Mục lục
Truyện Hệ thống livestream của Nữ Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù hoàng tử Tây Xương có vài kế sách nhưng hắn vẫn chỉ là thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi, ở trong mắt mấy người Tề Khuông, Lý Uân, thủ đoạn của hắn còn chẳng là cái gì chứ đừng nói đến Khương Bồng Cơ. Kỹ năng diễn xuất không tệ, nhưng vẫn chưa học được làm thế nào để che giấu dã tâm của bản thân một cách hoàn hảo.



Mặc dù chỉ trong nháy mắt nhưng sự ngạc nhiên, mừng rỡ và sự tính toán của hắn khi nhìn Khương Bồng Cơ đều bị mọi người phát hiện ra.



Dĩ nhiên, không phải hoàng tử Tây Xương không lừa được ai, hắn gần như che mắt được năm triệu cá muối đang xem livestream.



Đời người như một vở kịch, tất cả đều dựa vào kỹ năng diễn xuất.



Đám cá muối đã xem mòn mắt mấy thể loại phim truyền hình có diễn viên đóng thế nên yêu cầu của bọn họ đối với kỹ năng diễn xuất rất cao, trong mắt bọn họ, lớp vỏ ngụy trang của hoàng tử Tây Xương xem ra khá hoàn hảo. Nếu không lanh mắt, phỏng chừng không ai có thể phát hiện ra vị thiếu niên tuấn mỹ vô hại này lại có lòng dạ đen tối.



Ừm...



Dĩ nhiên là không loại trừ khả năng nhan sắc của hắn khiến đám cá muối buông lỏng cảnh giác.



Khương Bồng Cơ trông có vẻ nghiêm túc đấy nhưng thật ra không tập trung nghe hết mấy lời xã giao của hoàng tử Tây Xương, khóe môi cô gợi lên một độ cong, cười như không cười.



Khi đôi mắt cô nghiêm túc nhìn thẳng người nào đó, bất kể là ai thì người đó đều cảm giác được sự chân thành trong mắt cô, tựa như đôi mắt kia chỉ có một người duy nhất vậy. Hoàng tử Tây Xương cũng không ngoại lệ, khi hắn phát hiện ánh mắt của Khương Bồng Cơ, trong lòng dâng lên sự vui mừng.



Từ sau khi hoàng thất Tây Xương sa sút, hắn lần đầu tiên cảm thấy biết ơn gương mặt này, nếu không có nó thì làm sao hấp dẫn được người đàn bà ngồi trên kia?



Đế cơ Tây Xương thấy vậy, tuy trên mặt không biểu hiện gì nhưng trong lòng lại hơi phức tạp.



Anh trai sinh đôi nếu được Khương Bồng Cơ nhìn trúng, sau này đương nhiên sẽ thăng quan tiến chức, nhưng bản thân cô ta là con gái, không thể tranh đoạt sủng ái với một người đàn ông được. Những lời đế cơ Tây Xương nói với hoàng hậu thật ra chỉ là cái cớ để thuyết phục hoàng hậu mà thôi.



Mục đích thực sự của đế cơ Tây Xương vẫn là được gả làm vợ cho trọng thần dưới trướng Khương Bồng Cơ.



Lúc trước phái người đi nghe ngóng thì biết được tuổi tác của trọng thần dưới trướng Khương Bồng Cơ phần lớn đều là ba mươi, bốn mươi, con cái đều đến tuổi kết hôn rồi, chỉ có một người là ngoại lệ. Người này không phải ai khác chính là Vệ Từ, Vệ Tử Hiếu. Quá tuổi rồi mà còn chưa lập gia đình, không biết là do thích đàn ông hay là thân thể có vấn đề mà không chịu cưới vợ sinh con? Điều này đối với đế cơ Tây Xương mà nói không thành vấn đề, cô ta chỉ nhằm vào địa vị của đối phương chứ không phải là thân thể.



Thừa dịp hoàng huynh và Khương Bồng Cơ nói chuyện, vị đế cơ này lanh mắt tìm được Vệ Từ.



Mặc dù chưa giới thiệu nhưng cũng không khó nhận ra Vệ Từ.



Quả thật đúng như những gì người ngoài nói, chỉ cần liếc qua một cái là biết, người có tướng mạo tốt nhất và khí chất thanh liêm chính trực kia chính là Vệ Từ.



Chỉ nhìn một cái thôi, đế cơ Tây Xương liền cảm thấy cực kỳ hài lòng về “người chồng tương lai” này.



Bất luận đối phương có bệnh gì khó nói, dựa vào địa vị, quyền thế, sự tài hoa và gương mặt của Vệ Từ, cô ta vẫn sẽ không bị thiệt thòi.



Đế cơ Tây Xương hành động rất cẩn thận nhưng làm sao qua được mắt của Khương Bồng Cơ?



Trong lòng cô hừ lạnh nhưng trên mặt vẫn mỉm cười khách sáo, tỏ vẻ rất hài lòng biểu hiện của hoàng tử Tây Xương, không chỉ quan tâm những chuyện xảy ra trên đường đi của đối phương mà còn dò xét tình hình bên trong Tây Xương. Hoàng Tử Tây Xương được nước làm tới, cố ý nói quá lên rằng hoàng đế Tây Xương bị loạn thần tặc tử hãm hại, vì nghiệp lớn quốc gia mà dốc hết tâm huyết. Quả thật khiến người nghe thương tâm, mọi người ở đây đều bị hắn làm cho cảm động, híc híc híc.



Khương Bồng Cơ cũng phối hợp lộ ra vẻ xúc động, thuận theo ý nguyện của hoàng tử Tây Xương mà nói tới việc liên hôn để tăng cường tình hữu nghị giữa hai nước.



“Phụ hoàng thường xuyên nói với người khác hoàng muội đã đến tuổi cập kê, nhưng biên giới Tây Xương lại có loạn thần tặc tử, không có trang tuấn kiệt thích hợp để kết hôn, vì thế phụ hoàng vô cùng sầu não.” Vị hoàng tử Tây Xương kia cũng rất gian trá, hắn không nói đến hôn sự của bản thân mà lại nói đến em gái hắn, ra vẻ người anh tốt lo lắng cho hôn sự của em gái, vừa tâng bốc được Khương Bồng Cơ lại vừa đạt được mục tiêu: “Nghe nói dưới trướng Lan Đình Công có không ít anh hùng hào kiệt, nếu có thể liên kết hai họ thì tốt, tình nghĩa giữa hai nước chắc chắn càng vững vàng hơn. Như vậy phụ hoàng và mẫu hậu cũng không cần lo lắng chuyện chung thân đại sự của hoàng muội nữa.”



Khương Bồng Cơ nói: “Đây là chuyện tốt mà, chỉ là... những thần tử dưới trướng ta phần lớn tuổi tác cũng cao, lại đã có vợ rồi, cũng không thể để đế cơ điện hạ chịu ấm ức được. Những người hợp tuổi, ví dụ như Tần Phụng Kính, hắn cũng có hôn ước do vong phụ khi còn sống quyết định, không thích hợp hủy bỏ đính ước để cưới người khác. Vậy nên mối hôn sự này không thành rồi. Ta thấy đế cơ xinh đẹp trẻ tuổi, sợ rằng thiên tiên cũng không đẹp như vậy, hôn sự không thể qua loa được.”



Hoàng tử Tây Xương không hổ là anh song sinh với đế cơ.



Hắn với đế cơ đã âm thầm bàn bạc với nhau, cùng nhắm vào mục tiêu là Vệ Từ.



Cho dù gả cho bề tôi dưới trướng chư hầu trong thời loạn thế, thân là một đế cơ cũng không thể làm thiếp của người ta được, vậy chỉ có Vệ Từ là người thích hợp.



Hoàng tử Tây Xương nói: “Thật ra dưới trướng Lan Đình Công có một người rất thích hợp.”



Khương Bồng Cơ hỏi hắn trong ánh mắt kỳ quái của mọi người: “Là ai nhỉ? Sao ta lại không biết?”



Hoàng tử Tây Xương nói: “Người đó chính là tiên sinh Vệ Tử Hiếu, nghe nói tiên sinh tuổi trẻ tài cao, đi theo Lan Đình Công chinh chiến đã hơn mười năm, tiếng lành đồn xa. Hiện giờ trong nhà không có thiếp thất, lớn hơn hoàng muội mười tuổi, dung mạo hai người đều là thế gian hiếm có, chẳng phải rất xứng đôi sao?”



Toàn trường yên lặng.



Đám cá muối cũng bị dọa suýt nữa ném dưa trong tay đi, quên cả bình luận.



Hai vị bảo bối Tây Xương này đang nói cái gì thế?



[Không Phải Sao Chổi Lén Bay Qua]: Có ai đến đánh tui cho tui tỉnh táo lại cái, tui không nghe nhầm chứ, vị tiểu hoàng tử này nhìn trúng ai cơ?



[Đam Mê Sưu Tập Son Môi]: Còn sống không tốt ư? Tại sao nhất định phải đi tìm chỗ chết?



[Nỗ Lực Kiếm Tiền]: Nhìn trúng Streamer còn hơn nhìn trúng Vệ Từ đó, nếu để ý Streamer thì chỉ bị Từ mỹ nhân oán hận thôi, còn để ý Từ mỹ nhân thì sẽ bị Streamer băm thành thịt vụn, ai cũng không ngăn được chuyện đó đâu. Vị hoàng tử Tây Xương này là tới để liên hôn hay tới dâng đầu người vậy?



“Không xứng đôi, không xứng đôi.” Khương Bồng Cơ cười lạnh rồi “ném ra một quả lựu đạn”: “Nhưng lại rất xứng đôi với ta.”



Mọi người: “...”



Bọn họ biết chủ công luôn nói năng tùy tiện, nhưng không ngờ lại đạt đến trình độ này.



Bọn họ ăn ý nhìn về phía đế cơ và hoàng tử Tây Xương, chỉ thấy hai người kia biểu cảm cứng ngắc, dường như sắp sụp đổ.



Khương Bồng Cơ tỏ ra thản nhiên, nói: “Thế nào? Có gì không ổn à?”



Môi hoàng tử Tây Xương run run bởi vì hắn phát hiện mình đã hiểu nhầm ánh mắt vừa rồi của Khương Bồng Cơ.



Cô...



Cô thế mà lại để mắt đến hoàng muội nhà mình, đồng tính luyến ái?



Bảo sao...



Bảo sao chư hầu Liễu Hi mạnh nhất thiên hạ đến nay vẫn còn độc thân, dưới gối không con, hóa ra lại là một tên biến thái có sở thích khó nói.



Vị đế cơ Tây Xương kia có biểu cảm như bị sét đánh trúng vậy.



Mặc dù cô ta từng nói anh em hai người có thể cùng hầu hạ một người nhưng cũng không thật sự muốn đi phục vụ một người đàn bà đâu.



Mặt hai anh em xanh như tàu lá, Khương Bồng Cơ vờ như không biết, mắt nhìn sang đế cơ, ba người nhìn nhau khó nói ra lời. Vietwriter.vn để tham gia các event hấp dẫn.



Tình hình có chút ngoài ý muốn, hoàng tử Tây Xương lúng túng tìm một cái cớ sứt sẹo để cáo lui, không cho câu trả lời chính xác.



Đợi sau khi hai người đi rồi, Khương Bồng Cơ cười suýt ngã.



“Để ý Tử Hiếu à? Không biết tự sờ lên cổ xem mình có mấy cái đầu.”



Khương Bồng Cơ nghịch ngợm đùa một câu, không ngờ lại có người coi là thật.



Khi Lý Uân vô cùng nghiêm túc khuyên can Khương Bồng Cơ điều hòa âm dương mới là chính đạo, Khương Bồng Cơ thiếu chút nữa cười rách miệng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK