Anh em Hứa thị liên tiếp mất mạng ở thành Sơn Ủng, Hoàng Tung gãy kích trầm sa, nuốt hận ở Trường Dã.
Ải Trạm Giang chống Nhiếp Lương Trung Chiếu, thủy chiến đối đầu Dương Đào Chương Châu.
Chỉ vài lời mà đã nói hết phong vân trong thiên hạ rồi.
Khang Hâm Đồng nghe mà say mê, hai bàn tay đặt trên đầu gối lúc thì nắm chặt, lúc lại thả ra, hoàn toàn không để ý đến cảm giác đau và ngứa trên vết nứt da.
Lữ Trưng cũng không ngờ mấy năm nay Khương Bồng Cơ lại làm được nhiều chuyện như vậy, kể lại từng chuyện từng chuyện làm anh ta khô cả miệng.
Cuộc đời của một mình cô đã sống đặc sắc hơn mười đời của người khác.
Khang Hâm Đồng nói: “Thế gian này chỉ có được một người như vậy thôi, những nữ tử khác e là cả đời cũng không thể với tới được...”
“Chắc chắn rồi, nếu như nữ tử nào cũng như Liễu Hi thì chỉ e thiên hạ đại loạn, thế đạo này còn thanh tịnh được sao?”
Lữ Trưng không mong Khang Hâm Đồng trở thành Khương Bồng Cơ thứ hai, cô bé cũng không thể nào làm được điều này.
Chỉ là...
“Tầm mắt của con không thể chỉ cực hạn ở ‘kế phụ’, nếu con thật sự muốn trèo lên cao thì phải có tầm nhìn cao một chút, chẳng hạn như Liễu Hi.”
Cô bé không thể trở thành Khương Bồng Cơ thứ hai nhưng cô bé có thể trở thành chính mình tốt nhất.
Khang Hâm Đồng chưa từng gặp Khương Bồng Cơ nhưng cô đã để lại một nét mực đậm màu nhất trong lòng cô bé, ấn tượng sâu sắc hơn tất cả những người khác.
Nếu để Vệ Từ biết Khang Hâm Đồng đã uống thuốc tẩy não của Lữ Trưng, khiến thánh nữ Hồng Liên Giáo tương lai trở thành fan cuồng của Khương Bồng Cơ, ha ha... thuốc tẩy não này cũng độc quá. Chỉ e An Thôi cũng phải nghi ngờ cuộc đời, tên Lữ Trưng này rốt cuộc là phụ tá của hắn hay là nội ứng mà Khương Bồng Cơ sắp xếp ở bên cạnh hắn thế! Không nghe nhầm đâu, vụ án Hồng Liên vốn sẽ xảy ra trong tương lai, hai khối u ác tính cầm đầu đều đã “quỳ” rồi!
Khi thiên hạ bước đầu xây dựng, dưới gối bệ hạ chỉ có trưởng nữ Khương Diễm.
Cô nhiều lần muốn lập Khương Diễm làm thái tử nhưng bị các bên ngăn cản, bên ngoài là ngôn quan nhưng thực ra còn rất đông quần thần quấy nhiễu.
Bọn họ đều nói bệ hạ đang độ tuổi xuân, sau này còn “vạn tuế”, không nên vội vàng lập trữ quân.
Trên thực tế thì họ muốn kéo dài thời gian, hy vọng bệ hạ có thể sinh thêm đứa con, cố gắng có con trai.
Đến lúc đó, bọn họ sẽ đề cử hoàng tử làm thái tử.
Triều Khương thành lập được hơn một năm, bệ hạ lại mang thai một lần nữa.
Trong triều có vẻ bình tĩnh nhưng thực ra cuồn cuộn sóng ngầm, thế lực khắp nơi đều có tính toán riêng của mình.
Giờ xem ra, Vệ Từ cảm thấy người có mưu tính nhiều nhất vẫn là bệ hạ, bắt nạt cả thần tử của mình đủ kiểu.
Thời điểm cô mang thai Phúc Thọ, dư nghiệt Hồng Liên Giáo tro tàn lại cháy, dùng danh nghĩa truyền giáo mà lẻn vào hậu trạch của các quan viên.
Người hữu tâm định lợi dụng Hồng Liên Giáo gây bất lợi cho bệ hạ và Khương Diễm, Hồng Liên Giáo cũng muốn lợi dụng bọn họ để mở rộng cửa, xâm nhập vào hoàng cung, mưu đồ hành thích. Hồng Liên Giáo rất biết lựa chọn thời gian, đúng vào dịp bệ hạ vỡ ối và sinh ra Phúc Thọ. Cho dù về sau anh biết đây đều là hành động cố ý của bệ hạ, cả cục diện đều nằm trong tính toán của cô để đánh ngược những kẻ không an phận trong triều nhưng Vệ Từ vẫn sợ đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Vụ tông giáo hành thích này được gọi là “vụ án Hồng Liên”.
Giáo chủ Hồng Liên Giáo là cháu ngoại của trí giả Bắc Cương - Ngột Lực Bạt.
Đương nhiên, con cá lọt lưới này đã bị Vệ Từ bóp chết trong cuộc chiến ở Bắc Cương.
Một kẻ cầm đầu khác là Thánh nữ Hồng Liên Giáo, một cô gái từng dùng tên Khang Hâm Đồng.
Dư nghiệt Hồng Liên Giáo bị quét sạch, Khang Hâm Đồng cũng sa lưới.
Điều khiến Vệ Từ kinh ngạc là sau khi cô gái này sa lưới đã suýt nữa vượt ngục bỏ trốn thành công, có người giúp cô ta trốn, có người muốn cô ta chết...
Điều tra kỹ lưỡng thì về một mặt nào đó, Khang Hâm Đồng...
Cũng rất trâu bò!
Bệ hạ ngồi im câu cá cắn hạt dưa xem kịch hay, tiện tay ném ra một xấp tư liệu dày liên quan đến Khang Hâm Đồng.
Khang Hâm Đồng, xuất thân sĩ tộc Nam Thịnh, từ nhỏ trải qua họa Nam Man, cô ta và mẹ đều bị Nam Man bắt, trải qua nhiều cực khổ.
Nhờ có mẹ mình che chở nên Khang Hâm Đồng khó khăn lắm sống đến mười ba tuổi.
Năm mười ba tuổi, mẹ cô ta qua đời, cô ta cũng bại lộ thân phận.
Để mưu cầu cuộc sống tốt đẹp hơn cho bản thân, cô ta không thể không dùng nhan sắc hầu hạ người ta, dùng sắc đẹp mê hoặc đầu lĩnh Nam Man, nhờ quyền thế của đầu lĩnh giết những kẻ đã từng chiếm được cô ta. Chưa yên ổn được hai năm, An Thôi đẩy Nam Man vào tuyệt cảnh, trước khi hạ lệnh tàn sát, Khang Hâm Đồng biến mất.
Khi cô ta xuất hiện trở lại thì đã là mấy năm sau, cô ta trở thành Thánh nữ tà giáo ngầm là Hồng Liên Giáo.
Khang Hâm Đồng không biết học được từ đâu vài tà thuật quỷ quyệt, lừa bịp thế nhân, bắt đầu xâm nhập từ hậu trạch các quan viên, phát triển giáo đồ...
Cháu ngoại Ngột Lực Bạt thành lập Hồng Liên Giáo, tuyên truyền giáo nghĩa, Khang Hâm Đồng mượn những giáo đồ này hấp dẫn người ta trở thành quần thần dưới váy.
Một vài người vì sắc đẹp của cô ta nên gia nhập Hồng Liên Giáo, một số người thì đến vì thế lực trong bóng tối của Hồng Liên Giáo.
Giống như quả cầu tuyết vậy, chỉ trong thời gian hai, ba năm ngắn ngủi, Hồng Liên Giáo đã lớn mạnh xâu chuỗi thành một mạng lưới quan hệ rộng lớn.
Đến giờ Vệ Từ vẫn còn nhớ rõ câu chửi của bệ hạ.
[Đứa trẻ này xinh đẹp như vậy mà lại đi bán hàng đa cấp, sao mà luẩn quẩn trong lòng thế.]
Bán hàng đa cấp...
[Sao bệ hạ lại biết Hồng Liên Giáo?]
Tuy Hồng Liên Giáo rất phát triển nhưng bọn họ luôn hoạt động lén lút, dù lôi kéo quan viên nhưng cũng xâm nhập từ dưới lên trên, làm việc cực kỳ cẩn thận. Bệ hạ nhà mình bận rộn triều chính, mấy tháng trước lại mang thai, căn bản chẳng có nhiều tinh lực đến như vậy để quan tâm đến Hồng Liên Giáo.
Kết quả, Vệ Từ bị bẽ mặt.
[Chàng còn nhớ sinh nhật năm ngoái không?]
Vệ Từ nói: [Nhớ.]
Bệ hạ nói: [Hôm đó khi ta đến Xuân phường nghe hoa nương hát khúc thì thấy Chính Đồ đến quán rượu bên cạnh uống say bét nhè.]
Dù mặt Vệ Từ ngẩn ra nhưng vẫn nghe rất chăm chú, muốn phân tích xem chuyện Phù Vọng uống say liên quan thế quái nào tới chuyện Hồng Liên Giáo.
[Chính Đồ cãi nhau với nương tử của gã. Chuyện nhà của thần tử thì theo lý thuyết, ta không nên nhúng tay vào, nhưng đã thấy rồi thì dù sao ta cũng phải đến hỏi vài câu. Nếu vì chuyện gia đình mà trễ nải chuyện chính sự cũng không hay.] Bệ hạ kiếm một cái cớ đàng hoàng để đi hóng chuyện: [Cẩn thận hỏi thăm thì mới biết thuộc hạ của Chính Đồ lén lút dâng cho gã một mỹ nhân, đồng thời còn có rất nhiều lời đồn đại không hay truyền đến tai phu nhân của Chính Đồ. Vị phu nhân kia tính khí cao ngạo, nói phải tìm cái chết... Cho dù Chính Đồ đã trả mỹ nhân kia rồi nhưng phu nhân gã vẫn rất đau lòng...]
Vietwriter.vn
Phu nhân của Phù Vọng dĩ nhiên cũng là Tuệ Quân kiếp này.
Cho dù kiếp này đã khác nhiều, nhưng cô ấy vẫn gặp rất nhiều khó khăn trắc trở, cuối cùng trở thành phu nhân của Phù Vọng, khiến người ta bàn luận rất nhiều.
Ai cũng biết, phu nhân của vị tướng quân này xuất thân lưu oanh.
Cũng chính vì việc này nên vợ của Phù Vọng sống khá kín tiếng, gần như không xuất hiện ở những nơi đông người.
Mỹ nhân mà thuộc hạ dâng tặng chính là Khang Hâm Đồng, Phù Vọng từ chối mê hoặc nhưng vẫn bị vợ giận hờn.
Sau khi uống say, gã oan uổng mà khóc lóc kể lể với bệ hạ mình bị tiên nhân khiêu.
* Tiên nhân khiêu: một loại bẫy dùng nữ sắc để lừa gạt.
[Nữ nhân kia xinh đẹp thì xinh đẹp, nhưng phu nhân của ta cũng chẳng hề thua kém, Phù Chính Đồ ta đâu phải là hạng thấy sắc quên vợ chứ?]
Bệ hạ nghe thấy câu này liền quan tâm hơn.
Vợ của Phù Vọng về điểm nhan sắc có thể xưng đệ nhất phu nhân.
Người có thể “không thua kém” cô ấy lại dùng để dâng tặng Phù Vọng có phải lãng phí quá không?
Bệ hạ quay về điều tra liền tìm ra được nguồn gốc Hồng Liên Giáo...
Tiếp theo đó là bố cục dài dằng dặc, dùng cách câu cá từ từ, mượn vụ án Hồng Liên để dọn dẹp triều đình từ trên xuống dưới.