“Đáng sợ nhất chính là, có người ở biên giới buôn bán vũ khí đạn dược, Nguyên Doanh ở đó vừa mới nhận được tin tức, đã bị quân đội bắt được một lô giao dịch rồi. nhưng do số lượng quá lớn, hay là tấm lưới có quá nhiều lỗ hổng.”
“Là ai đã làm?”
“Vẫn là người có tên Hắc Ảnh đó, hắn đang thao túng tất cả thị trường ngầm của Đà Nẵng, những chuyện đen tối phía đằng sau, đều là do hắn làm ra.”
“Hắc Ảnh?”
ˆ. Cố Thành Trung lẩm bẩm đọc lên cái tên này, trước đó chưa từng nghe qua, giống như là cái tên mới cừa với lòi ra từ chỗ nào vậy.
Trong lúc anh ta đang nghỉ ngờ suy nghĩ, Khương Anh Tùng đột nhiên kêu lên một tiếng, giống như là vô vùng bất ngờ trước điều gì đó vậy.
“Sao vậy?”
“Bản báo cáo số liệu vừa mới nhận được, anh mau xem đi.”
Anh ta đưa bản báo cáo qua, bên trên là tên các công ty có cổ phiếu tăng nhanh nhất trên thị trường, hiện tại đang được cấp vốn.
– Thủ đoạn kinh doanh như thế này, thật giống với anh ta.
Lúc đó anh vì muốn nhanh chóng làm cho tập đoàn Cố Linh vực dậy, mà không ngừng nâng giá những công ty có tiếng. Sau đó khiến cho đối phương kinh địch, đần dần một bước nuốt trọn cả lũ.
“Không những là thị trường cổ phiếu, mà còn có những thủ đoạn kinh doanh, rất giống với những thủ đoạn mà anh từng dùng, thậm chí… còn giải quyết nhanh chóng dứt khoát, nhanh chuẩn độc, rất giống phong cách của anh năm đó.”
“Hắc Ảnh? Đúng thật là thú vị, là bóng dáng của ai, và muốn thao túng ai?”
Cố Thành Trung chìm sâu vào trong dòng suy nghĩ, anh đúng thật là đã xem thường Phó Minh Nam.
Bởi vì chuyện ly hôn của mình mà Hứa Trúc Linh làm náo loạn một trận quay cuồng, dân đến cổ phiếu công ty không ngừng tụt giá.
Còn ngay vào lúc này, lại xuất hiện thêm một tên Hắc Ảnh.
. Cổ phiếu của thị trường Việt Nam biến động, chèn ép khống chế các công ty con.
Còn ở Đà Nẵng việc rửa tiền vẫn diễn ra sôi động, đầu cơ buôn bán vũ khí đạn dược.
Hiện tại không chỉ có một mình nhà họ Quý đau đầu, xem ra anh cũng phải đau đầu một thời gian rồi.
Anh lại nghĩ có thể cùng với tên Hắc Ảnh này đọ sức một phen, chắc sẽ là một đối thủ đáng gờm đây.
“Tiếp tục điều tra đi, tôi rất muốn biết người này là ai.”
“Thuộc hạ đã rõ.”
“Phái thêm vài người âm thầm bảo vệ Hứa Trúc Linh, an nguy của cô ấy không được phép có sai sót gì.”
Những lời này, nghiêm túc một cách lạ thường.
Cho dù là có người gây bất lợi với tập đoàn Gố Linh, anh cũng chỉ ra lệnh một cách vô cũng bình thường nhẹ nhàng.
Nhưng khi nhắc đến Hứa Trúc Linh, lại có vẻ nghiêm túc thận trọng như vậy, âm thanh cũng có vài phần nặng nề lạnh lùng.
Khương Anh Tùng hiểu rõ sự quan trọng của Hứa Trúc Linh trong lòng của anh, lập tức gật đầu tuân lệnh.
Xe khởi động, anh nhìn xa xăm về phía nhà họ Ngôn ở phía đăng sau.