Hứa Trúc Linh sợ tới mức rụt rụt đầu, không dám nhắc lại.
Cô mềm nhũn dựa vào cánh tay của người đàn ông, điều chỉnh một tư thế thoải mái rồi nằm xuống.
Cô nghịch ngón tay của anh và nói: “Anh còn chưa nói cho em biết, anh rốt cuộc đang đánh chủ ý gì? Tại sao anh hai lại khôi phục thân phận?”
“Lucia muốn lợi dụng bệnh của anh, và cùng anh kết hôn, nhưng Lance lại rất có dã tâm, không thỏa mãn với kiểu hôn nhân không an toàn này. Anh ta hiểu rõ thái độ của anh, dù có kết hôn cũng không giúp đỡ, thậm chí còn sẽ trả thù”
“Trong đám cưới của chúng ta, L… thực sự đã đến đó. Một là thay người mẹ quá cố của anh ta đến tham dự đám cưới của anh, thứ hai chính là vì bệnh tình của anh. Có nguồn trái tim, hết thảy đều dê dàng đế xử lý. Anh ta hiếu rõ anh sẽ không bỏ rơi em, cho nên có một kế sách tạm thời.”
“Xuống tay từ L, và trở thành đồng bọn với anh ta. Nhưng mấy năm nay anh vẫn luôn phát triển tập đoàn Cố Linh, tập đoàn J&C có địa vị không nhỏ ở Đà Nẵng, tuy nhiên, tầm ảnh hưởng thực sự ở nước ngoài chỉ ở mức trung bình, không bằng tập đoàn Cố Linh.
Mấy năm nay, anh chủ yếu tận dụng nguồn lực của J&C để tập trung vào việc gây dựng tập đoàn Cố Linh, và bây giờ điều đó đang giúp anh.
Cổ phần của tập đoàn Cố Linh không nằm trong tay anh, vốn là của anh hai, anh hai thuận lý thành chương mà cầm lấy, vì vậy anh không có bất kỳ quyền lực thực sự nào, căn bản Lance hoàn toàn không thể lợi dụng nó.”
Hiện tại Hứa Trúc Linh mới hiểu được những âm mưu của bọn họ.
Quang minh chính đại hoạt động bí mật, đây là một ví dụ điển hình Trước đây Cố Thành Trung phát triển tập đoàn Gố Linh, đúng là bởi vì trong lòng hổ thẹn, đối với chuyện qua đời ngoài ý muốn của Cố Thiện Linh mà canh cánh trong lòng.
Nhưng sau đó, thân phận của Cố Thiện Linh không bị lộ hoàn toàn sao?
“Chị Thanh Hoàn…”
Cô đột nhiên nghĩ đến Ôn Thanh Hoàn, nếu mẹ con bọn họ biết chuyện này thì chuyện gì sẽ xảy ra.
Cố Thành Trung nghe được lời này, ánh mắt thâm thúy.
Từ lần đầu tiên anh đề cập đến kế hoạch này, anh đã nghĩ đến vấn đề này.
Hậu quả duy nhất sẽ khiến anh tổn thương, nhưng anh không còn cách nào khác.
Cố Thiện Linh yêu cầu tập đoàn Cố Linh trợ giúp, mà anh cũng yêu câu cứu mạng.
Đây là cách duy nhất có thể lưỡng toàn…
Đôi mắt anh ảm đạm trong phút chốc, anh nặng nề nhằm mắt lại.
“Gia đình nhà họ Cố nợ cô ấy quá nhiều, anh ấy đang gánh trên lưng món nợ tình, còn anh thì cũng vô cùng thấy áy náy. Làm như thế thật tàn nhẫn với cô ấy”
“Em lo lắng cho Cố Cố, con bé vẫn còn quá nhỏ…”
“Chờ phong ba qua đi, anh sẽ đi chịu đòn nhận tội”
Hứa Trúc Linh nghe vậy thì gật đầu, cô biết răng Cố Thành Trung là một người trọng tình trọng nghĩa, thà rằng thương tổn chính mình, cũng không muốn người khác bị tốn thương.
Lần này thật sự là có nguy cơ sống chết, anh bất đắc dĩ phải làm như vậy, giờ phút này trong lòng của anh khẳng định không dễ chịu chút nào.
Cô ôm Cố Thành Trung một cái rồi nói: “Chị Thanh Hoàn sẽ tha thứ cho anh mà, suy cho cùng anh cũng là vạn bất đắc dĩ, anh hai lựa chọn đúng sao? Chọn .Josh… Chuyện này rốt cuộc không thể dừng lại, những người bên ngoài sẽ sớm biết chuyện của bọn họ…
“L kể cho anh nghe nhiều chuyện về anh ta và Josh, sau khi anh ta ghép tim, nhiều lần xuất hiện hiện tượng bài xích, chính Josh là người đã giải cứu anh ta khỏi cửa cửu tử nhất sinh, Josh có thể trốn thoát nhưng không bao giờ bỏ mặc anh ta. Bọn họ đã trải qua vô số lân sinh tử, đã sớm không thể tách rời”
“Hơn nữa, ca ghép tim của Cố Gố cũng là do Josh tìm thấy, sợ anh mất đi đứa con. L nói, anh ta nợ .Josh quá nhiều, anh ta trả mấy đời cũng không thể trả hết, hiện tại cả đời chỉ có thể làm việc một việc thật tốt, bảo vệ .Josh thật chu toàn, dường như anh hiểu được tâm tình của anh ta, cho nên… anh cũng không nói nhiều.”
“Sở dĩ… trước kia yêu đến trời long đất lở, vân là sẽ di tình biệt luyến… đúng không?”
Hứa Trúc Linh có chút phiền muộn nói.
Mối quan hệ giữa Cố Thiện Linh và chị Thanh Hoàn đã kéo dài hơn mười năm, bây giờ… nói tan thì tan sao?
“Anh sẽ không để chuyện ngoài ý muốn như vậy xảy ra, nếu L không gặp .Josh ngay từ đầu, anh ta và Thanh Hoàn sẽ là một cặp trời sinh. Anh không bao giờ buông tay em, sẽ không cho em bất cứ cơ hội nào.”
“Cho em cơ hội? Không phải là anh sao?”
Hứa Trúc Linh hơi buồn bực, ngấm ngầm hại người cũng nên là anh mới đúng, cô sẽ biến thành người đáng thương như chị Thanh Hoàn.
Cố Thành Trung không nói nữa, những lời Dương Nguyệt đã nói với anh, đến chết anh cũng sẽ không nói với Hứa Trúc Linh.
Sẽ không cho cô bất kỳ sự lựa chọn nào.
Từ lâu anh đã sớm chặt đứt mọi đường Iui, bây giờ chỉ có một con đường để đi, chính là dùng hết toàn lực mà yêu cô, không có ý niệm nào khác.
“Được rồi, sau này nếu như em mang thai… đứa trẻ có khỏe mạnh không? Bệnh tim là bệnh di truyền của gia đình anh phải không?
Sợ quá đi”
Cô sờ bụng, lòng vẫn còn sợ hãi nói ra.
Cố Cố nhỏ như vậy mà đã thay tìm, nếu sau này có con, chẳng phải sẽ chịu khổ như: thế sao?
Cố Thành Trung nghe vậy thì nhíu mi, chuyện này anh cũng đã nghĩ đến Trên người bọn họ mang gen lặn, không biết lúc nào sẽ bùng phát.
Cố Cố, Phó Minh Diệp đều bị bệnh tim bẩm sinh, quả thực là di truyền gia tộc.
Con của anh… sẽ như vậy sao?
Anh ôm chặt lấy Hứa Trúc Linh và nói: ‘Em cứ việc sinh, anh sẽ tới cứu. Nếu là con trai, hai bố con anh sẽ bảo vệ em, còn nếu là con gái, anh sẽ bảo vệ hai mẹ con em”
Hứa Trúc Linh nghe vậy, trong lòng trở nên ấm áp.
Bệnh tim thì sao, không phải Cố Cố đang sống rất tốt hay sao?
Hiện giờ là đứa nhỏ phấn điêu ngọc trác, rất đáng yêu.
Cô không thể bởi vì sợ hãi mà không sinh con cho Cố Thành Trung.
“Chú ba Cố, này anh lừa Lance, chắc chăn anh ta sẽ không từ bỏ ý đồ, anh phải cẩn thận một chút.”
“Anh sẽ, anh cũng sẽ cho người bí mật bảo vệ em. Vừa vặn giới thiệu với em một người, anh ấy muốn gặp em.”
“Ai vậy anh?”
“Anh trai của Dương Nguyệt, Kỷ Thiên Minh”
Lúc này Hứa Trúc Linh mới biết Dương Nguyệt còn có một người anh trai cùng mẹ khác bố.
Khi nhìn thấy Kỷ Thiên Minh, anh ta mặc.
một bộ tây trang màu trắng, dáng người đĩnh đạc, đứng trước giường.
Ánh nắng ban mai chiếu rọi trên người anh ta, trông thật ấm áp và êm dịu, giống như một trích tiên từ trên bầu trời hạ xuống vậy.
Anh ta cầm chén trả trên tay, vừa nhìn thấy người tới liền mỉm cười dịu dàng với cô.
Anh ta bước tới để chào như một quý ông, nắm bàn tay nhỏ bé của Hứa Trúc Linh, chuẩn bị đặt một nụ hôn trên đó nhưng lại bị Cố Thành Trung ngăn lại “Anh dám động vào vợ tôi thử xem?” Anh nhíu mi, lạnh lẽo nói.
Kỷ Thiên Minh cười một tiếng, buông lỏng tay ra và nói: ” Kỷ Thiên Minh, lần đầu gặp mặt, mong được chỉ dạy nhiều hơn.”
“Anh là anh trai của Dương Nguyệt? Tại sao tôi không nghe Dương Nguyệt nhắc đến anh?”
“Hỏi anh ấy làm gì, nhắc tới anh ấy tôi liền tức giận, trong khoảng thời gian này, tôi đã bị ép đi xem nCôi nhà ma, cho anh ấy tiền để xây dựng một đội. Tôi đã bị ép khô, tiền của tôi cùng thẻ ngân hàng, so với gương mặt này của tôi còn sạch hơn, thật là tức chết tôi!”
Dương Nguyệt đi vào, thở phì phò nói.
Kỷ Thiên Minh nghe vậy thì sờ sờ mũi, hơi lúng túng nói: “Em được gọi là nhà đầu tư”
“Nhưng như đổ đi vậy, em không phải là ném đá trên sông, quay đầu lại cũng không thấy bất kỳ lợi ích nào!”
“Trúc Linh, sau này anh ấy sẽ âm thầm bảo vệ em an toàn. Phó Minh Tước rất nguy hiểm, khéo léo bớt tiếp xúc với anh ta. Kỷ Thiên Minh và Phó Minh Tước là đối thủ.”
“Đối thủ?” Hứa Trúc Linh hơi ngạc nhiên.