Anh sải bước về phía trước, ôm chặt cô vào lòng, giọng nói khẽ run.
“Mọi chuyện đều tốt rồi, không có việc gì. Tốt rồi, em không có việc gì”
Nếu như cô gặp chuyện không may, anh cũng không biết mình sẽ trở thành bộ dạng gì.
“Anh Trung, Trưởng quan của tôi không biết cô ấy là vợ của anh, cho.
nên mới mạo phạm. Mong anh không để trong lòng. Trưởng quan không có ý định đối địch với nhà họ Cố, đã chuẩn bị quà tạ lỗi, muốn nói chuyện. Còn mong tổng giám đốc và vợ không chấp kẻ tiểu nhân, không cần chấp nhặt với anh ấy”
Hứa Trúc Linh bình tĩnh lại, nhìn quanh không thấy Diên, trong lòng không khỏi lo lắng.
“Diên ở đâu? Các người đã để Diên chạy đi đâu?”
“Diên đã tự ý rời đi, Diên đã là Trưởng quan mới của nơi này cho nên bà Cố không cần lo lắng:”
“Cái gì? Đi rồi?”
“Đúng vậy, nếu không tin lời tôi nói, cô có thể tới trấn Kettering tìm cậu ấy: Constantine nói đâu vào đấy, cuối cùng còn nhìn Kỷ Thiên Minh.
“Tôi nghe nói rằng sẽ gọi hồn, cho nên mời riêng, qua mấy ngày sẽ đưa trở về”
“Mời? Phương thức mời của các người thật sự rất đặc biệt”“
Kỷ Thiên Minh hung hăng nhíu mày, khuôn mặt lạnh lùng, một đôi mắt phượng dài hẹp đã che kín bởi sương lạnh.
Vô thức xiết chặt tay, các đốt ngón tay không ngừng kêu lên.
Constantine nhún vai bộ dạng coi như không có chuyện gì: “Tôi cũng chỉ khách khí nói như vậy với trường hợp này, hoàn cảnh địa lý của đảo Sương Mù rất đặc thù, các người tiến vào sẽ rất nhiều nguy hiểm.
Nếu không sợ chết, có thể tiến vào, chúng tôi sẽ dùng phương thức của riêng mình để chiêu đãi. Trưởng quan của chúng tôi từ trước đến nay đều rất giữ lời, nếu như không may di chuyển một chút chính là sẽ gặp nguy hiểm. Nếu anh Minh muốn ở chỗ này cứ chờ đi, tôi còn có việc không thể tiếp đãi “
“Anh…
Khi Kỷ Thiên Minh còn muốn nói thêm gì nữa, bóng dáng của Constantine đã biến mất trong màn sương mù.
Hứa Trúc Linh an ủi anh ta, Kỷ Nguyệt Trâm nhất định sẽ không có việc gì, dù không hiểu tính cách của William nhưng anh ta đối với phụ nữ vẫn có thể coi là chính nhân quân tử.
Kỷ Thiên Minh mím môi, kìm nén cơn tức giận nhưng cũng không có cách nào.
Đảo Sương Mù không thể vào cũng khó ra, ngay cả Cố Thành Trung cũng bị mắc kẹt ở bên ngoài nhiều ngày mà không có manh mối.
Hiện giờ, cũng chỉ có thể tin vào lời của William, chờ đợi ở đây.
Hứa Trúc Linh đi theo Cố Thành Trung trở lại thuyền, nhìn thấy sắc mặt cô nặng nề, không khỏi hỏi: “Làm sao vậy, có phải tên khốn kia làm khó dễ em không?”
“Không có, William rất lịch sự với phụ nữ, cũng không khiến em cảm thấy khó xử. Chỉ là Diên có thể không tốt lắm”
“Diên bị sao vậy?”
“Cậu ấy đã biết chuyện thầy xem bói, hiện tại cảm thấy anh ở giữa gây khó dễ, mới chặt đứt duyên phận của em với cậu ấy. Kể từ khi cậu ấy trở thành người đứng đầu của nhà họ Kettering, em liền cảm thấy cậu ấy đã thay đổi, trở nên thực sự đáng sợ, nhưng cậu ấy hoàn toàn không đánh mất đi lương tâm của mình”
“Nhưng lần này em chỉ nhìn cậu ấy từ xa, bản thân lại sợ tới mức không thể cử động được. Thậm chí ánh mắt của cậu ấy đối với em cũng trở nên lạnh lùng, tàn nhẫn”
Cô khẩn trưng nắm lấy tay Cố Thành Trung, nghĩ đến ánh mắt của Diên, đáy lòng cô liền sợ hãi, toàn thân toát ra mồ hôi lạnh.
“Phải không?”