Mục lục
Truyện Hệ thống livestream của Nữ Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tĩnh Dung có gan nói lời này với chủ công hay không?”



Bởi vì chủ công chuyên tâm làm chính sự nên gã nghi ngờ cô bị yêu ma đoạt xác, đây không phải ám chỉ trước đây chủ công làm việc không nghiêm túc hay sao?



Dù Dương Tư nói cũng đúng thật, nhưng chủ công cũng không thích nghe.



Vệ Từ lo lắng nếu để Khương Bồng Cơ biết thì năm sau cỏ mọc trên mộ của Dương Tư cũng phải cao ba thước.



“Không có gan, không dám đâu, ta sai rồi!”



Dương Tư vội vàng khoát tay, khát vọng muốn sống lại cứu cái mạng nhỏ của gã một lần nữa.



Vệ Từ nói: “Chủ công đã trưởng thành rồi, đây là chuyện may mắn đối với chúng ta.”



Kiếp trước sau khi bệ hạ lên ngôi mới bắt đầu chuyên tâm làm chính sự, cực kỳ giống học sinh trong kỳ nghỉ hè, ăn chơi chán chê rồi tới mấy ngày cuối kỳ nghỉ mới điên cuồng làm bài tập.



Kiếp này cô đã thay đổi sớm hơn, phỏng chừng tình hình ở kiếp này có thể tốt hơn kiếp trước nhiều, ít nhất có thể tránh được tình cảnh vua tôi không đoàn kết.



Cảm xúc của Vệ Từ xuất phát từ nội tâm nhưng Dương Tư lại không kìm được mà móc mỉa.



Trưởng thành?



Ở cái tuổi mà chuẩn bị lo cưới hỏi cho con này ý hả?



Dương Tư dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Vệ Từ, cười mỉa nói: “Trưởng thành á? Chủ công cũng sắp già đến nơi rồi...”



Vệ Từ: “...”



Không cần chủ công ra tay, bây giờ anh rất muốn “tiễn” Dương Tư một đoạn đường đến Tây Thiên.



Mặc dù Khương Bồng Cơ luôn nói mình là học sinh kém, luôn luôn đội sổ các môn văn hóa trong quân đoàn, nhưng cũng không có nghĩa cô là học sinh kém trong ấn tượng của mọi người. Táp Bối Ninh* có nói đại học Bắc Kinh** tạm được thì đại học Bắc Kinh thật sự chỉ là “tạm được” ư?




* Táp Bối Ninh là MC của Đài truyền hình trung ương Trung Quốc.




** Đại học Bắc Kinh: Một trong những trường đại học hàng đầu Trung Quốc.




Đối với người bình thường mà nói, nó vẫn là điều khiến người ta ước ao.



Cũng giống như vậy, Khương Bồng Cơ nói mình là học sinh kém, nhưng chỉ là học sinh kém so với những người cùng trình độ với cô mà thôi.



Một khi cô đã quyết tâm chấn chỉnh lại, mọi người sẽ lập tức cảm nhận được toàn bộ sức ép từ chủ công nhà mình.



Mấy người Dương Tư vui vẻ không được hai ngày đã phải liên tục kêu khổ.



Chính vụ mà người bình thường cần ba ngày mới có thể xử lý, thế mà Khương Bồng Cơ xử lý xong chỉ trong một ngày, thời gian còn lại thì làm gì? Dĩ nhiên là hoàn thành trước thời hạn mấy việc của bốn, năm ngày sau, làm thuộc hạ của Khương Bồng Cơ, mấy người Dương Tư cũng phải theo kịp tiến độ của cô.



Tiến độ càng nhanh thì vô hình trung càng tăng thêm áp lực cho bọn họ.



Lúc này, mấy người Dương Tư và Phong Chân lại hoài niệm những ngày tháng chủ công luôn đẩy hết việc cho bọn họ.



Khi chủ công nhà mình chỉ tay năm ngón mà chẳng làm gì cả, cô vẫn không hề trễ nải chính sự, bây giờ lại trở thành mẫu người cuồng công việc điển hình, quả thật là muốn lấy mạng người ta mà.



“Quá khứ sa đà vào vui chơi, lơ là chính vụ, may thay chư vị không vứt bỏ mà tha thứ cho ta, từ nay về sau chắc chắn ta sẽ không để chư vị thất vọng.”



Lời này của Khương Bồng Cơ coi như là trực tiếp cam kết, không những thừa nhận lúc trước “mải chơi quên chính sự”, cô còn đảm bảo nhất định sẽ thay đổi.



Là chủ công nhưng lại thản nhiên nhận sai với rất nhiều bề tôi, chỉ riêng tấm lòng này đã đủ khiến người bội phục.



Những thần tử cũ của Dương Đào ban đầu còn có chút thành kiến với Khương Bồng Cơ, giờ đây phải nhìn cô bằng con mắt khác.



Dĩ nhiên, có người vui vẻ yên tâm cũng có người bày tỏ nghi ngờ, cho rằng Khương Bồng Cơ chỉ là bốc đồng nhất thời mà thôi, bởi vì hình tượng trước đây của cô đã để lại ấn tượng quá sâu trong lòng mọi người. Không chỉ có những người này, đến cả một số cá muối cũng nghĩ như vậy, hoàn toàn không ngờ Khương Bồng Cơ lại nói thật, nói được làm được.



[Khăn Giấy Thanh Phong]: Streamer trước đây giả vờ chững chạc giờ đã có phong thái lãnh đạo rồi nha, tui nhìn không quen.



[Ngạo Tích Nhạc Minh]: Có sao? Sao tui lại cảm thấy Streamer vẫn rất thích cười, làm gì có lãnh đạo nào giống cô ấy cơ chứ?



[Ông Chủ Tui Muốn Củ Cà Rốt]: Ai nói ăn nói trang trọng thì chính là phong thái lãnh đạo?



[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Tui lại cảm thấy bây giờ Streamer mới sống đúng với thân phận, tuy cười nói đùa giỡn quả thật rất gần gũi với nhân dân, cơ mà không phải lúc nào thân thiện với dân chúng cũng là tốt. Luôn có người nghĩ rằng tiếp cận với người có quyền lực thì đồng nghĩa với việc có được quyền lực, không phải người nào cũng tự mình biết mình. Streamer thân thiện với bọn họ, ngược lại bọn họ sẽ cảm thấy Streamer dễ bắt nạt, không có uy nghiêm mà quân chủ nên có. Một khi bề tôi cảm thấy quân chủ không có uy nghiêm thì chắc chắn bọn họ sẽ vượt quá bổn phận, thậm chí đẩy cô rớt đài ấy chứ. Bây giờ không có hiện tượng này bởi vì Streamer là chư hầu loạn thế, sát khí trên người rất nặng, dù cười đùa cợt nhả như thế nào đi nữa cũng không thể che giấu sự thật đã có rất nhiều người chết trong tay cô, nhưng sau này thiên hạ thái bình, dân chúng an cư lạc nghiệp, kiểu gì cũng sẽ có những người không có mắt chỉ nhớ đến sự thân thiện của Streamer mà quên đi sự hung ác của cô ấy, tiếp đó sẽ có những hành vi quá phận.



Sự an nhàn sẽ bào mòn lòng cảnh giác của một người, quên mất sự cẩn trọng trước đó.



[Lạc Số Năm]: Đại boss nói chuẩn không cần chỉnh, tiếp cận người có quyền lực mà ngộ nhận là mình có quyền lực vốn dĩ là thói hư tật xấu được voi đòi tiên. Điều đó cũng khiến tui nhớ đến vụ án bà bảo mẫu nổi rần rần mấy năm trước. Người thuê trả lương bảo mẫu rất cao, còn cho bà ta ăn cơm cùng mâm với mình, ngày lễ, ngày Tết đều đưa phong bao lì xì, giúp con trai bà ta tìm việc làm, người chủ đối xử quá tốt với bảo mẫu, đến lúc bà ta cảm thấy mình cũng hơn người, ăn trộm, ngược đãi đứa bé, cuối cùng bởi vì mâu thuẫn mà sinh lòng ác độc dẫn người về cướp của, sát hại chủ thuê mình.



Những vụ án tương tự như vậy nhiều không đếm xuể.



Nói chung là đa phần đám cá muối ủng hộ Khương Bồng Cơ.



Khương Bồng Cơ ngoan ngoãn, cô lại cố tình che giấu, liên tiếp mấy ngày không xuất hiện trước công chúng, luôn nói với bên ngoài rằng mình nghỉ ngơi dưỡng bệnh, chỉ có mấy người tâm phúc mới gặp được cô. Lòng trung thành của đám người Dương Tư là không thể nghi ngờ, thám tử của Nam thị ở bên kia chẳng điều tra được gì cả.



Không nhận được tin tức tử sĩ truyền về, mới đầu trong lòng Nam thị cũng có vài phần dao động, đám tử sĩ kia có cẩn thận đến mức nào, một khi chuyện thuận lợi thì sau khi bọn họ thoát được truy binh cũng sẽ truyền tin về từ lâu rồi chứ, thế mà bây giờ đến một chút tin tức cũng không có. Chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó rồi.



Nghe tin từ sau ngày đi bơi mùa đông, Khương Bồng Cơ vẫn bị ốm đến bây giờ, nhưng bọn họ không dám chắc chắn.



Trái tim thật giống như cỏ dại đầu tường đung đưa qua lại.



Tin tức Khương Bồng Cơ nằm liệt trên giường bệnh càng lan truyền ác liệt trong quần chúng, vị tổng giáo đầu “seeder” Vệ Từ không những không ra mặt áp tin đồn xuống mà ngược lại còn phái người thêm dầu vào lửa, không chỉ ồn ào khiến ai ai cũng tin, thậm chí ngay cả một số bề tôi ít khi gặp Khương Bồng Cơ cũng bắt đầu dao động.



Đặc biệt là những thủ hạ cũ của Dương Đào, có vài người còn cố ý thám thính ý tứ của Dương Đào.



Thám thính ý tứ gì?



Dĩ nhiên là nghe ngóng Dương Đào có ý định nhân cơ hội này “hồi sinh” hay không rồi!



Vốn là chư hầu, làm sao có thể cam tâm tình nguyện cúi đầu xưng thần với người khác? Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com



Dĩ nhiên, bởi vì tin tức bị mai phục mất mạng không có chứng cứ xác thực nên lúc những người kia đi thám thính giọng điệu rất mơ hồ, cũng không thể lấy những tin đồn lan truyền ngoài kia làm chứng cứ được. Dương Đào nể tình xưa nghĩa cũ nên chỉ trách mắng mấy người kia cho bọn họ từ bỏ ý định đi.



Khương Bồng Cơ đã chết hay còn sống, trong lòng anh ta biết rất rõ.



Hơn trăm tử sĩ mai phục mà không thể tổn thương Khương Bồng Cơ một chút nào, nếu như có dị tâm trước mắt cô, chết như thế nào cũng không biết. Anh bạn nhỏ Nhan Lâm còn cẩn thận dặn dò Dương Đào nghìn vạn lần không được tiết lộ tin tức Khương Bồng Cơ còn sống, nhưng cũng không thể nói cô đã chết, nhất định phải mập mờ.



Dương Đào lập tức cân nhắc, vẻ mặt đăm chiêu.



“Thiếu Dương đang lo lắng chỗ chúng ta có nội ứng à?”



Nhan Lâm thở dài nói: “Bất luận có nội ứng ở chỗ chúng ta hay là không thì chúng ta cũng phải xóa bỏ mọi hiềm nghi trước đã.”



Chuyện Khương Bồng Cơ bị tử sĩ mai phục, kiểu gì cũng phải có người làm nội ứng cho Nam thị, truyền tin cho bọn họ.



Chuyện xảy ra hôm đó chỉ có Khương Bồng Cơ, Dương Đào và hộ vệ tâm phúc của hai người biết.



Không phải người của Khương Bồng cơ bị Nam thị mua chuộc thì chính là chỗ Dương Đào có vấn đề.



Nếu là người của Khương Bồng Cơ bị mua chuộc thì không sao, sau khi điều tra rõ ràng Khương Bồng Cơ có thể thanh lý môn hộ, nhưng nếu là Dương Đào thì... Anh ta khó tránh khỏi sẽ bị liên lụy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK