Mục lục
Truyện Hệ thống livestream của Nữ Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khương Bồng Cơ tỏ ra vẻ bất đắc dĩ, cô nói: “Đừng có hốt hoảng như vậy chứ, có biết thận trọng không đó?”



Quạt lông mà Kỳ Quan Nhượng quý báu nhất lại bị anh ta để sang một bên, nếu như không phải vẫn còn lý trí, chắc anh ta đã bê người xuống luôn rồi.



Đánh được hay đánh không được lại là một chuyện khác.



“Chủ công...”



Khương Bồng Cơ nói: “Có thời gian để khuyên ta thì làm theo lời ta nói trước đi đã. Cho người điều chỉnh lại góc độ tấn công của máy bắn nỏ, nhắm vào các khớp nối của xe ném đá phe địch. Chỉ cần phá hủy được xe ném đá của bọn chúng, nguy cơ cũng tự nhiên được hóa giải. Nếu không làm được thì sai người dùng mũi tên lửa...”



Phần lớn xe ném đá đều được làm từ gỗ, thật ra không phải là do không thể chế tạo bằng kim loại, chỉ là bởi vì thời đại này kỹ thuật tinh luyện kim loại không tốt, kim loại để sản xuất cũng không có nhiều. Nếu như dùng xe ném đá được chế tạo từ kim loại, sức nặng không dễ để vận chuyển trong chiến tranh, chi phí sẽ càng tốn kém hơn nữa, cho nên làm bằng gỗ sẽ tốt hơn.



Bởi vì chúng được làm từ gỗ, cho nên các khớp nối không phải dùng kết cấu mộng chốt mà là dùng dây thừng để buộc lại. Dùng kết cấu mộng chốt còn tốt, chứ dùng dây thừng thì lại vô cùng lỏng lẻo.



Nếu như dùng mũi tên lửa hoặc máy bắn nỏ nhắm vào các khớp nối, hẳn là có thể tấn công được các xe bắn đá của đối phương.



Một mũi tên không được thì dùng hai mũi tên, hai mũi tên không được thì dùng ba mũi tên, dù sao cũng không thể không hạn chế, cứ thoải mái tấn công quân địch đi.



Kỳ Quan Nhượng thấy chủ công nhà mình không chịu nhúc nhích, anh ta chỉ có thể than một tiếng, rồi âm thầm chuẩn bị sẵn sàng để tạ tội.



Nếu như lúc này chủ công bị thương chỗ nào đó thì người phải chịu trách nhiệm là Kỳ Quan Nhượng, ai bảo anh ta không đủ bản lĩnh để khuyên bảo chủ công, ngược lại còn dung túng cô?



“Vâng!”



Kỳ Quan Nhượng lập tức truyền lệnh xuống dưới, vừa tiếp tục nhằm vào những kẻ địch có ý đồ trèo lên tường thành, vừa rút bớt nhân thủ ra để xử lý xe ném đá.



Khương Bồng Cơ nói: “May mà chúng ta là bên thủ thành, xe ném đá có thể ẩn nấp sau tầng tầng lớp lớp tường thành, nếu không thì kết quả cũng sẽ như vậy thôi.”



Kỳ Quan Nhượng: “...”



Nói thật, anh ta cũng biết phải đốt xe ném đá, Khương Bồng Cơ không tới đây thì anh ta cũng định làm như vậy, nhưng mà nhằm vào các khớp nối thì...



Kỳ Quan Nhượng có hơi thấu hiểu vì sao chủ công lại thích nghề mộc tới như vậy, “ham thú chơi bời” cũng không phải là không có điểm tốt.



Quân địch sử dụng xe ném đá để công thành, tất nhiên sẽ không tùy tiện để mặc chúng trơ trọi một mình một chỗ, xung quanh xe ném đá cũng được trọng binh bảo vệ.



Khương Bồng Cơ bảo binh lính điều khiển một xe bắn nỏ nào đó đứng lên, nhường chỗ cho cô, mặc dù cô không thể tự mình đi xuống giết cho thỏa thuê, nhưng cô cũng có thể thể hiện một chút kỹ thuật bắn tên của mình. Kỳ Quan Nhượng thấy thế, chỉ có thể thở dài ra lệnh cho binh lính bảo vệ cô, tránh để cô bị mũi tên bay lạc ngộ thương.



Uy lực của máy bắn nỏ vốn đã mạnh trông thấy rồi, khỏi phải nói tới chiếc máy bắn nỏ bây giờ cô đang sử dụng đã trải qua nhiều lần thay đổi.



Không chỉ có bộ phận linh kiện hỗ trợ ngắm trúng mục tiêu, ngay cả tầm bắn cũng mạnh hơn so với lúc ban đầu rất nhiều.



Bên ngoài hò hét vang trời, Khương Bồng Cơ không hề phân tâm.



Cô chỉ cần nhắm chuẩn mục tiêu rồi phóng mũi tên là được.



Máy bắn nỏ phiên bản này còn được tăng cường thêm chức năng bắn liên tiếp, khi lắp tên cũng không cần phải dừng thao tác bắn lại, bởi vì đã có binh lính khác hỗ trợ lắp tên rồi.



Để cho chắc chắn, những binh lính điều khiển máy bắn nỏ khác đều lựa chọn tấn công vào bệ đỡ của xe ném đá hoặc những bộ phận cố định bất động khác, Khương Bồng Cơ lại lựa chọn đòn bẩy của xe ném đá. Cho dù đòn bẩy sẽ chuyển động, nhưng đối với Khương Bồng Cơ mà nói, xác định mục tiêu cố định hay xác định mục tiêu di động cũng đều giống nhau hết.



Ngoài ra, lựa chọn đòn bẩy của xe ném đá làm mục tiêu cũng có lợi ích, ít nhất ở đó cũng không có quân địch tập trung như bệ đỡ.



Từ góc nhìn của cá muối, ngay cả Khương Bồng Cơ lựa chọn xe ném đá nào bọn họ cũng không biết, càng khỏi nói tới vị trí nào của xe ném đá.



Chờ tới khi cô nhanh tay bắn liên tục mấy mũi tên, mũi tên nào cũng trúng mục tiêu cùng trúng vào đòn bẩy của xe ném đá, đám cá muối chỉ có thể hô “666” với Khương Bồng Cơ.



[Manh Tân Tiểu Khả Ái]: Ưu nhã dâng lên cho bác Streamer đầu gối của cả năm này*, xin hãy nhận lấy.




* Biểu thị sự sùng bái, kính trọng đối với người khác.



[Kỳ Thanh Thừa]: Là một cá muối, tui có thể hỏi nhỏ một câu được không? Vì sao mấy người lại hô 666?



Chiến trường hỗn loạn, điểm chú ý của những cá muối không giống nhau, kênh livestream lại là livestream thời gian thực, không thể tua ngược lại được.



Bởi vậy, có không ít cá muối còn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ đua theo hô 666, dù sao sẽ không sai đâu.



[Cảnh Báo Chân Hương]: Bằng thị lực biến động rất tốt của tui, tui có thể nhận trách nhiệm nói cho mấy bạn thao tác của bác Streamer lướt tới mức nào. Một phát nhập hồn vừa rồi thật sự là ngầu muốn chết! Ngay khi xe ném đá kia của quân địch còn đang ném, bác Streamer đã bắn rất nhiều tên vào chặt đứt đòn bẩy của xe ném đá. Đòn bẩy bị gãy, lực ở đầu cần ném không đủ, rơi từ trên trời xuống, đập vào trận doanh của quân địch. Tảng đá lớn như vậy, phỏng chừng đã đập cho ba bốn người thành thịt vụn.



Khương Bồng Cơ mím môi, cho người điều chỉnh lại góc độ, chuyển hướng về phía một cỗ xe khác trong phạm vi ngắm bắn.



Trên thành dưới thành cùng ném đá tảng vào đối phương, thương vong hai bên đều không nhẹ.



Khương Bồng Cơ vẫn không hề run ray, không đổ mồ hôi, thao tác một lượt, chuẩn xác hủy diệt được năm chiếc xe ném đá của kẻ địch.



Áp lực của tường thành nằm trong phạm vi ném đá của năm chiếc xe này bỗng được thuyên giảm.



Những binh lính khác cũng có những thành tựu nhất định.



Áp lực của phe ta chợt giảm bớt, vậy thì áp lực của quân địch sẽ tăng lên.



Nhiếp Lương đang đốc chiến ở phía sau nhíu mày, sắc mặt trắng bệch lại thêm màu xanh trong mắt khiến hắn càng đáng sợ hơn.



“Chủ công...”



Nhiếp Lương nói: “Hóa ra là ta đã xem thường năng lực của Liễu Hi rồi.”



Không tới thời gian nửa nén hương, quân địch liên tiếp phá hủy một vùng nhỏ xe ném đá trong phạm vi ngắm, có thể thấy được bên phía quân địch có một võ tướng có tài bắn cung rất cao siêu. Những xe ném đá này, chiếc nào cũng đều bị kẻ địch bắn trúng bộ phận yếu ớt trong quá trình đang di động ném đá mà gãy.



Chiến trường hỗn loạn, đổi mới đòn bẩy cho xe ném đá cũng cần rất nhiều thời gian, dường như tương đương với phế bỏ nó.



“Vì sao trước đây ta chưa từng nghe nói dưới trướng Liễu Hi có một người như vậy?”



Dùng tài bắn cung này để thủ thành, xe ném đá của bên phe công thành sẽ gặp hạn chế rất lớn, quả thực là ác mộng.



Nhiếp Lương thấy không có ai trả lời, hắn than một tiếng, nói: “Thôi, hôm nay cũng tàm tạm rồi.”



Số lượng xe ném đá mang tới công thành lần này không nhiều lắm, quân địch lại giỏi phá xe tới như vậy, tỉ lệ công thành thành công dường như có thể coi là không.



Nhiếp Lương cũng không phải người cố chấp muốn thắng, hắn nhớ rõ mục đích chính của ngày hôm nay.



Hắn cụp mắt truyền xuống một vài mệnh lệnh, dường như sâu trong đáy mắt của hắn là hồ sâu không thể thấy đáy.

w●ebtruy●enonlin●e●com

Không lâu sau, đám Kỳ Quan Nhượng cũng phát hiện thế công của quân địch chậm lại, dường như chúng có ý định lui binh.



Chiến đấu ác liệt một canh giờ, số người chết của cả hai bên cộng lại lên tới gần bảy nghìn người, nếu như tiếp tục kéo dài, hai bên ai cũng không được lợi.



Bên phía Nhiếp Lương là đánh nghi binh, người thì đủ, nhưng các loại đồ quân dụng, quân nhu không mang đủ, nếu tiếp tục sẽ khó gánh được.



Bên phía Khương Bồng Cơ cũng còn một lượng lớn đồ quân nhu vẫn đang vận chuyển tới, nếu tiếp tục đánh, khó tránh khỏi sẽ rơi vào khốn cảnh không đủ đồ quân nhu để thủ thành.



Hiện tại Nhiếp Lương rút lui, ngược lại khiến bọn họ thở phào nhẹ nhõm.



Khương Bồng Cơ nhìn một lát, đáy lòng lại có một vài dự cảm không rõ ràng.



Kỳ Quan Nhượng cũng nói: “Hôm qua Nhiếp Lương đã phải chịu thiệt như vậy, hôm nay lại chẳng thể phân thắng bại, hắn lui quân như vậy, chẳng phải là...”



Nghĩ tới đây, anh ta cảm thấy Nhiếp Lương vẫn còn hậu chiêu.



Đúng vậy, ngay lúc này đây, Nhiếp Lương còn có thể có hậu chiêu gì đây?



Khương Bồng Cơ đứng từ trên tường thành nhìn xuống, bên dưới chồng chất hàng đống thi thể cao ngất, cô bỗng chốc nghĩ ra gì đó.



“Văn Chứng!”



“Có thần!”



“Mau chóng sai người chuẩn bị nước lạnh! Đề phòng bất trắc!” Khương Bồng Cơ nói: “Ta đột nhiên nghĩ tới ải Gia Môn.”



Năm đó, Mạnh Trạm câu kết với Xương Thọ Vương cùng làm việc xấu, Mạnh Trạm đã dùng thi thể làm nhiên liệu, hỏa thiêu ải Gia Môn, khi đó mới phá được tuyến phòng thủ của Kham Châu, mang binh tới dồn ép hoàng thất Đông Khánh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK