Khương Bồng Cơ tỏ thái độ “đế cơ Tây Xương có chết hay không thì liên quan gì đến bà đây”, còn Vệ Từ lại “quan tâm” hơn vài phần.
Anh chân thành nói: “Thật ra Từ lại hy vọng vị đế cơ kia có thể bình an sinh sản, mẹ tròn con vuông.”
“Vì sao thế?”
“Nếu như là con trai, sau này nuôi lớn chính là một tai họa ngầm. Nếu như nó biết đội ơn còn tốt, nếu như là một tên vong ơn phụ nghĩa ăn cháo đá bát, ai biết được nó có ngầm ghi hận chủ công hay không? Nếu như cái thai này của đế cơ Tây Xương có chuyện gì không may, còn có thể liên lụy tới thanh danh của chủ công.”
Nói tóm lại, tốt nhất là cô ta sinh ra một đứa bé gái, chặt đứt mong muốn của đám cựu thần của An Thôi, đồng thời cũng chặn đứng tai họa ngầm, hoàn toàn tẩy sạch cho chủ công.
Khương Bồng Cơ bóc hạt dưa ra rồi đặt nhân hạt dưa bên cạnh miệng anh, Vệ Từ ngây người một lát, chậm một nhịp mới mở miệng ra ăn nhân hạt dưa. Vậy mà chủ công nhà anh lại là người quá đáng, cô cố ý dùng đầu ngón tay đụng vào môi anh, động tác thong thả vuốt ve cánh môi anh trông vô cùng mờ ám.
“Tử Hiếu vẫn luôn suy nghĩ cho ta, ta không biết phải thưởng gì cho huynh mới tốt đây.”
“Chủ công!”
Sự ngăn cản của Vệ Từ thoáng chút vô lực, không chỉ không thể khiến cho Khương Bồng Cơ khắc chế lại mà còn kích thích cô mong muốn được một tấc tiến thêm một thước.
Vì thế, người nào đó bèn nghe theo tiếng lòng vươn người tới, chạm vào môi anh rồi rời đi như chuồn chuồn lướt nước.
“Thưởng cho một ‘nụ hôn của chủ công’, thế nào?”
Hợ...
Đây là âm thanh gì vậy?
Đây là tiếng bụng ăn no thức ăn cho cún do bác Streamer ác ý vung ra của hơn năm triệu cá muối.
[Cây Thạch Nam Tiểu Trát]: Bác Streamer đúng là không biết xấu hổ! Đây đâu phải là phần thưởng dành cho nam thần nhà tui đâu, đây rõ ràng là đang sàm sỡ anh ấy.
[Nước Suối Băng Lộ]: Cái hôn này, hai trăm phần trăm là trá hình để kích động lòng người!
Khương Bồng Cơ là một tên quỷ hẹp hòi có dục vọng chiếm hữu rất mạnh, cho dù cô thường xuyên đùa giỡn Vệ Từ khi đang phát livestream, nhưng tuyệt đối phần lớn là trong tình huống chiếm chút hời trên miệng mà thôi, rất hiếm khi động tay động chân động cả miệng. Hiếm lắm mới thấy được cảnh tượng này, đám cá muối sao có thể không kích động được đây?
[Cơ Ngực Của Anh]: Tui đơn phương tuyên bố, CP Bồng Từ này real chắc cú rồi!
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Bác Streamer vẫn xấu xa như trước, cô biết rõ Âu hoàng còn đang chịu tội, vậy mà còn vô cùng tự nhiên mà show ân ái, quả thực chính là tổn thương siêu to. Không biết lúc tên công tử bột may mắn kia quay về nhìn thấy video quay bác Streamer ùn ùn kéo tới sẽ có phản ứng như thế nào.
[Bác Gái Chia Cơm Căng Tin]: Còn có thể phản ứng thế nào nữa? Đắng lòng chứ gì.
Trước đây một nữ ngôi sao không tên tuổi lên Weibo bóc phốt công tử bột, dư luận chửi bới tên đàn ông cặn bã ầm ầm kéo tới.
Cho dù có như vậy, công tử bột vẫn cứ ngồi trên con xe xịn, ở trong khu nhà cao cấp, tiêu tiền như nước, ngủ với nữ ngôi sao, quả thật là quá mỹ mãn, hoàn toàn không bị người ngoài ảnh thưởng. Cũng có thể nói rằng, ở trong mắt những người thuộc tầng lớp của hắn, một chút động tĩnh này của cư dân mạng quả thật còn chẳng bằng bọt nước.
Các anh hùng bàn phím trên internet lòng đầy căm phẫn, ra tay vì một bạn xoạc còn chẳng được tính là người thứ sáu, có buồn cười hay không chứ?
Ha ha...
Giờ thì sao?
Một người đàn ông nói ra những lời như “sinh con chỉ giống như ị một bãi phân thôi mà”, bây giờ lại đang sinh con kêu thê thảm trước sự chú ý của năm triệu cá muối, những cá muối đanh đá còn bổ thêm một nhát - Bộ dáng bây giờ của hắn quả thật là một con lợn trắng đang bị mổ.
À, đại khái hắn còn chẳng bằng một con lợn trắng đang chờ bị làm thịt nữa.
Khi người ta mổ heo, ít nhiều gì cũng sẽ để cho heo phát ra những tiếng gào thét trước khi chết, còn miệng của Âu hoàng lại bị bà đỡ chặn lại.
Có đau hơn nữa cũng chỉ có thể kêu rên ư ử thôi, tất cả âm thanh đều nuốt ngược vào bụng.
Không ít cô gái xem livestream đều cho rằng nội dung livestream của hôm nay vô cùng thoải mái.
Đặc biệt là những người phụ nữ từng có kinh nghiệm sinh con, chỉ hận không thể tóm ngay chồng mình tới dí vào trước màn hình để cho anh ta xem thử.
Bọn họ từ lúc bụng mang dạ chửa đến khi sinh con cho con bú, những người ở xung quanh hoặc nhiều hoặc ít đều từng nói những lời như vậy, đặc biệt là người chung gối thân mật nhất.
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý.
Cảm xúc của sản phụ vốn đã nhạy cảm, những lời nói ra thì dễ làm thì khó đó là sự đả kích mà người ngoài không thể hiểu nổi đối với các cô.
Thậm chí có một vài cô gái còn mắc chứng trầm cảm sau khi sinh vì lý do này, vậy mà người chồng thân thiết nhất vẫn còn ở bên cạnh châm chọc các cô...
[Không phải chỉ là sinh một đứa con thôi sao, mọi người trong nhà đều chiều cô như chiều vong vậy, sao mà cô còn có thể già mồm cãi láo như thế. Trầm cảm sau khi sinh á? Hở ra là lại trầm cảm. Trầm cảm thì làm sao, không phải chỉ là tâm trạng không tốt à, còn có thể gây tai nạn chết người à... Cuộc sống thời của mẹ tôi điều kiện kém tới như vậy, mà bà ấy đâu có trầm cảm, bây giờ cô ăn ngon mặc đẹp, chỉ sinh cho tôi có đứa con trai thôi mà cũng tự nhiên trầm cảm à?]
Sự thật chứng minh, trầm cảm sau khi sinh thật sự có thể gây ra án mạng.
Nếu như người đàn ông nào nói những lời châm chọc như vậy đều có thể có được tấm vé du lịch nửa ngày trải nghiệm việc sinh con thời cổ đại giống như tên Âu hoàng tồi tệ kia, để cho bọn họ tự mình trải nghiệm cảm giác “ị một bãi phân” là như thế nào, có khi bọn họ sẽ câm miệng hết cả. Đọc truyện tại Vietwriter.vn
Nỗi đau không xuất hiện trên người bọn họ, ai nấy đều không tim không phổi.
Nếu như nỗi đau này rơi vào người bọn họ, tự nhiên bọn họ sẽ học được cách “Tôn trọng phụ nữ”.
Ha, nói một câu cay nghiệt thì là...
Nếu như mẹ của đám đàn ông này sinh con nhẹ nhàng tới vậy, thì để mẹ bọn họ sinh con cho họ đi.
Đi giày vò con gái nhà người ta làm gì?
Không biết cách tôn trọng người khác, thì phải học được cách làm sao để câm miệng vào!
Nhìn kênh livestream, họ thấy tên Âu hoàng đang giãy giụa kêu rên giống như heo kia mất hết tôn nghiêm bị bà đỡ cùng với vú già bắt ngồi xổm để sinh con, có không ít cá muối đều có cảm giác sung sướng hãnh diện, sau khi vui sướng xong lại cảm thấy âm ỉ một chút buồn bã cùng với bi phẫn, cảm xúc hỗn loạn.
[Đồ Uống Miễn Phí]: Hở? Các bác có phát hiện ra thân thể này của Âu hoàng hơi hơi quen mắt hay không...
Còn chuyện giống ai, cá muối này lại không nói ra được đối tượng cụ thể.
Bộ dáng hiện tại của đế cơ Tây Xương đã khác trước rất nhiều, hơn nữa Âu hoàng đau đớn tới mức khuôn mặt vặn vẹo, lại bởi vì dùng sức mà gân xanh trên trán nổi lên ầm ầm, nửa khuôn mặt cũng ứ máu đỏ lên... Dáng vẻ thế này, đừng nói là những cá muối chỉ mới thấy đế cơ Tây Xương có vài lần, e là ngay cả mẹ của đế cơ cũng không nhận ra nổi. Nỗi nghi ngờ này giống như một giọt nước rơi vào trong biển cả mênh mông rộng lớn, tạo ra một hai cơn sóng rồi lại tan biết.
Đám cá muối vẫn cứ hi hi ha ha, Khương Bồng Cơ cố gắng phát thức ăn cún, chỉ có duy nhất Âu hoàng đáng thương là còn đang chịu đựng nỗi đau mà sinh mệnh không thể chịu đựng được.
Không biết là do thai nhi quá lớn, cơ thể mẹ vẫn còn nhỏ tuổi hay vì nguyên nhân nào khác, sinh cái thai này vô cùng khó khăn.
Trước khi Âu hoàng tới đây, đế cơ đã phải chịu đựng bảy tám canh giờ, chịu đến mức mất luôn nửa cái mạng rồi.
Sau khi hắn xuyên việt qua đây tiếp sức cho cô ta, lại chịu đau khổ thêm năm canh giờ nữa.
“Sắp rồi, sắp rồi... Nương tử, đã thấy đầu của đứa trẻ rồi!!!”
Nghe được câu nói này, Âu hoàng đang đau đến vẻ mặt mờ mịt như được người ta tiêm cho một liều thuốc trợ tim, hai tay nắm chặt lấy thứ gì đó có thể nắm được, dồn hết sức xuống phía dưới. Hắn cảm giác được có thứ gì đó đang dần dần trượt ra ngoài từ nơi đang đau đến chết lặng kia, thứ này cứ dần dần chuyển động, một cơn đau nhức mãnh liệt liền đánh úp về phía hắn, giống như cơn lốc, sóng cuồng trên mặt biển đang ập vào con thuyền nhỏ, khiến cho người ta đau đến mức tuyệt vọng.
Bà đỡ vội vàng nói: “Nương tử, dùng sức đi, nhất định không được thả lỏng, nếu không tiểu lang quân sẽ bị nghẹt thở đó.”
Âu hoàng vừa khóc vừa dùng sức.
Đê ma ma!
Đợi ông đây sinh xong đứa trẻ rách này, kiểu gì ông đây cũng phải ném nó giống như Lưu Đại Nhĩ ném A Đấu vậy!
Không biết qua bao lâu, hắn cảm giác thân thể thả lỏng, có một thứ gì đó đang trượt ra ngoài.
Âu hoàng mơ mơ màng màng nghĩ...
Cuối cùng cũng xong rồi!
Âm thanh sợ hãi mơ hồ truyền đến bên tai cũng không thể khiến hắn chú ý tới.
“Nhanh lên... Đứa nhỏ đâu rồi?”
Ông đây đã đau khổ lâu như thế, đứa con béo ú mà ông đây sinh ra đâu rồi?