Mục lục
Truyện Hệ thống livestream của Nữ Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong mắt dân chúng, hoàng đế chăm chỉ làm việc mới là hoàng đế tốt.



Trong mắt các quan lại, hoàng đế có thân thể khỏe mạnh, đầu óc bình thường, làm việc nghiêm túc, tuổi thọ dài mới là hoàng đế tốt.



Chuyện mang thai của phụ nữ là việc mà người bên cạnh không thể làm thay được, người kế thừa quốc gia bắt buộc phải do nữ đế tự mình sinh ra.



Ngươi nói xem, trong lúc sinh đẻ nhỡ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ví dụ như khó sinh này, băng huyết này, em bé bị ngạt trong bụng mẹ cũng chết theo này...



Hoàng đế mà bọn họ nuôi mất mười mấy, hai mươi năm cứ thế không còn nữa...



Văn võ đại thần sẽ nhức trứng đến mức nào?



Kiếp trước Khương Bồng Cơ bị nhiều quan lại cản trở như vậy, cơ bản nhất không phải vì bọn họ cảm thấy phụ nữ không thể làm hoàng đế tốt được... Dù sao vị sát thần ngồi trên đầu kia là chém giết ra từ trong loạn thế, hoàng thất người ta truyền ngôi như thế nào, quần thần như bọn họ đâu thể quản nhiều được... Sở dĩ bọn họ phản đối là bởi vì lo lắng cho yên bình của cả quốc gia xã tắc, đổi hoàng đế thường xuyên sẽ rất có hại! Kỹ thuật điều trị ở thời cổ đại không đủ cao, có rất nhiều đứa trẻ mắc mấy căn bệnh gì đó rồi chết non, thời gian nữ đế sinh đẻ khá tốn, cũng rất nguy hiểm, khả năng sinh đẻ cũng là một hạn chế.



Trước kia bọn họ chưa từng lo nghĩ vấn đề này, nhưng lúc này mọi việc bày ra trước mặt, bọn họ không thể không lo nghĩ được.



Kỳ Triêu Lan nghiêm túc nghĩ ngợi, vấn đề mà Hoàng Tung nói đến thật sự không dễ giải quyết.



“Vậy...”



Cô ta đang định nói, Hoàng Tung đã chặn ngang lời cô ta: “Tính tình của cô ấy là như vậy đấy, chỉ cần cô ấy còn ở đây ngày nào, thì không ai có thể lay chuyển được.”



Dù người ngoài nói lập con gái làm người thừa kế không tốt đến mức nào, Khương Bồng Cơ sẽ nghe lời xì xào của bọn họ chắc?



Hoàng Tung cũng rất vui vẻ xem kịch, nếu Khương Bồng Cơ thật sự chọn người thừa kế là con gái cô, anh ta cũng sẽ là người được lợi, không có lý gì mà phản đối.



Kỳ Triêu Lan nói: “Như vậy, chúng ta cũng nên chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ từ trước.”



Chuẩn bị mà cô ta nói đến đương nhiên là dạy dỗ con gái mình như một đứa con trai, cái gì cần dạy thì phải dạy, không được thiếu điều gì.



Hoàng Tung gật đầu, sau đó bỗng nhớ tới kết quả thi của hai đứa con trai.



Anh ta vất vả suốt cả buổi chiều, nếu hai đứa con trai này mà không thi đỗ, chẳng phải anh ta sẽ mất mặt lắm à?



“Kết quả nhập học thư viện Kim Lân lúc chiều thế nào rồi?”



Kỳ Triêu Lan thả lỏng cơ mặt, cười nói: “Thư viện Kim Lân này tốt hơn những gì người ngoài nói nhiều lắm, hơn nữa tộc học của các nhà quyền quý giàu sang cũng không thể so với chỗ này được.”



Ban đầu cô ta còn muốn mặt dày đi nhờ vả cha mẹ, nói gì thì nói nên để cho mấy đứa nhỏ đến học ở tộc học, đừng làm chậm trễ việc học của bọn chúng, ai bảo đi tìm khắp huyện Tượng Dương cũng không thể tìm được gia sư nào như ý. Tình cờ có dịp đi thăm một vòng quanh thư viện Kim Lân, Kỳ Triêu Lan lập tức rung động, nhất định phải để con mình đến đây học.



Hai đứa con trai cũng không kém ai, đầu óc học tập còn tốt hơn cha bọn chúng, dễ dàng vượt qua bài thi nhập học.



Hoàng Tung ngạc nhiên: “Tốt vậy à?”



Sĩ tộc đều rất tôn sùng tộc học, có rất ít người vừa mắt các trường tư bên ngoài, mà thê tử nhà anh ta lại khen ngợi trường tư như thư viện Kim Lân không dứt lời.



Kỳ Triêu Lan nói kĩ những điểm khác nhau giữa hai nơi.



Tộc học đúng là tốt thật, nhưng bầu không khí cũng không tốt lắm, điều quan trọng nhất là con cái của những nhà nghèo trong tộc cũng có thể đến đó học.



Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con của chuột sẽ đi đào hang.



Trên người đứa trẻ sinh ra từ các gia đình nghèo khó luôn có một vài tính nết khiến cho người khác khó chịu, vài đứa đã không thích học tập lại còn thích kéo bè kết phái bắt nạt người khác.



Cho dù là kiến thức hay là giáo dục văn hóa cũng không thể so với những đứa trẻ xuất thân từ các nhà có học trong tộc được.



Bởi vì nguyên nhân này nguyên nhân nọ, cho nên phu tử ở tộc học cũng rất ít khi đòi hỏi nghiêm khắc với học sinh, đương nhiên những tật xấu mà bọn trẻ nhiễm phải cũng không được uốn nắn đúng lúc.



Lúc Kỳ phu nhân vừa mới biết chuyện học sinh ở thư viện Kim Lân là con của các tướng sĩ chết trận thì cô ta nhiều ít cũng có phần không thích lắm.



Nhưng sau khi đến đó xem xét nghiêm túc, cô ta mới phát hiện những gì cô ta thấy trước mắt và những gì vốn nghĩ trong đầu có chênh lệch rất lớn.



Nếu như không tìm hiểu ngọn nguồn, ai có thể biết được những đứa trẻ trong sáng đáng yêu lại còn lễ phép nho nhã ở thư viện Kim Lân này đều có xuất thân từ gia đình bình dân chứ?



Kỳ Triêu Lan không biết, hiện nay thư viện Kim Lân đang thực hiện chế độ dạy học cả ngày.



Ngoại trừ những “con ông cháu cha” có đặc quyền học ngoại trú ra, phần lớn những đứa trẻ khác đều ở lại trường học, trong giáo trình sẽ có thêm một môn là ngôn ngữ lễ nghi.



Nguyên do có sự thay đổi này, là bởi vì có người phát hiện trong lúc tranh chấp, có học sinh nói một câu không thể nghe nổi như “X mẹ ngươi” để mắng người khác.



Bọn trẻ học được câu này ở đâu?



Đương nhiên là lúc bọn trẻ về nhà ở, học được trong lúc hàng xóm chửi nhau.



Tuy đây chỉ là một việc nhỏ, nhưng đối với những đại nho coi thư viện Kim Lân như tâm huyết của mình mà nói, đương nhiên sẽ cảm thấy khó chịu như mắc nghẹn.



Các đại nho có tư tưởng huyết thống thâm căn cố đế cho rằng những đứa trẻ này hư hỏng là do huyết thống của cha mẹ.



Tính tình nóng nảy đến lúc này mới phát ra, bọn họ đều cảm thấy thư viện Kim Lân không nên nhận học sinh có xuất thân bình dân nữa.



Thư viện mang đến sự dạy dỗ tốt nhất, có phu tử nào ở đây không phải là đại nho có uy tín danh dự bên ngoài không?



Bọn họ có tài nguyên hùng hậu như thế, có dạy heo mẹ thì heo mẹ còn có thể chắp tay hành lễ được, vậy mà lại dạy ra loại học sinh mắng người khác “X mẹ ngươi” sao?



Hết thuốc chữa!



Uyên Kính tiên sinh lại cảm thấy huyết thống của học sinh không phải là điều quan trọng nhất, quan trọng nhất là ảnh hưởng từ môi trường sống xung quanh.

Đọc truyện tại Vietwriter.vn

Để dạy dỗ trẻ con thật tốt, phải cách ly bọn chúng khỏi hoàn cảnh sống không tốt, cố gắng xây dựng bầu không khí học tập thích hợp cho các học sinh.



Nếu không phải vì vậy, thì sao mẹ Mạnh Tử lại phải chuyển nhà tận ba lần?



Quả nhiên sức chiến đấu của Uyên Kính tiên sinh không hề kém, một mình ông có thể đè tất cả tiếng phản đối xuống.



E ngại địa vị quyền thế của Uyên Kính tiên sinh trong giới giáo dục, những vị đại nho kia chỉ có thể khuất phục nhịn xuống.



Một nhóm người họp bàn cấp bách, cuối cùng dứt khoát đưa ra quy định mới, học sinh nhập học vào thư viện, cứ nửa năm (một học kỳ) mới được về nhà ở bảy ngày, mỗi tháng cha mẹ có thể lên đây thăm con mình nửa ngày, để tránh xa cách tình cảm, nếu trong nhà có chuyện gì đặc biệt thì có thể xin về tạm thời.



Ngoại trừ thời gian đó, đệ tử buộc phải ở lại thư viện!



Làm như vậy được một, hai năm, quả nhiên bầu không khí đã tốt hơn so với lúc trước, bọn trẻ con học tập cũng rất nghiêm túc, những đại nho có khúc mắc chuyện lần trước mới thấy hài lòng.



Ngay cả những đại nho mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế thích bới lông tìm vết còn cảm thấy hài lòng, đương nhiên Kỳ phu nhân cũng sẽ vừa ý.



“Dạ, bởi vậy nên thiếp thân mới để cho bọn trẻ tham gia cuộc thi, cuối cùng cũng lấy được hai vị trí.”



Điều duy nhất khiến Kỳ Triêu Lan không nỡ là chế độ ở lại trường học của thư viện, một tháng cha mẹ mới được gặp con cái một lần, làm vậy chẳng khác nào thăm tù cả.



Hoàng Tung cười nói: “Không hổ là đứa nhỏ do Lan Nhi sinh ra, quả nhiên là có năng lực.”



Kỳ Triêu Lan buồn cười liếc mắt nhìn anh ta một cái.



Gia đình sĩ tộc bình thường đều nuôi dạy con gái trong giàu sang, tuy rằng dạy học cũng khá nghiêm khắc, nhưng nội dung học vẫn hơi thiên vị.



Nếu muốn dạy dỗ con gái làm quan thì cũng nên xếp chuyện học tập vào lịch trình dần.



Hai vợ chồng phiền lòng vì chuyện này, cuối cùng Hoàng Tung nghĩ ra một biện pháp, anh ta giao con gái cho Phong Giác.



Phong Giác: “...”



Coi anh ta là phu tử chắc!



Hoàng Tung không phải người ngu ngốc, anh ta biết Trình Tĩnh bị đưa đến chỗ Uyên Kính tiên sinh, khả năng lớn sẽ bị bắt đi “làm lính”.



Phong Giác bị đưa đến chỗ cha anh ta là Phong Nhân, tính tình của anh ta vẫn vậy thôi, chắc chắn là một người rảnh rỗi, không có việc gì thì để anh ta dạy con gái mình là được.



Nếu Phong Giác biết suy nghĩ của Hoàng Tung, chắc chắn sẽ muốn đấm chết anh ta.



Thế nhưng Hoàng Tung lại là chúa thích diễn, kỹ năng diễn xuất của anh ta có thể so vài chiêu với Khương Bồng Cơ, Phong Giác lại còn có lòng áy náy với anh ta nữa.



Cuối cùng, Phong Giác vẫn trở thành gia sư của con gái Hoàng Tung.



“Cả cha lẫn con đều không khiến người khác yên tâm.”



Phong Giác thở dài, đành phải dành thời gian dạy dỗ đứa nhỏ kia vậy.



Phân tích của Hoàng Tung cũng không phải không có lý, dạy dỗ đứa nhỏ này, sau này vẫn có thể lăn lộn vui vẻ ở trong triều.



“Đừng để phu tử thất vọng đấy.”



Phong Giác vỗ vỗ đầu cô bé ba tuổi, cô bé còn nghiêm túc gật đầu với anh ta.



Lúc ra ngoài, cha mẹ dặn dò cô bé năm lần bảy lượt, tính cách của cô bé vốn ngoan ngoãn thông minh, bề ngoài của Phong Giác cũng không xấu, đương nhiên có thể được cô bé yêu thích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK