Mục lục
Truyện Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

**********



Chương 793: Hiểu lầm với hàng xóm



“Anh không hỏi quá khứ của em, anh chỉ quan tâm tương lai của em, anh và em sẽ mãi mãi là anh em, nếu có chuyện gì xảy ra, anh sẽ luôn dứng ở phía trước để bảo vệ em”



Bạch Minh Châu nghe vậy thì thản nhiên cười một tiếng, duỗi eo, có chút lười biếng nói: “Ai nha, bây giờ anh cũng là người đã có vợ rồi, anh có thể để em yên được không? Em gái anh xinh gái như vậy, gia cảnh cũng rất tốt, người muốn bảo vệ em đang xếp một hàng dài kia kìa, đâu cần anh phải lo lắng đâu? Anh đó, tự chăm sóc cho mình đi, các người không còn trẻ nữa, định khi nào mới sinh cho em một đứa cháu vậy?



“Anh với Cố Thành Trung sinh cùng năm, bây giờ Trúc Linh nhà người ta đã mang thai bốn tháng rồi, tại sao anh lại không có chút sốt ruột gì vậy? Chẳng lẽ anh muốn nhà chúng ta không có người nối dõi à?”



“Đừng lo chuyện của anh, điều anh không yên tâm nhất chính là em”



“Em không còn là Bạch Minh Châu trước đây nữa, khiến mọi người lo lắng rồi, bây giờ em có teher tự chăm sóc tốt cho bản thân mình, sau khi cơm nước xong xuối em sẽ trở về, căn phòng kia đã lâu không có người ở rồi, phải thu dọn lại thôi”



“Ở nhà mấy ngày, chú và dì đều rất nhớ em đó”



“Không được, nếu ở lại thì chắc chắn em sẽ bị tra hỏi, em không chịu được, cơm nước xong xuôi xong anh không cần đưa em trở về, em muốn tự mình trở về”



“Vậy được rồi, anh tôn trọng quyết định của em”



“Ừm, em đi giúp đỡ”



Bạch Minh Châu nhẹ nhàng nói, quay người chuẩn bị rời đi.



Sau lưng truyền đến tiếng của Nguyên Doanh.



“Mặc kệ em đi bao xa, anh trai vẫn sẽ đứng sau lưng em, toàn bộ nhà họ Bạch đều là hậu thuẫn của em, đừng quên, em vẫn là con gái, tuyệt đối đừng vụng trộm khóc một mình, em có rất nhiều bờ vai để dựa vào”



Bạch Minh Châu nghe anh ta nói như vậy, trong lòng khẽ run lên.



Giống như mặt hồ đang yên ắng bị một hòn đá ném xuống, tạo lên vô số làn sóng lăn tăn.



Cô ấy không quay người lại, sợ Nguyên Doanh thấy được sự yếu ớt ở đáy mắt cô ấy.



Cô ấy gật đầu và khẽ phát ra một tiếng “ừm” băng tiếng mũi.



Buổi tối ăn cơm xong, một mình cô ấy trở về.



Gần một năm chưa trở về, Đà Nẵng vẫn như vậy, người thay đổi dường như chỉ có cô ấy.



Mà đêm thâm trầm như nước, nhà họ Bạch cách căn hộ của cô khong xa, cho nên cô chọn đi bộ về.



Có một số cửa hàng ở hai bên đã thay đổi biển hiệu, còn lại vẫn nguyên như cũ.



Khi cô bước đến chân căn hộ, đột nhiên cô nghe thấy từ trong bụi cỏ truyền ra tiếng động, còn kèm theo cả tiếng cãi lộn.



Bạch Minh Châu là đời sai của bộ đội, thấy chuyện phi pháp, cô ấy không nhịn được nhìn nhiều hơn một chút.



không ngờ rằng ở phía sau hàng cây sồi xanh lại là một nam một nữ đang giẳng co với nhau.



Cô ấy biết người đàn ông này, anh ấy là hàng xóm của cô, Thiệu Kính Đình.



Cô thấy anh ấy đang nắm chặt lấy cổ áo của cô gái, cảnh xuân ở bên trong bị lộ ra.



“Này, các người đang làm gì thế?”



Bạch Minh Châu lên tiếng nhắc nhở.



Cô lạnh lùng nhìn về phía Thiệu Kính Đình, không ngờ rằng cái lọai thầy giáo bình thường nhã nhặn khi vụng trộm lại có bộ dạng như vầy!



Thiệu Kính Đình không ngờ là Bạch Minh Châu lại ở chỗ này, vẻ mặt anh ấy đỏ lên, bộ dáng xấu hổ mở miệng.



“Anh còn không buông tay ra là tôi sẽ báo cảnh sát đó, chỗ này có camera giám sát, phách lối như vậy, tôi thực sự đã nhìn lầm anh rồi”



Bạch Minh Châu lấy điện thoại di động ra, muốn gọi 113.



Thiệu Kính Đình vội vàng tiến lên ngăn cản, Bạch Minh Châu xử lý rất gọn gàng, giơ tay đấm thẳng vào mặt anh ấy một cái.



Thiệu Kính Đình cùng lắm chỉ là một thầy giáo yếu đuối, lại đang ở trong trạng thái không chút phòng bị nào, cho nên một đấm này anh ấy bị đấm không nhẹ.



Chỗ mặt lập tức bị tím xanh, cơ thể lảo đảo lùi lại phía sau.



“Thầy Kính Đình!”



Cô bé kia kinh ngạc kêu lên, vội vàng chạy đến ôm chặt lấy Thiệu Kính Đình.



“Cô, cô bị làm sao vậy, tại sao cô lại tự dưng đánh người khác như vậy!”



Bạch Minh Châu nghe cô ta nói vậy thì không hiểu gì cả.



“Anh ta… Không phải anh ta đang quấy rối tình dục cô sao?”



“Cô thì biết cái gì, tôi với thầy Kính Đình đang yêu đương”



“Hả?” Bạch Minh Châu lập tức sửng sốt, nhìn Thiệu Kính Đình một cái.



Anh một tay che mặt, một tay xua xua, nói: “Không có, tôi với cô ta không có chút quan hệ gì, cô đừng nghe cô ta nói bậy”



“Em mặc kệ, anh đã nhìn qua cơ thể em rồi, anh chính là bạn trai của em. Nếu như anh dám đổi ý, em sẽ nó cho hiệu trưởng là anh sàm sỡ học sinh!”



Cô gái kia lại kéo cổ áo xuống, để lộ nhiều hơn.



“Không được nhìn!”



Thiệu Kính Đình che kín hai mắt, lại bị cô gái này năm chặt tay muốn đặt vào ngực cô ta.



Hóa ra… Cái này chính là giãng co?



Cuối cùng Bạch Minh Châu cũng hiểu được, cô đi lên nắm lấy cổ tay của cô gái kia.



Hơi dùng sức một chút, cô gái kia đau đớn hét lên.



Cuối cùng cũng bất đắc dĩ buông tay.



“Cô làm cái gì vậy? Cô buông tay ra, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát”



“Gô báo cảnh sát đi, tôi là người chứng kiến, chứng minh Thầy Kính Đình vô tội, chính là cô… Bắt ép người tốt làm gái”



“Cô…”



“Bây giờ cô có thể hét lên, gọi quản lý chung cu và hàng xóm láng giềng đến xem những chuyện cô đã làm. Một cô gái thích người ta theo đuổi người ta là chuyện tốt, nhưng mà nếu dùng thủ đoạn hạ lưu như thế vầu thì ai sẽ để mắt đến cô? Về sau người ta thấy cô sẽ còn muốn đề phòng, quả thực chính là không từ thủ đoạn”



Cô buông tay ra, cô gái kia không ngờ là cô sẽ buông tay ra cho nên vẫn vùng vẫy, cuối cùng kết quả là ngã lăn ra đất.



“Cô… Cô cứ chờ đó cho tôi!”



Cô gái kia ném lại một câu, sau đó thở phì phò đứng dậy, chạy trối chết”



Bạch Minh Châu quay người lại nhìn Thiệu Kính Đình đang chật vật, cô ấy có chút xấu hổ, một quyền kia của cô ấy không nhẹ.



“Cái đó…. Anh không sao chứ?”



“Không sao không sao, cảm ơn cô đã giải vây giúp tôi, nếu không thì tôi không biết pải làm sao bây giờ. Nếu như thực sự nháo tới tận trường học thì tôi cũng không cần phải ở lại nữa, so sánh ra, cú đấm này không đáng là gì”



“Cái đó… Tôi dìu anh trở về nhà”



Bạch Minh Châu có chút xấu hổ nói.



Thiệu Kính Đình bỏ cái tay đang che mắt xuống, lộ ra con mắt, giông như là… Gấu trúc.



Bạch Minh Châu súyt nữa không nhịn được mà bật cười.



Thiệu Kính Đình nhìn bộ dạng kiềm nén của cô ấy, nói: “Rất buồn cười sao?”



“Có…. Có một chút, tôi không cố ý muốn cười cậu đâ Trong lòng Thiệu Kính Đình cũng rất bất đắc dĩ, anh ấy không ngờ lần gặp lại Bạch Minh Châu lại trong tình trạng quản bách như vậy.



Bạch Minh Châu đỡ Thiệu Kính Đình đến căn hộ của anh ấy, phát hiện căn hộ của anh ta vẫn sạch sẽ như mọi khi, mà bên căn hộ của cô thì vẫn vừa bộn, quần áo vấy ung tung, va li quần áo vẫn chưa thu dọn.



Cô luộc một quả trứng gà, giúp anh ấy chườm nóng.



Anh ta không nhịn được nhíu mày, xem ra là rất đau.



“Thật xin lỗi, tôi chưa làm rõ tình huống mà đã đánh cậu, thực sự xin lỗi “Không sao, việc này tôi có thể hiểu.”



“Mà cậu cũng không biết tự làm gì à, con gái nhà người ta đã bắt nạt cậu như vậy, thế mà cậu không biết lối răn dạy à2”



“Nếu cô báo cảnh sát, cô bé kia sẽ bị trường học ghi cô bé kia sắp tốt nghiệp rồi, có tương lai khá tốt, nếu có thể giáo dục thì việc gì phải dùng cách này. Ngày mai tôi sẽ đến trường học xử lý, hôm nay thực sự cảm ơn cô”



“Không có việc gì, vốn dĩ ngay từ đầu tôi cũng không có ý định cứu cậu, còn nghĩ muốn đánh cậu, còn tưởng cậu là loại chó mặt người…”



Lời còn chưa nói xong, cô lập tức nhận ra mình dùng từ không đúng, xấu hổ cười.



“Đúng rồi, cô mới đi du lịch về sao? Lúc trước tôi có tình cờ gặp dì giúp việc dọn phòng cho cô, hỏi một chút thì mới biết lần này cô ra ngoài rất lâu, bạn trai cô không đi cùng cô sao?



Bạn trai trong miệng anh ta chính là người mà anh ta đã từng gặp một lần.



Bạch Minh Châu nghe anh ta nói như thế thì vẻ mặt lập tức ảm đạm.



- -----



!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK