Chương 662: Đau lòng đến chết
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh cau mày, giọng nói trầm thấp lạnh như băng: “Tôi không hề làm chuyện này, chịu trách nhiệm như thế nào đây? Lẽ nào cần tôi mời bác sĩ đến đây xét nghiệm cơ thể sao?”
Anh hôn mê bất tỉnh, căn bản không thể làm ra chuyện này.
Huống hồ… Anh hôn mê bao lâu rồi, chỉ mới nửa tiếng, làm sao xong việc nhanh đến vậy?
Chuyện này có phải là đánh giá bản thân anh quá thấp rồi không?
Anh lòng dạ trong sáng, Lucia cố ý làm như vậy, dưới hàng trăm con mắt của mọi người, ép buộc anh phải đưa ra quyết định này.
Ngày hôm nay, dù cho Lucia có mất hết thể diện, anh cũng không thể im lặng để bản thân chịu thiệt thòi.
Hiện tại, người mà anh lo lắng nhất chính là Hứa Trúc Linh, nhìn dáng vẻ mất hồn của cô, trong lòng anh… vô cùng đau đớn.
Lucia nghe anh nói như thế, lập tức sắc.
trở nên trắng bệch.
Hàng mi cụp xuống để che khuất sắc khi u ám trong đôi mắt xanh.
Không ngờ anh ở trước mặt nhiều người như vậy lại thẳng thừng từ chối cô ta, không để lại cho cô ta một chút thể diện nào.
Quả thực chuyện này vô cùng nhục nhã.
Cô †a chưa từng phải chịu đựng nổi nhục nào lớn đến như vậy.
Antonio cũng nhíu mày thật chặt, liếc mắt ra hiệu với Lance.
Lập tức bọn họ dẫn khách đi ra ngoài.
Nếu không có cách nào để tạo áp lực, cũng không thể để cho bọn họ bị chê cười được.
Diên nắm bàn tay nhỏ của Hứa Trúc Linh, việc này không hề liên quan đến cô, coi như muốn giải thích thì cũng phải để Cố Thành Trung và Antonio nói chuyện xong, mới có thế giải thích với cô.
Xem ảnh 1
Sau khi cô rời đi, căn phòng có vẻ trống trải hơn rất nhiều.
“Cậu Thành Trung, cậu thật là to gan, bây giờ cậu chính là đang ở dinh thự của gia tộc Kettering đói”
“Không nghĩ tới ông chủ ưu ái tôi như thế, còn muốn nhận tôi làm con rể, chỉ tiếc là tôi không yêu Lucia”
“Cậu nói cái gì?”
Antonio nổi giận, cau mày thật chặt.
“Món nợ này, tôi sẽ để ở trong lòng. Tôi còn trẻ, vẫn còn thời gian chơi chơi với ông.
Hy vọng ông có thể sống lâu trăm tuổi, đừng chết quá sớm, như vậy coi như quá vô vị”
“Đúng là những người trẻ tuổi, giọng điệu nghe rất mạnh miệng! Chỉ với một mình cậu mà cũng đòi đấu với tôi sao?”
“Nếu người khác không đụng chạm đến tôi, tôi cũng sẽ không đụng chạm lại nhưng nếu đã đụng đến tôi, nhất định tôi sẽ trả lại gấp đôi. Hôm nay ở đây tôi nói ra những lời này, tôi và Lucia tuyệt đối không thể nào. Dù cho ngày hôm nay tôi có uống nhiều rượu đến mức nào thì tôi cũng sẽ không chịu trách nhiệm. Lần sau đừng nên sử dụng những thủ đoạn thấp hèn này khiến cho người khác nhìn vào trông rất kinh tởm”
“Ông cho rãng, dưới hàng trăm con mắt của mọi người có thể khiến điều khiển và chỉ phối tôi sao? Cả đời này, tôi chỉ cưới một người vợ duy nhất là Hứa Trúc Linh, còn những người bên cạnh… tôi hoàn toàn không để mắt tới”
Khi nói những lời này, anh liếc mắt nhìn Lucia.
Mà cái nhìn làm cho người khác đau buồn và hết hi vọng, Đương nhiên anh muốn nói rằng anh sẽ không chịu trách nhiệm với cô ta.
Cố Thành Trung bước chân rời đi, lại bị Antonio dùng cây gậy chống ngăn cản lại.
“Ông muốn giết tôi sao?”
“Cậu cho rằng tôi không dám làm điều đó?
“Bố ơi, đừng…”
Lucia vội vàng quấn chật chăn bông, quỳ trên mặt đất.
Cô mặc kệ sống chết chống, nói: “Bố ơi, đừng mài “Mọi chuyện đã trở thành như thế này, cậu ta làm nhục con ở trước mặt mọi người, con vẫn muốn bảo vệ cho cậu ta sao?”
“Anh ấy đối với con gái vô tình, nhưng mà con gái đối với anh ấy là thật lòng!”
“Con..”
Cố Thành Trung không có hứng thú nhìn bức tranh tình cảm giữa hai cha con họ, lập tức nói: “Lucia, quả thực là tôi nợ cô, cho nên mới dung túng cho cô làm hết chuyện này đến chuyện khác mà không can thiệp vào. Nhưng mà, sức chịu đựng của con người là có giới hạn”
“Con đã nghe những lời cậu ta nói chưa, vẫn còn muốn bảo vệ cho cậu ta sao?”
Antonio tức giận đến cả người run rẩy, sắc mặt đỏ lên Nếu như không phải Lucia ngăn cản, chỉ mậ m lấy cây gậy sợ cây gậy này sớm đã đập lên người Cố Thành Trung.
Hơn nữa, đây là đang ở Kettering, thật sự nếu ông chủ muốn bắt người, một con người cũng không thể thoát được.
“Bonnie, mặc kệ anh có làm gì với em, em vẫn một lòng yêu anh. Lần này… em sẽ để anh đi, từ nay về sau, nếu không là vợ chồng thì người chết là anh chết hoặc là em”
Lucia hai mắt ngấn lệ, tàn nhẫn nói ra những lời cuối cùng.
Lần này, thực sự cô ta đã tuyệt vọng rồi.
Trong tận đáy lòng cô ta vẫn còn sót lại chút tình cảm, chỉ cần anh có thể cùng với cô 1a làm vợ chồng, cô ta sẽ bỏ qua tất cả những chuyện cũ, coi như mọi chuyện chưa từng xảy ra Nếu như không thế như vậy thì… thà chết chứ nhất định không từ bỏ.
“Tuyệt đối không thể thành vợ chồng”
Anh nói một cách dứt khoát, sau đó xoay người bỏ đi.
“Người đâu, ngăn cậu ta lại cho tôi…
“Không được phép, bất cứ ai cũng không được đụng vào anh ấy, nếu không tôi sẽ lập tức chết ở chỗ này!”
“Con..
Cố Thành Trung thành công rời đi khỏi dinh thự, Diên đã chờ sẵn ở cửa.
Anh bước nhanh về phía trước, đuổi theo hỏi: “Hứa Trúc Linh đâu?”
Diên liếc nhìn Strzyga để ông ấy truyền đạt ý của mình.
“Cô Trúc Linh đã rời đi, không ai có thể ngăn cản được, cô ấy muốn ở một mình yên tĩnh. Nhưng mà cô chủ đã phái người bí mật theo bảo vệ cô ấy, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu: “Cô chủ sợ ông chủ sẽ nổi giận, không.
chịu thả người, vì vậy mới đặc biệt tới đón đưa cô ấy đến đây”
“Cám ơn”
Cố Thành Trung không kịp nói lời cảm ơn đàng hoàng, trong lòng đang rất lo lắng cho.
Hứa Trúc Linh Cô sợ ma, căn bản không dám đi một mình vào ban đêm.
Bí mật bảo vệ thì có lợi ích gì, nhất định cô đang rất sợ hãi.
Anh nhanh chóng rời khỏi dinh thự, đuổi theo hướng Hứa Trúc Linh đã rời đi Nơi này rất khó để gọi taxi nên cô chưa thể đi xa.
Hứa Trúc Linh bước đi vô tri vô giác, mỗi một bước chân đều vô cùng nặng Lời nói của Cố Thành Trung cứ vang mãi trong đầu cô.
“Anh đương nhiên yêu em! Chúng ta đã quen biết lâu như vậy, không người nào có thể thay thế được vị trí của eml”
“Cơ thể và trái tìm của anh đều mãi mãi chỉ thuộc về một mình em”
“Anh yêu em, Cố Thành Trung yêu Lucia eml”
Những lời nói này vô cùng chói tai, giống như đang xát muối vào trái tim cô.
Anh nói cơ thể của cô khô khan, nói cô chỉ toàn gây ra chuyện rắc rối.
Trong lòng anh vẫn chưa quên được Lucia, nói ra sự thật sau khi say rượu, do nhiều nguyên nhân nên hai người mới không thể ở bên nhau.
Vậy thì cô là cái gì?
Bao nhieu lần cô chủ động, nhưng mà anh đều không đụng đến cơ thể cô.
Quả thực cô sớm đã nghỉ ngờ, có thể là do cô quá ngu ngốc, vậy mà dễ dàng tin vào những lời nói của Cố Thành Trung, Cô là một cô gái, cô khát khao được cùng anh quan hệ, càng thêm thân mật để giữ lấy nhau, một người đàn ông bình thường sao có thế giữ được đây?
Nhưng mà lần nào cũng thế, Cố Thành Trung đều xoay người rời đi Ngoài miệng thì nói ra những lời ngọt ngào, nói cô còn nhỏ, chờ cô lớn lên, cô chưa mặc áo cưới thì chưa cởi nội y… Bây giờ nghĩ lại thật là nực cười.
Cô cũng không biết tự lượng sức mình, ngực nhỏ như vậy còn hi vọng đàn ông sẽ cảm thấy hứng thú với mình.
Mặt trước không lồi, mặt sau không cong, không có chút nữ tính, giống như một đứa trẻ con Người đàn ông nào sẽ thích chứ?
Cố Thành Trung cũng là một người đàn ông bình thường, cũng cần được giải quyết nhu cầu sinh lý.
Nhưng mà người giúp anh giải quyết không phải cô mà là Lucia. Cô càng nghĩ càng buồn bực, căn bản không chú ý đến dưới chân, giẫm lên không trung theo đó lăn xuống dốc đường.