[Hoa Rơi Mỏng Manh Lạnh Lẽo]: Ợ! Má ơi, cục cưng ăn miếng “thức ăn cho chó” này đến nỗi căng tròn cả bụng, chịu không nổi rồi. Ai cho một ly nước với, nghẹn đến cổ họng rồi.
[Quả Chanh Tự Do]: Tư thế lưu manh trêu trọc trai nhà lành của Streamer thật sự ngày càng phong phú. Nhìn tình hình này, chẳng bao lâu nữa là ôm mỹ nhân về thôi. Streamer, ở chỗ cục cưng đây vẫn còn không ít sách quý dạy về yêu đương, pháp bảo giúp chiến thắng, bảo đảm khiến cô còn bá đạo hơn cả tổng giám đốc.
Tuy nói Khương Bồng Cơ chưa bao giờ tiết lộ ý định của mình, nhưng người xem trong kênh livestream cũng không phải lũ ngốc không hiểu gì cả.
Không phải có câu nói thế này à, chưa từng thấy heo chạy không có nghĩa chưa từng ăn thịt heo.
Đừng thấy khán giả xem livestream 99% đều là dân FA, nhưng từ nhỏ đến lớn bọn họ từng xem vô số loại phim ngôn tình kiểu thánh nữ Mary Sue với tổng giám đốc và Vương gia, đối với các tiểu thuyết mạng thì lại càng quen thuộc hơn, có thể nói là đã thấy nhiều gió to sóng lớn rồi, kiểu trêu nam ghẹo nữ gì mà chưa từng thấy?
Bọn họ dám đem thức ăn cho chó trong ngực mình ra mà thề, Streamer nhất định đã coi trọng dung nhan nghiêng thành đổ nước của Từ mỹ nhân. Không chỉ vừa ý gương mặt của người ta, ngấp nghé cơ thể của người ta, mà còn muốn chiếm đoạt trái tim và linh hồn người ta... Nếu không phải là đánh không lại, bọn họ thật muốn ôm Vệ Từ đi, tuyên bố chủ quyền!
Khương Bồng Cơ thấy một trăm mươi nghìn quân sư quạt mo định dạy cô cách tán người đẹp, cô không khỏi bắt đầu nhớ tới mấy hiểu nhầm lúc trước, thầm nhướn mày.
[Streamer V]: Chờ khi nào đám FA mấy người có thể sử dụng những thứ này thoát khỏi hàng ngũ độc thân thì hẵng nói với ta sau.
Nếu như không phải là FA thì chắc cũng chẳng rảnh rang để mà ngâm trong phòng livestream cả ngày, có đúng không?
Một câu của Khương Bồng Cơ đã đâm trúng nỗi đau của người xem.
Đâm trúng tim rồi Streamer!
Vô số nhân sĩ yêu thích FA đều lên án, làm cún FA không phải là động vật quý hiếm cần bảo vệ à?
[Nấm Hương Ra Ngoài Mùa Hè]: Thầm vặn tay nguyền rủa Streamer, chúc cô không thoát được kiếp độc thân!
[Mùa Đông Mới Về Nhà]: Streamer cũng đừng đắc ý, theo tôi thì giữa Từ mỹ nhân và Streamer hình như có mâu thuẫn gì đó. Cho dù là lần gặp đầu tiên hay là hiện tại, Từ mỹ nhân có vẻ như rất kháng cự Streamer đến gần, mỗi lần đều giống chú thỏ bị kinh sợ, hận không thể nhảy một cái cao ba mét. Mấy hôm vừa rồi đi ôn lại video đặc sắc những năm gần đây, phát hiện Từ mỹ nhân trừ Streamer ra thì không hề kháng cự người ngoài tiếp xúc.
Khương Bồng Cơ đâm vào nỗi đau của người ta, người xem livestream đương nhiên cũng sẽ “Ăn miếng trả miếng”.
Có người nhắc nhở như vậy, không ít người cũng nghĩ ra chỗ không đúng.
Bọn họ chưa từng nghe nói Streamer và Vệ Từ có mâu thuẫn gì, vậy mà tại sao anh luôn kháng cự cô?
Ôm nghi vấn này, không ít người dứt khoát mặc cho trí tưởng tượng của mình bay xa, đưa ra kết luận khiến Khương Bồng Cơ dở khóc dở cười.
[Ninh Thứ Chết Thật Thê Thảm]: Nói không chừng là có âm mưu gì đó? Ví dụ như Từ mỹ nhân có mưu đồ gì khác với Streamer?
Thuyết âm mưu này vừa được đưa ra, lập tức bị người khác đạp bỏ.
[Cửa Hàng Đồ Tốt]: Không thể nào, nếu như Từ mỹ nhân thật sự có toan tính khác đối với Streamer thì đầu óc anh ta chắc phải bị úng nước mới có thể nói với Streamer rằng: “Đất trong thiên hạ, đều là của vua”. Hơn nữa, Streamer có đức hạnh gì, mọi người còn không biết à? Tôi kiên quyết đứng bên phe Từ mỹ nhân.
Thuyết âm mưu này vừa được loại bỏ, lại có một kịch bản khác mọc lên, ví dụ như:
[Miếng Cá Mực Cay]: Dù sao Từ mỹ nhân cũng là người dè dặt, Streamer phóng khoáng như vậy, động một chút là thả thính, nhất định đã dọa người ta.
[Nho Khô Hồng Mã Não]: Từ mỹ nhân là thỏ, Streamer là hổ, có con thỏ nào thấy hổ mà không sợ đâu?
Thấy khán giả xem livestream thảo luận hăng say, Khương Bồng Cơ cũng không hùa theo mà ngược lại, cẩn thận suy nghĩ lời lúc nãy của Vệ Từ.
Trong điều kiện tài nguyên đất đai có hạn, thâu tóm đất là vấn đề mà tất cả các vương triều đều đau đầu.
Theo lời Vệ Từ nói, thà xử lý từ căn nguyên còn hơn là hao phí tâm tư đi hóa giải quá trình thâu tóm đất đai!
Nếu đã nói “Đất trong thiên hạ đều là của vua”, như vậy quốc thổ đều là những gì quốc gia sở hữu, há chẳng phải là danh chính ngôn thuận?
Chỉ là, Khương Bồng Cơ có thể vượt qua hàng rào chắn này, không có nghĩa là người khác cũng có thể.
Đọc truyện tại Vietwriter.vn
Đừng nói đến những nhân tài đọc đủ thứ thi thư như Vệ Từ, mà chỉ nói đến phường lưu manh ở chợ một chữ to cũng không biết thì đoán chừng cũng không bằng lòng làm như vậy.
Trong thời đại này, đất đai không chỉ là đất đai, mà còn là chậu châu báu có thể sinh ra tài phú.
Chỉ cần có thể leo lên, trở thành người trên mọi người là có thể danh chính ngôn thuận thu gom được càng nhiều chậu châu báu hơn bỏ vào trong túi mình.
Nói trắng ra, đây chính là lợi ích.
Một khi đất đai quy về quốc gia sở hữu, không chỉ những gia tộc quyền quý hay nghèo khó sẽ giậm chân, mà thậm chí ngay cả bách tính bình thường cũng sẽ không đồng ý.
Đất đai đều là của quốc gia, trong lòng bọn họ có thể yên tâm được ư?
Dân chúng sẽ không nghĩ tới tương lai lâu dài, bọn họ chỉ biết quan tâm lợi ích trước mắt.
Khương Bồng Cơ dám gom đất đai quy về hết cho quốc gia, vậy thì trong mắt dân chúng, cô chính là kẻ đã cướp đi cội rễ mưu sinh của bọn họ.
Dân chúng đã như vậy, đám thế gia có vô số ruộng tốt kia càng không cần phải nói, mà những gia tộc nghèo nàn đau khổ tranh đấu, mưu đồ thành công sẽ càng phản đối. Những đạo lý này, Khương Bồng Cơ hiểu rõ, Vệ Từ hiểu còn rõ hơn. Thế nhưng, hiểu không có nghĩa là không thể làm, mà phải nhìn xem làm như thế nào.
Vệ Từ đề xuất điều này với Khương Bồng Cơ, chính bản thân anh cũng đang hy sinh lợi ích tương lai của anh.
Có thể thản nhiên làm được điểm này, ngoài Vệ Từ ra còn có ai chứ?
“Đúng là đã tung cho ta một vấn đề khó giải…”
Khó thì khó, nhưng cũng không phải là không có hy vọng.
Nếu trong những năm quốc gia thống nhất, tùy tiện nhắc đến khái niệm đất đai của quốc gia, toàn bộ người trong thiên hạ đều sẽ quơ lấy vũ khí mà nổi dậy.
Còn hiện giờ là thời loạn, những mảnh đất mà Khương Bồng Cơ chiếm được, những mẫu ruộng tốt do cô khai hoang, chỉ cần cô không bán thì trên danh nghĩa toàn bộ đều là của cô.
Chẳng hạn như như “Lệnh đồn điền”, thật ra chính là mang đất đai của quan phủ cho những người dân không có đất đai mướn để trồng trọt, quan phủ kiếm lợi từ trong đó.
Nói thật, hành động này rất lưu manh, nói là thổ phỉ cũng không quá đáng.
Hôm nay quả đấm của người nào lớn người đó mới là đại ca, không phục thì tới đây đi.
Những mảnh đất này thuộc về quan phủ, không thuộc về cá nhân bất kỳ dân chúng nào đang canh tác.
Khương Bồng Cơ nhíu mày suy nghĩ sâu xa: “Ban đầu chỉ xem lệnh đồn điền này là một kế sách khẩn cấp dùng để xoa dịu lòng dân và thu xếp cho dân lưu lạc, bây giờ ngược lại có thể áp dụng lâu dài, để trong đầu dân chúng có khái niệm đất đai là của công. Nhất định phải để họ biết, thuê đất đảm bảo hơn tự sở hữu đất đai rất nhiều... Nếu là như vậy, quy mô đồn điền phải mở rộng thêm, sau đó tỉ lệ lương thực quan phủ thu về cũng phải thu nhỏ lại...”
Chỉ ăn một miếng thì không thể béo lên, trên đời cũng không có chuyện tốt chạm một cái mà thành.
Khương Bồng Cơ muốn cướp đi miếng bánh ngọt là quyền lợi trong tay thế gia bọn họ, tất nhiên phải có thủ đoạn và lực lượng cứng rắn.
Thứ nhất là quân đội, thứ hai là bách tính.
Trước khi sự thật bị phơi bày, cô không những phải tăng cường thực lực bản thân, mà còn phải lặng lẽ chèn ép và làm suy yếu lực lượng của thế gia quyền quý.
Ta mạnh địch yếu, một bên ngắn đi một bên dài hơn, tương lai chưa chắc không thể đánh một trận.
Nhưng trước khi thực lực cá nhân của cô đạt tiêu chuẩn, chủ ý này của cô và Vệ Từ không thể để lộ ra ngoài, để tránh thiên hạ thảo phạt.
Dù có thuận lợi cải cách ruộng đất, nhưng kéo theo đó còn có một loạt vấn đề.
Đất đai quốc gia sở hữu, trên lý thuyết mà nói có thể giảm bớt ngọn nguồn thôn tính đất đai, thế nhưng loài người đều là sinh vật ích kỷ, vẫn tồn tại tranh đoạt lợi ích. Nói khó nghe, một khi đất đai thành công quy về quốc gia, chỉ cần hoàng gia vẫn tồn tại, hoàng thất chính là đại địa chủ lớn nhất!