“Đương nhiên, nhất định chúng ta sẽ không có được hạnh phú, nếu còn không dựa vào nhau, anh già rồi ai chăm sóc anh? Em nhỏ hơn anh nhiều như vậy, chắc chắn anh chết trước em, em nhặt xác cho anh nha!”
Kỷ Nguyệt Trâm nói không chút do dự, trả lời một cách tự nhiên.
Kỷ Thiên Minh nghe nói như thế cũng không giận, sờ sờ đầu của cô ta, cười cười Anh ta cũng không nói thêm gì nữa, chỉ gật gật đầu.
Có một loại quan hệ, đã sớm vượt qua mọi định nghĩa trên thế giới này.
Tôi không quan tâm đạo đức thế tục, tôi chỉ cần em mà thôi!
Mà bên này, Cố Thiện Linh công khai quan hệ với .Josh, tin tức giải trí ồn ào huyên náo.
Cố Thiện Linh quản lý tập đoàn Cố Linh, rõ ràng là đứng ở bên .Josh, chẳng sợ Lance có hoàng gia duy trì, cũng không lường được năng lực của tập đoàn Cố Linh.
Trận tranh giành quyền thừa kế này, sóng ngầm mãnh liệt.
Mà Antonio không có động tĩnh gì, tựa như không thấy hai anh em này giương cung bạt kiếm, muốn dồn đối phương vào chỗ chết, bình tĩnh thản nhiên, cũng không nhúng tay ngăn cản.
Bầu không khí của cả trấn Kettering biến hóa kỳ lạ.
Những ngày gần đây Lance cứ giận dữ suốt, không ít cấp dưới gặp tai ương.
Dù sao lần này anh ta cũng bị Cố Thành Trung chơi triệt đế như vậy, sao anh ta không tức giận cho được.
Ngay lúc mọi chuyện đã hết đường xoay xở, Lucia yên lặng một lúc lâu đột nhiên xuất hiện nói: “Anh, em có thể giúp anh, em quyết định gả cho vua Charles trở thành tân Vương phi”
“Cái gì?”
Lance kinh ngạc nhìn Lucia, mặc dù họ là anh em ruột, nhưng anh ta chưa bao giờ tín nhiệm cô ta.
Cô ta luôn làm theo cảm tính, một khi có chuyện liên quan đến Cố Thành Trung sẽ mất lý trí.
Mà anh ta muốn chính là lợi ích tuyệt đối.
‘Vốn anh ta cho rằng vì chuyện này, nhất định trong lòng Lucia sẽ hận mình, cũng không ngờ cô ta lại chủ động muốn giúp mình.
Anh ta mang thai độ hoài nghỉ, híp mắt nhìn cô ta, chờ lời phía sau của cô ta.
Mà trên mặt anh ta không hề có gợn sóng, sâu trong con ngươi màu xanh thẩm là một mảnh lạnh như băng, không có cảm tình gì.
Giống như hồ nước kết băng, đã nản lòng từ lâu.
Cây khô đã chết, lại khó gặp xuân.
Lần này, cô ta lòng gan dạ sắt. “Em không trách anh chặt đứt nhân duyên của em, thật ra em cũng hiểu được, cho dù em có buộc cả trái tìm lên cổ Cố Thành Trung, anh ấy cũng không tình nguyện cưới em. Em tổn thương cũng thôi đi, nếu còn làm phiền đến anh cả, chính là sai lầm của em. Trước kia em không buông được, nhưng bây giờ em đã hiểu, anh ấy bạc tình bạc nghĩa với em như vậy, em cũng sẽ không niệm tình cũ” “Thái độ của vua Charles đối với anh cả cứ luôn không rõ ràng, người ngoài tưởng vua Charles hoàn toàn đứng ở bên anh cả, nhưng anh em đều rõ, vua Charles không muốn đắc tội với kẻ địch mạnh như .Josh, sợ sau này anh ta lên ngôi, sẽ bất mãn với anh ấy.
Nếu em gả cho anh ấy, vậy anh ấy và anh cả sẽ là châu chấu trên một sợi dây, tất nhiên anh ấy sẽ giúp anh trai, một lòng một dạ đối phó với Josh.”
“Chờ bọn họ đấu đến lưỡng bại câu thương, vậy anh trai có thể ngồi làm ngư ông đắc lợi: “Mà việc em cần làm là thổi gió bên tai, châm ngòi thổi gió, bày mưu tính kế”
“Em ba, em nghĩ như vậy thật sao?”
Lance nắm tay cô ta, quá đối vui mừng nói.
Lucia mạnh mẽ gật đầu: “Em không yêu Cố Thành Trung nữa, chỉ có hận, em muốn bọn họ sống không bằng chết! Cố Thành Trung, Hứa Trúc Linh, là kẻ địch của em, không tra tấn bọn họ đến chết, em tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ đâu”
Đôi mắt đẹp của cô ta dữ tợn, bên trong đều là màu đỏ của máu và hận ý thấu xương.
Dùng sức nắm tay lại, móng tay màu đỏ tươi đâm vào trong thịt, không biết đau đớn.
Trong lòng cô ta chỉ có hận thù, mục đích sống của cô ta chỉ có báo thù Làm cho người tổn thương mình phải trả giá bằng máu!
Lance thấy cô ta đã quyết tâm, mừng muốn hỏng luôn, nếu có cô ta mượn sức vua Charles, không gì tốt hơn!
“Em gái, em có thể nghĩ thông suốt như vậy là rất tốt! Anh đi tìm vua Charles, để hai người sớm ngày thành hôn!”
“Được, vậy phiên anh đi chuyển lời giúp em, em đi về trước chuẩn bị cho việc kết hôn, đi trước đây”
“Đi đi, Vương phi tương lai!”
Khóe miệng Lance nhếch lên cười, muốn chạm tới mang tai luôn.
Lại không biết, nháy mắt khi Lucia xoay người, khóe miệng nhếch lên một nụ cười âm ngoan độc ác.
Anh trai ơi anh trai, anh quên rồi ư? Anh cũng làm tổn thương em nha!
Em làm việc cho anh nhiều năm như vậy, em coi anh như anh trai ruột, anh lại coi ta thành em gái, thật nực cười mà Nếu năm đó, không phải anh ta phái mình đi giết Cố Thiện Linh, sao cô ta và Cố Thành Trung lại tách ra nhiều năm như vậy, để Hứa Trúc Linh có cơ hội thừa nước đục thả câu.
Lúc lợi dụng cô ta, nóng lòng muốn ép khô cô ta.
Cô ta không đòi hỏi gì cả, chỉ muốn gả cho.
người đàn ông mình yêu nhất.
Mà nguyện vọng này đã bị anh ta cứng rằn phá hủy.
Cơ hội duy nhất của cô ta là trái tim kia, anh ta lại dễ như bàn tay chiếm cho riêng mình.
Đã hủy hoại cả đời của cô ta, vậy lấy mạng trả lại đi!
Đôi môi đỏ nhếch lên, là một nụ cười trí mạng nhất.
Người càng đẹp, càng độc.
Trong khoảng thời gian này, bên ngoài sóng gió nổi lên, nhưng Cố Thành Trung lại rảnh rỗi khó có được.
Dẫn Hứa Trúc Linh đi dạo chơi ở London, ăn các loại đồ ăn ngon Chuyện ở công ty đều giao cho Cố Thiện Linh, bây giờ cả người anh nhẹ nhàng không có việc gì hết.
Hứa Trúc Linh vẫn đến chỗ phó bếp học, mà anh thì làm trợ thủ cho cô.
Chi nhánh công ty Cố Linh tổ chức họp báo, là thủ tục bàn giao cuối cùng, Cố Thành Trung phải tham dự.
Tất cả mọi người chuẩn bị vào chỗ, như Cố Thành Trung lại khoan thai đến muộn.
Lúc xuống xe mới cởi tạp dề trên người ra, đặt trên xe, hành động mờ ám này bị ánh mắt sắc bén của phóng viên nhìn thấy.
Bọn họ không quan tâm đến đề tài Cố Thiện Linh đồng tính luyến ái chút nào, dù sao cũng ồn ào huyên náo lâu như vậy, đã thành điều tất nhiên.
Bọn họ càng tò mò nguyên quyền chủ tịch này hơn, có thể nói tập đoàn Cố Linh là tâm huyết do một tay anh phấn đấu mà có, bây giờ chắp tay đưa cho người ta, chẳng lẽ không tiếc chút nào sao?
Hơn nữa gần đây truyền thông thường xuyên chụp được Cố Thành Trung mặc đồ ở nhà, đi lên siêu thị, xuống chợ, không có chuyện gì còn xếp hàng mua đồ ăn vặt.
Có thể nói cách ăn mặc vô cùng bình dân.
Mà những tin tức như vậy, cũng đã đưa tin một lần ở Đà Nẵng, bây giờ ồn ào tới nước ngoài.
“Cậu chủ, bột mì Thư ký ở bên cạnh cẩn thận dặn dò.
Lúc này Cố Thành Trung mới chú ý trên cổ tay áo có dính một vết dơ màu trắng, Anh hững hờ phủi phủi, bước lên thảm đỏ, đi vào ghế đầu.
“Thế nào? Bắt đầu chưa?” Anh hỏi Cố Thiện Linh.
“Đều đang đợi em đó, em làm gì đấy?”
“A, vợ của em muốn ăn sủi cảo, em tự bao cho cô ấy đấy. Quên hôm nay có họp báo, nếu anh không gọi cho em, em cũng quên mất”
Cố Thiện Linh nghe vậy, không thể làm gì hơn lắc lắc đầu: “Bây giờ em rất thảnh thơi nha”
“Đúng vậy, cảm ơn anh hai xử lý công việc giúp em, để em có thể bù cho cô ấy một tuần trăng mật tốt đẹp, trải qua thế giới của hai người. Đợi lát nữa em phải về trước, còn phải về nấu sủi cảo cho cô ấy đấy, cô ấy còn rất muốn ăn nhân thịt bò”
Cố Thiện Linh nghe nói như vậy, đầu đầy vạch đen, có chút dở khóc dở cười. Người em trai này của anh ấy nha, cưng chiều vợ là không ai bằng!