Cô vô thức muốn lùi lại phía sau, nhưng tên kia lại còn muốn đỡ eo cô.
Cô thật không còn nơi nào để chạy, mặt cô toát lên nào vừa là vẻ sợ hãi, cũng xấu hổ, ghê tởm, nhưng vào lúc này…
“Cút!”
Tiếng nói của Diên không trôi chảy lắm nhưng âm điệu rất rõ ràng, tròn trịa, mạnh mẽ.
Vài tên sững người lại trong giây lát, sau đó phát hiện ra rằng đấy là một người nước ngoài, trông cũng chả được mạnh mẽ cho lắm, vài kẻ thì không bận tâm lắm. : “Nè chàng trai tóc vàng, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân à, ngươi nghĩ bản thân ngươi nặng được mấy cân kia chứt”
Mấy tên côn đồ xã hội đen vẫy vẫy tay nói với Diên bằng giọng điệu hách dịch.
Diên siết chặt cổ tay anh ta ta rồi vặn tay anh ta ra phía sau.
Tên côn đồ xã hội đen hét lên đau đớn.
Bắt đầu thấy có gì đó không ổn, hai tên còn lại hiểu ý nhau, cùng lao về phía Diên.
Kỹ năng của Diên tuy là không tốt lắm, nhưng anh ta cũng giỏi hơn bọn xã hội đen này rồi sau đó anh ta đã đánh cả ba người bọn họ nằm xuống đất chỉ trong vòng vài cú đánh.
Thấy vậy, ba tên côn đồ xã hội đen biết đối phương không dễ dàng đối phó nên nghiến răng, tức giận bỏ đi.
Lê Sa thở phào nhẹ nhõm, nhìn thấy trên trán Diên có một tâng mồ hôi mỏng, lập tức lấy khăn giấy ướt ra lau đi cho anh.
“Anh không sao chứ?”
“Ừ, không sao cả.”
Lê Sa hoàn toàn không nghe điều này, cẩn thận kiểm tra anh ta từ đầu đến đuôi rồi khi hoàn toàn xác nhận răng anh thực sự không bị gì cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô lức này vội vàng mua kem rồi đưa cho anh một cái: “Cảm ơn anh, nếu không có anh, tôi thật sự không biết phải làm sao cả.”
“Lần sau ra đường đừng có mà mặc quần đùi, váy ngăn, cô lớn lên chính là đã không an toàn rồi nên đừng có mà ăn mặc quá vênh váo, khoe thân.”
“Vênh váo? Gái gì cơ chứ? Chờ đã, tôi lớn lên không an toàn hả. Anh đây là đang khen tôi xinh đẹp đúng không vậy?”
Lê Sa ban đầu có một số nghỉ hoặc, nhưng khi cô suy nghĩ và thông suốt rồi, mắt cô sáng lên rồi cô ngạc nhiên nhìn anh.
Anh ấy chưa bao giờ khen qua bản thân mình.
“Tôi không có khen cô. Tôi không ăn cái này. Cô có thể giữ lại cho mình ăn, †ừ từ mà ăn đi.”
“Được rồi, tôi ăn thì tôi ăn, ngon lắm đó nha. Dù anh có thừa nhận hay không, dù sao tôi cũng đã cho rằng anh đang khen tôi rồi. Được rồi đi thôi, chúng ta đi dạo và ngắm cảnh nào.”
Tâm trạng cô của cô lập tức trở nên sảng khoái, giống như là được bôi mật Vậy, còn ngọt ngào hơn cả cây kem có Vị vani này.
Hai người đi đến những danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở kinh đô, vì là †rung tâm kinh tế và chính trị nên thực sự cũng không có nhiều chỗ để vui chơi, chỉ có một vài trường đại học và một số di tích lịch sử.
Nơi mà thú vị để đi thì lại cực kỳ đông đúc mà Diên thì lại không hứng thú với những nơi như vậy.