Hứa Trúc Linh pha xong ấm trà hoa, quay lại đã không thấy bóng dáng hai người bọn họ đâu.
Cô nhàm chán ngồi trong phòng làm việc chờ đợi, suy đoán về những gì bọn họ vừa nói.
Nhất định là về chuyện của đứa bé rồi, buổi sáng bà ấy còn đặc biệt chạy tới hỏi cô cơ mà.
Cô phiền muộn mà nắm lấy tóc, nói: “Làm con dâu thật là khó mà, rốt cuộc phải làm sao mới tốt đây”
Đúng vào lúc này, cô lại ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn.
Hử? Mùi của phô mai!
Cô liền quay đầu lại, liền nhìn thấy Cố Thành Trung đã bày ra trên bàn cả một bàn đồ ăn.
Bánh gạo phô mai, sườn nướng phô mai, bánh kem phô mai,…
“Anh vừa đi đâu về đấy?”
“Xuống tầng tiễn mẹ về, đúng lúc nhìn thấy ở phía bên đường mới mở một tiệm đồ ăn chuyên về phô mai, không phải em nói phô mai chính là năng lượng sao? Nào lại đây bổ sung thêm chút năng lượng đi”
“Ai ya… chỉ có anh là hiểu em th Vừa mới nấy Hứa Trúc Linh còn chau mày nhăn mặt mà giờ đây đã như không có chuyện gì xảy ra.
Đồ ăn vừa mới ra lò, còn đang nóng hôi hổi như vậy, nhất định sẽ ngon lắm đây.
Cô là đầu bếp, nhưng trước giờ chưa từng xem thường đồ ăn của những đầu bếp khác!
“Có ngon không?”
Thấy cô ấy cũng không biết trên mặt mình đang dính đồ ăn, Cố Thành Trung liền nhẹ nhàng giơ tay lên giúp cô lau đi.
Lòng bàn tay ấm áp, trên khóe môi còn vương lại nụ cười.
“Ừm, anh cũng ăn thử xem”
“Đút cho anh”
Người đàn ông bá đạo ra lệnh.
Cô khẽ bĩu môi, rồi nhìn anh với ánh mắt ghét bỏ nhìn anh nhưng vân ngoan ngoãn gắp đồ ăn cho anh.
“Dùng miệng đút cho anh”
“Cố Thành Trung, anh hơi quá đáng rồi đấy ..”
Cô còn chưa kịp nói hết câu thì bên tai đã nghe thấy lời đe dọa của người nào đó.
“Lát nữa anh lại mua đồ uống cho em”
“Vậy … vậy được thôi.”
Dù sao cũng không cần tự mình chạy đi, thôi thì cứ ngoan ngoãn chút vậy.
“Em muốn uống trà sữa chân trâu, hai phần chân trâu, thêm một phần thạch dừa, size lớn, ít đường, nhớ đó”
“Trà sữa ngon tới vậy cơ à?”
“Tất nhiên rồi, chưa từng có ai có thể cưỡng lại được sự hấp dẫn của trà sữa cả. Anh chưa nghe tin tức sao? Có một ca sĩ nổi tiếng vô cùng thích uống trà sữa, uống tới mức béo lên cả chục kí rồi nhưng vẫn không thể bỏ được đó”
“Anh xem, trà sữa có sức hấp dẫn lớn tới vậy mà, mọi người đều không ngại béo mà uống, tất nhiên em cũng không thể cưỡng lại rồi!”
“Uống ít thôi, lát nữa anh sẽ đi mua cho em, bây giờ đút cho anh đi đã”
Hứa Trúc Linh cắn một miếng rồi hướng về phía Cố Thành Trung.
Nhưng anh lại không nhận hết, mà mỗi lần chỉ cắn một chút.
Đến cuối cùng, khoảng cách giữa hai người càng lúc càng nhỏ lại.
Hứa Trúc Linh cảm thấy có gì đó không đúng, bầu không khí bỗng nhiên trở nên mờ ám bất thường.
Trông thấy Cố Thành Trung sắp hôn mình tới nơi rồi, Hứa Trúc Linh liền ngay lập tức nuốt hết toàn bộ chỗ thức ăn còn lại trong miệng, sau đó giơ tay lên ngăn lại miệng của anh.