Chưa được vài hôm là Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử đã nói với Cố Thành Trung, bảo là muốn lên văn phòng của anh bàn chuyện hợp tác làm ăn.
Gô ta đi thẳng tới văn phòng, trên người là áo khoác dạ màu đen, cả người toát lên vẻ sang trọng, khí thế của cô ta | khiến người khác không dám nhìn thẳng.
Trong phòng không có bất kỳ thư ký nào, cô ta cũng bảo người của mình đi ra ngoài, ngay lập tức cả văn phòng làm việc to lớn chỉ có hai người bọn họ.
“Anh Trung, đây là hợp đồng tôi đã suy nghĩ ra, anh Trung xem một chút đi.”
Cố Thành Trung nhận lấy, anh đọc cực kỳ chăm chú, sợ Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử lại giở trò.
Quả nhiên, có một chỗ ghi rất mơ hồ, nếu về sau vì vậy mà xảy ra tranh chấp thì bên chịu thiệt nhất định là tập đoàn Gố Linh.
“Chỗ này không có ghi bên A là tập đoàn Cố Linh, lỡ như bị lỗ thì ai chịu.”
“Hả? Tôi mắc phải lỗi sai cơ bản thế [28 Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử khẽ hô một tiếng, vội vàng bước lên như muốn xem chỗ sai trên hợp đồng, thật ra là…
Cô ta khẽ dựa gần, Cố Thành Trung liền cảm thấy có gì đó không đúng, không ngờ bên trong cô ta lại mặc chiếc váy màu đen gợi cảm.
Mặc dù những bộ phận quan trọng đều đã được rồi nhưng vấn lộ ra làn da trắng như tuyết.
Mái tóc dài được thả xuống, hương thơm dịu nhẹ như muốn dụ dõ người khác sa vào.
“Trong phòng hơi nóng nhỉ.”
Vừa nói, cô ta vừa cởi bỏ áo khoác ngoài ra.
Phía trước là vạt áo đen, nhưng toàn bộ đường cong ở đằng sau lưng đều lộ ra hết.
Cô xoay người, cúi đầu, vẻ đẹp rung động khiến người xem hoa mắt chóng mặt.
Nếu là người khác, nhìn thấy cơ thể tuyệt đẹp này thì chỉ sợ là sẽ chảy máu mũi mất.
Còn Gố Thành Trung lại nhíu mày, nhích người sang chỗ khác.
Nhưng Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử lại †óm được cái ghế, anh không thể lùi về phía sau được nữa.
“ồ, chỗ này à, đúng là có vấn đề thật, anh xem mấy chỗ khác đi, có chỗ nào thì nói nhé.”
“Được, vậy cô có thể cách xa tôi chút được không.”
“Tôi có phải cọp cái đâu mà anh sợ tôi quá vậy!” Cô ta vừa cười vừa nói.
“Mối quan hệ giữa chúng ta chẳng qua chỉ là đối tác làm ăn thôi.”
“Tôi có nói chúng ta có mối quan hệ khác đâu, hay là anh muốn phát triển mối quan hệ khác?”
“Gô Lăng Tử.”
Cố Thành Trung nhíu mày, sắc mặt nghiêm trọng, anh tức giận rồi.
Đối phương là phụ nữ, không thể đánh, tuy thái độ của anh đã rất tức giận rồi nhưng da mặt cô ta dày, giả vờ như không nghe thấy, hơn nữa còn mặt dày mày dạn đáp lại nữa.
Bộ dạng kinh ngạc của anh trong mắt Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử rất thú vị.
Đúng lúc này, cửa phòng nghỉ mở ra, Hứa Trúc Linh mặc chiếc áo sơ mi trắng của Cố Thành Trung, chiếc áo rộng hơn so với cơ thể nhỏ bé của cô, vạt áo che hết bờ mông, lộ ra cặp đùi trắng nốn thon dài.
Trông trạng thái của cô bây giờ, có lẽ là cô vừa mới tỉnh ngủ, cô dụi mắt, mơ mơ màng màng lảo đảo bước tới.