Mục lục
Truyện Hệ thống livestream của Nữ Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai vợ chồng vừa mới vào trong nhà, Kỳ Triêu Lan đã vội vội vàng vàng hỏi thăm anh ta có bị thương ở đâu không, có bị người khác thất lễ hay không.



Hoàng Tung vừa cười vừa lắng nghe cô ta dông dài, không hề thấy phiền phức, ngược lại anh ta còn vô cùng vui sướng.



“Lan Nhi, đừng gấp đừng gấp, chỗ nào cũng tốt hết, bên kia Lan Đình đã dặn dò cẩn thận rồi, không có ai làm khó ta đâu.” Hoàng Tung chờ cô ta nói đủ rồi, lúc này mới cẩn thận vuốt ve bàn tay cô ta, cảm xúc da thịt khi nắm tay khiến anh ta biết thê tử của mình gầy đi, ban đầu cũng coi là đẫy đà đầy đặn, bây giờ đã gầy hơn rồi, anh ta khẽ thở dài: “Vi phu rất tự trách mình, sau này đành để nàng thiệt thòi phải chịu khổ cùng vi phu, vẫn chưa biết chúng ta phải đối mặt với cục diện thế nào...”



Kỳ Triêu Lan tức giận nói: “Gả cho chàng, tất nhiên là vì coi trọng con người chàng. Trong mắt chàng, thiếp thân lại là kiểu người có thể đồng cam nhưng không chịu cộng khổ sao?”



Đối với cô ta mà nói, người đàn ông này có thể mang tính mạng về đến trước mặt mình đã là nhờ ơn nhờ phước trời rồi.



“Tất nhiên vi phu không có ý đó.” Hoàng Tung thở dài nói: “Nhưng mà, Lan Nhi... Trên đời này có nhiều kẻ tiểu nhân muốn giậu đổ bìm leo, vi phu tự thấy mình không hề cố ý đắc tội với ai, nhưng... Quân tử dễ xử, tiểu nhân khó phòng... Ai biết được liệu có ai thừa cơ tiến lên đạp chúng ta một cước hay không, tính cách của nàng vẫn luôn kiêu ngạo, làm sao chịu nổi sự nhục nhã này? Vi phu không lo lắng lúc này, mà là lo lắng chuyện sau này...”



Hoàng Tung đã quen với việc những người xung quanh khinh bỉ mình từ lâu, sau khi anh ta trở thành một thế lực lớn tại Đông Khánh mà trên đầu còn có một Khương Bồng Cơ lúc nào cũng đè ép, thời thời khắc khắc khiến anh ta cảm nhận được áp lực chèn ép. Trong có họa ngầm, ngoài có cường địch, Hoàng Tung cũng không có bao nhiêu thời gian để đi hưởng thụ niềm vui mà địa vị cao quý mang lại.



Với tình cảnh hiện giờ, đối với anh ta mà nói, cùng lắm là quay về điểm xuất phát, nhưng đối với Kỳ Triêu Lan thì không phải vậy.



Lấy một cái ví dụ đơn giản nhất, vừa rồi lúc anh ta đến thư viện Kim Lân thì bị người gác cổng chặn lại, còn chưa kịp giải thích câu nào đã bị đám người dồn ra ngoài.



Nếu là trước kia, anh ta có quyền thế trong tay, làm gì có tên gác cổng nào dám làm ra hành động to gan lớn mật như thế?



Thứ như quyền thế địa vị này, lúc chưa có được nó thì khát vọng có được nó, vất vả mãi rồi có được, hưởng thụ sự tiện lợi và trải nghiệm việc đứng cao hơn người khác một bậc do nó mang lại, rồi lại chợt mất đi nó, cảm giác tâm lý chênh lệch mãnh liệt đến thế, không phải ba câu đôi lời là có thể nói rõ ra được.



Hoàng Tung nghĩ tới đây, niềm vui sướng gặp lại nhau bỗng nhạt đi, ánh mắt anh ta nhiễm vài phần sầu lo.



Kỳ Triêu Lan cũng bị chuyện này ảnh hưởng, tâm trạng chùng xuống vài phần.



Cô ta chủ động nắm chặt lấy tay Hoàng Tung, trầm giọng nói: “Chỉ cần chàng không gục ngã, tất nhiên thiếp thân cũng không sợ.”



Hoàng Tung cụp mắt xuống, anh ta khẽ gật đầu, hai vợ chồng ôm nhau trong phòng một hồi.



Kỳ Triêu Lan hỏi anh ta: “Nghe nói Liễu Hi cũng không phải người hiền lành, vì sao lần này lại tha cho chàng dễ dàng như vậy?”



Hoàng Tung nói qua với cô ta nội dung anh ta với Khương Bồng Cơ uống máu ăn thề, nghe xong Kỳ Triêu Lan đau lòng đến hốc mắt đỏ lên.



Cô ta biết Hoàng Tung đã mất đi những gì khi làm vậy, đối với tính cách của anh ta, cùng với việc mất đi những thứ đó, còn chẳng sung sướng bằng tự sát.



Vì sao anh ta lại cam tâm tình nguyện chấp nhận bị hiệp ước liên minh trói buộc, Kỳ Triêu Lan cũng đoán được vài phần.



“Đừng có nghĩ nhiều, cứ như bây giờ cũng tốt.” Hoàng Tung biết cô ta đang nghĩ gì, anh ta vỗ nhẹ trán cô ta: “Lan Đình cũng không tuyệt tình giống như nàng nghĩ đâu. Mặc kệ cô ấy nể tình bạn lúc còn niên thiếu, hay là vì cô ấy đang có tính toán gì đó, nói chung vẫn để lại một đường sống.”



Kỳ Triêu Lan khó hiểu nhìn anh ta.



“Ý của phu quân là gì?”



Cho dù là thế gia đại tộc tích lũy bao nhiêu năm, nhưng nếu ba đời liên tục không có người xuất sĩ, cho dù có nội tình vững mạnh chống đỡ cũng sẽ đại thương nguyên khí.



Nguyên thị vẫn phải dựa vào một tay Hoàng Tung nâng đỡ, bây giờ Hoàng Tung ngã rồi, còn chưa biết Nguyên thị có thái độ thế nào.



Cho dù Khương Bồng Cơ cho Hoàng Tung kế thừa hư danh ba đời, nhưng chỉ với một chút bổng lộc này làm sao có thể chống đỡ được bộ mặt thân phận địa vị phù hợp?



Ba đời liên tiếp lãi không bằng lỗ, cho dù là núi vàng núi bạc cũng có thể ăn cho bằng sạch.



Chẳng lẽ lại để cho bọn họ mặt dày đi cướp miếng ăn trong miệng các thương nhân?



Hoàng Tung nói: “Hiệp ước liên minh chỉ viết là ba đời con trai không được ra làm quan, nhưng dưới gối ta lại không chỉ có con trai.”



Kỳ Triêu Lan lộ vẻ mặt ngạc nhiên, hóa ra còn có thể hiểu như vậy sao?



“Ban đầu vi phu cũng không biết Lan Đình có mưu kế gì, trong khoảng thời gian lên đường ta đã nghĩ thông rồi, quả nhiên là cô ấy không chịu nhận chút thiệt thòi nào từ người khác.” Hoàng Tung mỉm cười chua xót: “Lan Đình đi được đến tận bước này, cho dù có nhúng chàm sang tận nước khác hay ổn định Đông Khánh, mũ miện mười hai chuỗi ngọc trên đầu thiên tử là không thiếu được. E là cô ấy là người đầu tiên từ trước tới nay lấy thân phận nữ tử bước lên vị trí của thiên tử, Trong khi loạn thế, người ngoài có thể không để ý chuyện cô ấy là nữ, nhưng tới khi lập quốc xưng đế, có một vài vấn đề sắc bén sẽ không thể không đưa ra ngoài ánh sáng...”



Tạm thời Kỳ Triêu Lan chưa phản ứng kịp.



“Là vấn đề gì?”



Hoàng Tung nói: “Ví dụ như chuyện con nối dõi, cho đến nay Lan Đình vẫn chưa có con nối dõi.”



Với một quốc gia mà nói, con nối dòng không chỉ là chuyện đơn giản như người thừa kế, mà còn là một cây định hải thần châm ổn định lòng người.



Không có con nối dõi, cho dù là triều thần hay là dân chúng, ai có thể yên tâm?



Nếu một ngày nào đó thiên tử băng hà, dưới gối không có ai thừa kế, vậy thì đời hoàng đế tiếp theo sẽ do ai làm?



Vất vả lắm mới ổn định được thiên hạ, lại tan tành trong một khoảnh khắc.



Kỳ Triêu Lan nói: “Không có con nối dõi thì sinh một đứa?”



“Thiên hạ đều để con trai dối dòng, nàng bảo thiên hạ mà Lan Đình giành được chắp tay cho nhà chồng của cô ấy sao?” Hoàng Tung hỏi cô ta: “Ngoài ra, thân là thiên tử thì phải ở trên hàng trăm triệu người, lấy đâu ra nhà chồng đây? Nếu có con nối dõi, với tính cách của cô ấy, quá nửa sẽ để cho con gái thừa kế.”



Ở trong thời đại này, phiền phức mà nữ đế gặp phải còn nhiều hơn nam đế bình thường rất nhiều.



Cô lại đang đi con đường chưa có ai từng đi, tất nhiên là vô cùng gian nan.



Kỳ Triêu Lan nói: “Con gái thừa kế? Vậy cha của đứa nhỏ thì sao...”



Hoàng Tung cụp mắt nói: “Chắc là phải giết đi, thiên hạ là của cô ấy, giết một người đàn ông cũng là chuyện bình thường.”



Kỳ Triêu Lan nghe Hoàng Tung phân tích như vậy, loáng thoáng hiểu được tính toán và những chuyện ẩn sau hiệp ước đồng minh này.

w●ebtruy●enonlin●e●com

“Ý của Bá Cao là... Cô ấy sẽ nâng đỡ con gái sao?”



Hoàng Tung nói: “Đây là chuyện tất nhiên... Làm như vậy, ít nhiều cũng có thể giảm bớt áp lực mà đủ loại quan lại tạo ra cho người thừa kế.”



Kỳ Triêu Lan nói: “Nếu nói như vậy, thì hiệp ước đồng minh này không hẳn chỉ có xấu, mà cũng có mặt tốt?”



Nếu tất cả đều giống như Hoàng Tung đoán, vậy thì Hoàng Tung không có công lao cũng có khổ lao.



Nhìn vào chút tình cảm này, hẳn là sau này chi của anh ta cũng sẽ vững chắc.



Nếu như con gái của bọn họ không chịu thua kém, được nữ đế coi trọng, tất nhiên sau này sẽ có một chỗ trong triều đình, ai dám coi khinh nhà bọn họ nữa?



Một lát sau, Kỳ Triêu Lan nói: “Thật ra cô ấy rất can đảm.”



Hoàng Tung nói: “... Thật ra thì... Thật ra vi phu lại hơi nghiêng về việc Lan Đình sau này có thể để con trai tiếp nối...”



Kỳ Triêu Lan giả vờ nổi giận: “Sao nào? Coi thường nữ tử?”



“Phu nhân nói gì vậy? Chẳng phải vi phu cũng do phụ nữ sinh ra sao? Coi thường nữ tử cũng như coi thường mẹ của ta, đứa con có hiếu nào lại dám làm như vậy?” Hoàng Tung bất đắc dĩ giải thích, nói: “Chẳng qua phu nhân cũng biết, nữ tử sinh con nhiều mạo hiểm, như bước một chân vào quỷ môn quan! Chuyện sinh con nối dòng, có thai rồi chắc chắn trong vòng một năm không thể dành trọn tâm ý vào việc triều chính, quan lại dân chúng tất nhiên không muốn như vậy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK