Nhưng cô ta vốn thông minh, đánh được một trận hai trận liền hiểu được từ đó luôn thắng.
Tiền thắng cược lại không hề chia cho anh ta, ngược lại dành dần dần tiết kiệm cho bản thân.
Đánh năm trận ăn ba thua hai, tự nhiên sẽ trả được lại tiên.
Không những như thế mà còn dư một số tiền.
Vào cuối buổi mạt chược, Bạch Minh Châu cũng thừa nhận thua.
Cứ tưởng rằng là một con dê béo ngốc nghếch, đến cuối buổi hóa ra là thành một phú bà rồi.
Phụ nữ ngồi với nhau đa số nói chuyện phiếm.
Mọi người đều rất tò mò, làm sao Diên có thể ở bên cô ấy nhanh như vậy.
Lê Sa đã bắt đầu chém gió, nói gì mà tất cả đều là duyên phận, đến thì cứ đến thôi.
Khi Diên nhìn thấy cô ấy, đã yêu cô từ cái nhìn đầu tiên, không thể kìm hãm được bản thân.
Không biết khi Diên nghe thấy cô ấy nói như vậy thì thế nào đây, cô có nên cười không.
May mắn thay, tất cả mọi người đều hoàn toàn tin tưởng.
Quan trọng nhất là cô ấy tin vào việc mọi người đều tin tưởng.
Lê Sa đã sống ở đây vài ngày, mà cũng Diên thường xuyên nhìn cô, cô ấy từ chối tất cả các cuộc điện thoại của cô.
Diên và cô ấy là đóng giả làm người yêu với nhau, thỉnh thoảng lại đưa cô ấy đi chơi.
Cũng có nhiều lúc, cô cũng đã chơi thực sự vui vẻ, nhưng mà anh ấy lại thực sự an tĩnh không phát ra tiếng động. : Nếu người ta không tiến tới cũng không động tâm, thì bạn vĩnh viễn sẽ luôn mờ nhạt, luôn luôn bị người khác nhìn bằng ánh mắt lạnh lùng.
Anh cho Lê Sa có cảm giác rằng hồ nước trong tim vốn đã bị phủ một lớp bụi, giờ lại kết thêm một lớp băng dày.
Tất cả mọi người ngoài cuộc đều câm lặng, chắng ai biết bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Nhưng người này đã từng cống hiến tất gì mình có, tâm can, dốc hết sức mình như Hứa Trúc Linh.
Bây giờ anh ta lạnh lùng với mọi người thế nào cũng đủ biết trước đây anh nhiệt tình ra làm sao.
Cô thật sự không muốn tiếp cận trái †im của người này nữa, đương nhiên là anh ta rất ưu tú nhưng cô thật không muốn tiến thêm một bước nào.
Vì trái tim của Diên vốn đã chết.
Cho dù trái tim này có đập thành nhịp trở lại thì cũng là của những người phụ nữ khác.
Làm bạn thì vẫn là được đấy, nhưng mà làm người khác, thôi thì cứ quên đi.
Cô ấy đi mua kem, mùa hè đến rồi thời tiết trở nên càng ngày càng nóng.
Không ngờ lại đen đủi gặp phải một tên xã hội đen, bắt cô ấy trả tiền cho anh ta, lại còn muốn chọc ghẹo cô một lát.
“Thôi, chẳng muốn mua nữa.”
Vì không muốn thêm sợ hãi, cô quay lại muốn nhanh chóng rời đi, nhưng cô không ngờ ba tên xã hội đen kia ngăn cản đường đi của cô.
“Nè em gái, ra chơi công viên hả. Ở đây có hồ nhân tạo, hoa sen đang nở nè em. Cùng chèo thuyền ngắm hoa nhé.”
“Anh chỉ là xã hội đen, anh biết xem hoa cái gì chứ 2”
“Thì đây, anh đang chiêm ngưỡng một bông hoa đẹp đây này!”
Nói xong, bàn tay khô khốc ghê tởm của anh ta giơ ra, muốn vuốt ve má cô.