ken két, Phong Chân cảm thấy sảng khoái, anh ta rót một ly rượu, hướng về phía Phong Giác ở phía xa xa mà kính rượu.



Phong Giác cũng cười nâng chén đáp lễ, hai người nhìn nhau cười, uống một hơi hết rượu trong chén.



Về chuyện này, tâm trạng của đại lang Phong Khuê cùng với nhị lang Phong Cẩn đều vô cùng phức tạp.



Bọn họ vẫn luôn cảm thấy Phong Chân và Phong Giác như rùa nhìn hạt đậu xanh*, sau này không biết sẽ lại gây ra chuyện gì nữa đây?




* Rùa nhìn hạt đậu xanh: ý chỉ hai người tâm đầu ý hợp nhìn thấy nhau, vì mắt rùa cũng tròn tròn, lại có viền màu xanh giống hạt đậu.



Mấy người này đang chém gió, Khương Bồng Cơ ở bên kia sao có thể không nghe thấy được.



Tầm mắt của cô nhìn về phía sân đấu, hai tai lại dựng đứng lên hóng hớt chuyện. Lực chú ý của đám cá muối ngay từ đầu là ở trên đám học sinh, nhưng sau khi xem mấy tổ thi “minh hòa loan” xong, bỗng thấy hết mới mẻ liền bắt đầu chú ý sang chỗ khác. Thế nên bọn họ mới phát hiện ra có người đáng chém gió.



[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Ôi, Phong lãng tử manly quá, nói chuyện quá cứng luôn.



[Dứa Rất Mê]: Như tiểu thiên sứ Hi Hành mới là đáng yêu đúng không, dáng vẻ vừa nãy phối hợp với Phong lãng tử rất cưng. Bác Streamer cũng thật là, tiểu thiên sứ Hi Hành xuất hiện ít quá, khiến cho đám fans đu idol như bọn tui mấy năm mới được ăn đường một lần phải cảm động đến mức khóc rống chảy nước mắt nè. Vietwriter.vn



Trương Bình là một trong ba người đứng đầu phường nghề mộc, anh ta phụ trách công tác hậu cần, tần suất xuất hiện tất nhiên không thể so sánh được với nhân sĩ tiền tuyến thường xuyên theo quân được. Đám cá muối thích Trương Bình, Từ Kha là đáng thương nhất, đã nhiều năm không được thấy idol rồi, muốn ngọt chỉ có thể tự lực cánh sinh.



[Cho Bạn Xa Lạ Nghe]: Nhân gian đều không thẳng _
:)
з)∠)_



[Meo Meo Meo]: Nhân gian đều không thẳng cái gì cơ? Cưng gì mà cưng? Mấy ngày hôm trước không phải có tin tiểu thiên sứ Hi Hành thoát kiếp FA, có bạn gái rồi à?



Mặc dù tình cảm nam nữ, tình “huynh đệ” hay “tỉ muội” trong kênh livestream này đều có hết, mắt hủ thấy đồng tính là bình thường, nhưng những người bên cạnh Khương Bồng Cơ quả thật đều là thẳng.



Lãng tử Phong Chân cuồng ngự tỷ, tên nghiện kỹ thuật Trương Bình cũng đã cua được Bách Nguyệt Hà, bọn họ có trông giống gay hơn nữa thì cũng chỉ là đồng nghiệp đơn thuần thôi.



Mắt thấy cá muối các phái chuẩn bị nhào lên cắn, Phong Giác gia nhập chiến trường dập tắt ngọn lửa vừa mới nhen nhóm.



Một đám cá muối yên lặng lắng nghe, cảm thấy mình sắp không biết hai chữ “danh sĩ” là gì nữa rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK