“Anh muốn gì kia chứ?”
“Được, vậy cô nghe lời của tôi đi, từ việc lớn đến việc nhỏ.”
“Anh đây mới là muốn độc tài không đúng sao?”
Cô ấy mở to mắt mà trong đó thể hiện rõ sự không nguyện ý, vô cùng bất mãn.
“Bây giờ cô cần người chống lưng, lại còn cần người bảo vệ. Tôi và cô đều có được lợi ích nhưng mà rõ ràng là lợi ích của cô chiếm lấy 90%, còn tôi chỉ có chiếm 10% không đúng sao. Cô nói nghe xem đúng ra phải là ai nghe ai đây?”
“Nói như vậy rất là đúng, nhưng mà … nhưng mà dù sao tôi đây cũng là con gái, anh cũng có thể nhường cho tôi chút, có được không?”
Cô đưa tay ra nắm lấy tay áo anh, làm ra dáng vẻ đáng thương cầu xin anh.
Nhìn ngay tại đây, rõ ràng là một cô gái xinh đẹp đang làm nũng, mà với hành động đó thì có mấy người đàn ông cưỡng lại được nó kia chứ.
Nhưng Diên thậm chí còn không nhìn vào cô.
“Đừng có mà như vậy, cô hiện tại là đang cầu xin người khác đó, chú ý thái độ chút đi.”
Lê Sa suy nghĩ một chút, bản thân hiện tại thật sự là đang rất khổ ải rồi, vậy thì cứ chấp nhận đi cho rồi.
Dù sao cũng còn có một cặp đùi dày thô này, bây giờ còn không ôm thì chả phải sau này còn chả có mà ôm không”
“Được, vậy thì tôi sẽ nghe lời của anh, bắt đầu từ bây giờ luôn đúng không?”
“Được rồi cô có thể ra ngoài rồi.”
“Được sao?”
“Nghe lời của tôi.”
“Được rồi được rồi mà.”
Cô cúi đầu, xoay người quay đi.
Nhưng khi vừa đóng cánh cửa phòng đóng lại, cô cúi gầm mặt đúng bên ngoài cửa, phồng phồng hai má lên vì tức giận.
Nhất thời cô càng nghĩ càng tức giận càng nghĩ càng tức, lùi xuống một bước, càng nghĩ càng thấy lõ.
Cô trợn tròn mắt, trong lòng nảy ra một ý tưởng.
Diên tiếp tục ngồi trước máy tính và làm việc, điện thoại đã reo lên không biết bao nhiêu lần, đều là do Halley gọi đến.
Cuối cùng anh cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trả lời.
“Rốt cuộc thì cậu cũng sẵn lòng trả lời cuộc điện thoại của tôi rồi? Người phụ nữ đó rốt cuộc là ai, sao mà lại xuất hiện trong phòng của cậu? Cậu có phải đã làm gì đó có lỗi với ?”
“Halley, anh đủ rồi đi!”
“Được thôi, được rồi, tôi cũng không thể giữ lại cậu, nhưng đối tượng tương lai của cậu phải thông qua sự xem xét của tôi, nếu không … tôi sẽ không đồng ý”
“Đấn lúc đó rồi nói đi, nói không chừng tôi sẽ cùng anh già đi đó.”
“Không, cậu có thể, nhưng mà là tôi không thể, tôi muốn tốt cho cậu đó.”
Giọng điệu của Halley trở nên nặng nề.
Diên im bặt cứng họng một lúc và không biết nói gì cho phải.