Mục lục
Truyện Hệ thống livestream của Nữ Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô gái thấy phó tướng vẫn còn đứng đần độn tại chỗ thì tức giận nói: “Còn ngớ ra đấy làm gì, đi đun nước nóng nhanh lên.”



Phó tướng đã bao giờ gặp một cô gái không cho người ta mặt mũi như thế này đâu, nhưng hắn vẫn còn trông cậy vào vị thầy thuốc này cứu mạng, tất nhiên không dám phản kháng.



“Vậy để ta đi đun nước, thầy thuốc đợi một chút.”



Phó tướng lần mò đun một nồi nước nóng, cũng may bên cạnh bếp lò có không ít củi khô và cỏ khô làm mồi lửa giúp hắn tiết kiệm rất nhiều thời gian. Hắn lục lọi một hồi lâu mới tìm được một cái chậu gỗ dùng để rửa rau khá sạch sẽ, dùng nước sạch cọ rửa rồi mới đổ nước nóng vào.



Lúc quay lại, hắn bị dọa sợ, tí nữa đã choáng váng, suýt thì la hét thất thanh, hắn hỏi: “Cô đang làm cái gì vậy?”



Phó tướng nhịn không được rút dao nhỏ ra nhưng hắn lo quân sư Nhan Lâm vẫn còn đang ở trong tay đối phương nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.



“Làm cái gì á? Dù sao thì ta cũng không làm gì vị này đâu.” Cô gái này vẫn rất bình tĩnh, đến phút chót vẫn không quên nói ba hoa, cô ta nói: “Ngươi cũng thấy đấy, nhà ta không có vải sạch. Ta thấy quần áo hắn đang mặc có chất liệu không tệ nên mới cắt ra ngâm nước nóng để khử độc.”



Phó tướng: “...”



Cô gái lại hỏi: “Bảo ngươi đun nước nóng, ngươi đã đun xong chưa?”



Phó tướng thấy cô gái này không có sát ý mới cất dao, trả lời: “Ta đun xong rồi.”



“Đun xong thì mang lên đây, ở đây điều kiện đơn sơ, chỉ có thể dùng nước nóng để khử độc thôi.”



Phó tướng nghe câu sau mà không hiểu, nhưng hắn nghe hiểu được câu trước.



Hắn ngoan ngoãn bưng chậu gỗ tới, đặt gần chỗ cô gái để cô ta có thể với tay đến, nhỏ giọng nói lầm bầm: “Tiên sinh nhà ta đã có gia đình rồi.”



Lỗ tai cô gái kia rất thính, cô ta nói: “Ta đâu có lột hết quần áo của anh ta đâu, ngươi bày ra cái vẻ ta hủy hoại sự trong sạch của anh ta là sao hả?”



Phó tướng không dám đáp lời, không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm động tác của cô gái kia.



Quần áo của quân sư nhà mình bị cô gái kia cắt nát, biến thành từng mảnh vải vụn chất ở một bên.



Chỉ thấy cô ta ngâm mấy miếng vải cắt ra kia vào nước nóng mấy lần rồi lấy đũa gắp ra vắt cho khô.



“Cái chỗ chết tiệt này, ngay cả dung dịch ô-xy già hay nước muối cũng không có, lấy gì mà rửa vết thương chứ.” Cô gái dùng tay vén tóc lên sau tai, một tay còn lại thì dùng vải vụn lau đi thịt thối rữa xung quanh vết thương, đồng thời chỉ đạo phó tướng: “Trong nồi vẫn còn nước nóng chứ? Ngươi đem nước nóng làm nguội một chút, dùng tạm để rửa vết thương, rồi lại xuống bếp mang giấm lên đây.”



Phó tướng cực kỳ hoang mang, không phải thầy thuốc thường bắt mạch rồi bốc thuốc hay sao?



Lúc thì bảo đun nước, lúc thì bảo làm lạnh nước, giờ lại còn bảo đi lấy giấm.



Phó tướng nhịn không được nói: “Cô định tắm rửa cho tiên sinh nhà ta rồi cho vào nồi nấu, còn không quên thêm giấm cho đủ vị đúng không?”



Cô gái kia ngừng tay một lát, suýt nữa đâm phải vết thương của Nhan Lâm, cô ta quay lại liếc phó tướng một cái, rất uy nghiêm nói: “Bảo ngươi đi thì ngươi đi đi! Ngươi là thầy thuốc hay ta là thầy thuốc hả? Nước đun sôi miễn cưỡng có thể dùng để rửa vết thương bị thối rữa, còn giấm là để hạ nhiệt vật lý. Đã không biết gì thì câm cái miệng của ngươi lại, ngươi không nói cũng không ai bảo ngươi câm đâu. Nếu như ngươi còn muốn người này sống sót thì ngoan ngoãn làm theo những gì ta nói đi!”



Phó tướng trừng mắt nhìn nhưng lại bị khí thế của cô gái này đè bẹp, ngoan ngoãn “à” một tiếng.



Hắn đi tìm cái quạt cố gắng quạt về phía nồi nước nóng, rất tốn sức mới quạt nguội được chỗ nước còn lại.



Đến khi phó tướng bưng nước ấm quay lại, nhìn thấy cô gái kia cởi hết đồ của quân sư nhà mình chỉ còn lại tiết khố che chỗ nguy hiểm thì suýt nữa đã phát điên lên.



“Cô đang làm cái gì vậy?”



“Hạ nhiệt vật lý.” Đầu cô gái còn không thèm ngẩng lên, trả lời: “Ngươi sồn sồn lên làm cái gì? Hơn nửa đêm rồi, ngươi muốn hù chết ta hay hù chết ma hả? Nhiệt độ cơ thể người này quá cao, ở đây cũng không có thuốc hạ sốt, nhà nghèo đến mức rượu cũng không mua nổi, còn có một bình giấm nhỏ có thể dùng đã là tốt lắm rồi. Dĩ nhiên ta nhớ rượu ở đây độ không cao, dùng để hạ sốt thì không biết có hiệu quả hơn bình giấm này hay không nữa.”



Phó tướng thấy cô gái này dùng vải vụn nhúng giấm lau chùi trước ngực, sau lưng, trán, dưới nách, bắp đùi Nhan Lâm, vẻ mặt rất nghiêm túc, trông cũng không giống như là đang sàm sỡ, lúc này quả tim đang treo ngược lên của phó tướng mới chậm rãi hạ xuống. Thấy phó tướng bưng nước lạnh tới, cô gái ném vải vụn cho hắn, đồng thời dặn dò: “Có nhớ được mới nãy ta làm những gì không? Ngươi dùng giấm lau chùi cho hắn để ta xử lý vết thương của hắn.”



Vết thương trên vai Nhan Lâm cũng không tính là quá sâu nhưng lại rất dài, lại mấy ngày rồi không được chữa trị, vì vậy vết thương thối rữa, nhiễm trùng tương đối nghiêm trọng.



“Đưa dao nhỏ của ngươi đây.”



Cô gái đưa tay về phía phó tướng, đối phương chần chừ một lúc mới đưa cho cô ta.



Cô ta cầm ngọn đèn dầu tới, hơ lưỡi dao trên lửa.



“Cô làm cái gì vậy?”



“Khử độc. Ta đoán rằng ngươi cũng chẳng biết khử độc là cái gì đâu. Con dao này của ngươi chắc chắn đã từng dính máu, ai mà biết được phía trên có thứ bẩn thỉu gì hay không.” Cô gái nói: “Ta phải dùng nó để xử lý nốt chỗ thịt thối rữa này, lưỡi dao không thể dính bẩn được nên phải hơ qua lửa.”



Cô gái này trông không lớn tuổi lắm nhưng tay cầm dao rất ổn.



Phó tướng thấy rõ cô ta giơ dao lên cắt bỏ chỗ thịt thối rữa, không bao lâu sau vết thương của Nhan Lâm chảy ra máu tươi.



Động tác mạnh như vậy, dù Nhan Lâm đang hôn mê nhưng thân thể vẫn đau đến mức run rẩy, hai đầu lông mày nhíu chặt vào nhau, đôi môi trắng bệch khô nứt khẽ run lên.



Cô gái vẫn rất bình tĩnh, lấy nước lạnh để rửa vết thương mấy lần rồi lại dùng kim nhỏ ngâm qua nước nóng khâu lại.



“Cô làm cái gì thế?”



Phó tướng đang giúp Nhan Lâm lau chùi cơ thể lần thứ ba, liếc thấy cô gái kia chuẩn bị đưa kim đâm vào vết thương của Nhan Lâm thì sợ hãi hét thất thanh.



“Khâu lại chứ sao cái thằng ngốc này!” Cô gái vừa nói vừa nhanh tay khâu vết thương lại: “Vết thương của anh ta tương đối dài, khâu lại thì có lợi hơn nhiều, ví dụ như có thể nhanh chóng cầm máu, tránh vết thương hở bị lây nhiễm, thúc đẩy vết thương lành nhanh hơn, giảm bớt tỷ lệ vết thương rách ra. Thằng nhóc này vận may không tồi, ta đã kiểm tra vết thương của anh ta rồi, không phát hiện có đồ rỉ sét gì bên trong, nếu không, xác suất nhiễm phải vi khuẩn gây ra uốn ván sẽ rất cao. Trình độ chữa bệnh ở cái chỗ chết tiệt này còn thấp, nếu như bị uốn ván thì ngươi nhân lúc này mà lo liệu hậu sự cho anh ta đi là vừa.”



Lúc cô gái nói lời này, Phó tướng nghe mà choáng váng đầu óc, trong lúc ấy thì cô gái kia đã khâu xong vết thương rồi.



Nhìn vết thương như con rết xấu xí trên vai kia, cuối cùng cô gái còn tiếc nuối cảm thán một câu: “Ông đây theo nghề thuốc nhiều năm như vậy, đã từng thực hiện mấy trăm ca phẫu thuật, đây là vết thương xấu xí nhất mà ta từng khâu. Ta sửa lại miệng vết thương của anh ta một chút, cố gắng không để lại vết sẹo quá khó coi. Hầy, ngươi nói thằng nhóc này trông đẹp như vậy, cơ thể cũng đẹp mắt như vậy, nếu như để lại một vết sẹo thì đúng là phá hỏng mỹ cảm rồi nhỉ.”



Phó tướng lau chùi cho Nhan Lâm được một lúc thì đưa mu bàn tay lên chạm nhẹ vào trán anh ta.



“Hình như tiên sinh hạ sốt rồi.”



“Ừ, đây quả thật là một tin tốt.” Cô gái kia nói: “Ta đi ra ngoài lấy thuốc sắc cho anh ta uống đây.”



Phó tướng cảm kích gật đầu. Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com



Ai ngờ, cô gái này vừa mới đi ra cửa liền thở dài một câu: “Ta chắc chắn là một Âu hoàng nghèo nhất.”



Hoàn toàn không ngờ người mà anh ta cứu lại là kẻ thù không đội trời chung Nhan Lâm của Streamer.



Dù anh ta vẫn kiên định theo phe Streamer nhưng anh ta thật sự lo lắng mình sẽ bị khai trừ khỏi fan club mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK