“Nhưng mà cô ta thì không giống vậy, cô ta đều đang nhìn cái gì Những thương hiệu lớn, hơn nữa vô cùng hiểu rõ, điều này nói rõ cái gì?
Đó chính là người ta có dã tâm đó, cậu nhìn không hiểu sao?”
“Một người có lòng tham với những thứ cao hơn đảng cấp của mình thì không phải là người tốt. Cô ta vốn là một bác sĩ tâm lý bình thường, nhưng mà bây giờ cô ta đã trở thành con gái nuôi của nhà họ Cố, giá trị của cô ta đã tăng lên gấp bội, mà bố chồng của cậu lại thích cô ta như vậy, thẻ vàng thẻ đen đều có thể tùy tiện quẹt thì đã nguy hiểm rồi.
Hoặc là cô ta sẽ có chừng mực, hoặc là cô ta sẽ tiếp tục tham lam thêm nhiều thứ nữa, hiểu chưa?”
Hứa Trúc Linh hiểu ra một chút, nói: “Ý của cậu là, bác sĩ Anh còn có âm mưu khác?”
“Tại sao không thể? Nếu tự nhiên có người phát bánh giò miễn phí thì tớ cũng sẽ cố gắng tìm cách lấy nhiều hơn”
Cô ấy tức giận nhìn chằm chăm vào Hứa Trúc Linh nói: “Tớ không thể quản được người nhà họ Cố, nhưng tớ có thể quản cậu. Cậu chỉ là hạng đồng mà thôi, đừng bị người khác hành hạ chết. Vê phần cậu thì chỉ có tôi mới có thể ngược đãi cậu thôi, những người khác thì không thể! Chị đây luôn luôn bao che người mình!”
“Vương giả giấu mình?”
Hứa Trúc Linh hơi kinh ngạc, cô không biết Bạch Minh Châu có nói đúng không, nhưng mà cô vẫn nên có tâm đề phòng.
Ngẫm lại trước kia thì đúng là cô thực sự không có bất kỳ tâm lý đề phòng nào.
Nhưng mà đúng là tốc độ thượng vị của cô ta quá nhanh, Cố Thành Trung dường như có chút nghi ngờ rồi nên cô cũng không thể xem nhẹ.
Dù sao thì chủ cũ của Tạ Quế Anh là Phó Minh Nam, nếu như cô ta thật sự là nội gián thì chẳng phải gia đình họ Cố sẽ gặp nguy hiểm sao?
Nghĩ tới nghĩ lui, chính mình không thể không phòng.
“Nói không chừng, mấy người không nhìn ra cấp bậc mới thật là thông minh”
“Tớ hi vọng cô ta không phải người xấu, hiện tại cô ta đã giàu có quyền thế, cũng đừng được voi đòi tiên nữa”
“Tớ cũng hy vọng vậy, đừng nhắc đến cô ta nữa. Chúng ta vốn là đi mua sắm vui vẻ, nhưng lại bị cô ta làm phiền. Cậu mau ăn nhanh đi, sau đó chúng ta sẽ tiếp tục mua sắm. Vừa rồi, cô ta xách chiếc túi kia trông thật xấu xí, cậu mang sẽ đẹp hơn, để chị đây sẽ mua cho cậu!”
“Tạ chủ long ân!” Hứa Trúc Linh rất phối hợp nói.
Cả hai nghỉ ngơi một lúc, rồi lại đi ăn thêm cái gì đó, sau đó lại di chuyển đến trung tâm thương mại tiếp tục chiến đấu.
Khi họ đang đi dạo xung quanh thì không ngờ rằng một số tay súng xông vào, tất cả đều đeo mặt nạ, trên cánh tay thì cột thêm một chiếc khăn thêu màu đỏ, đó là nghi thức đặc thù của họ.
Bọn khủng bố nổi tiếng ở London.
Bây giờ, vậy mà họ lại thực sự gặp phải.
“Mọi người ngồi xuống!”
Người dẫn đầu gầm thét một tiếng, họng súng đen chĩa vào đám đông.
Tất cả mọi người đều sợ tới mức không dám thở mạnh, cả người đều ngồi chồm hổm cúi đầu trên mặt đất.
Sau đó, họ bắt đầu cướp những món hàng xa xỉ có giá trị.
Khi Hứa Trúc Linh nhìn thấy những người này thì mắt cô đã đỏ hoe, nghĩ đến đứa trẻ đã chết thảm thương khi vừa sinh ra.
Nhưng mà cô biết rằng đây là thời điểm nguy hiểm nên cô không thể tùy hứng được.
Cô cố nhịn và trốn sau cây cột cùng Bạch Minh Châu.
Chúng không chỉ vơ vét tiền bạc, đồ đạc mà còn trắng trợn cướp người.
Tìm kiếm những phụ nữ đẹp trên mặt đất và giam giữ tất cả họ.