Mục lục
Ngọa hổ tàng long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không ai ngờ, một kẻ sống trầy trật ở Giang Châu như Đường Minh Phong, lại là con cháu của một trong ba gia tộc giàu có nhất Ma Đô.


Còn thuộc dòng chính!


Ngay cả Lâm Mỹ Quyên cũng không ngờ đến.


“Nghe nói anh cả xảy ra chuyện?” Đường Minh Phong ân cần hỏi.


“Chẳng phải anh mong chờ điều đó lắm à? Chỉ có ba người con thuộc dòng chính của nhà họ Đường. Anh cả gặp chuyện, giờ chỉ còn anh và anh ba tranh nhau vị trí người thừa kế thôi”.


Đường Minh Phong mở cờ trong bụng, đúng là xảy ra chuyện thật rồi!


Mấy hôm trước Đường Minh Phong có nghe, Đường Quân – anh cả của anh ta – bị bắt gặp lên giường với vợ người khác ngay tại trận. Trong cơn nóng giận, người ta đã đẩy Đường Quân từ trên tầng năm xuống.


Tuy không chết, nhưng Đường Quân cũng chẳng khác người thực vật là bao.


Lúc ấy Đường Minh Phong phấn khích vô cùng, cứ như nhìn thấy ánh sáng của đời mình xuất hiện vậy.


Thế nhưng anh ta vẫn chưa dám tin. Đường đường là người thừa kế của nhà họ Đường, sao có thể xui xẻo thế chứ, chuyện như vậy mà cũng gặp phải.


Nhưng Đường Mân không phủ nhận, vậy chuyện đó là thật rồi.。


Trước kia Đường Minh Phong bị đuổi ra khỏi Ma Đô rồi lưu lạc đến thành phố Giang Châu, tuy lý do là anh ta đã làm công ty của gia đình bị tổn thất vài trăm triệu, nhưng nguyên nhân lớn hơn chính là vì anh cả của anh ta!


Có ba hậu bối thuộc dòng chính của nhà họ Đường, trong đó Đường Quân chính là người thừa kế được gia tộc công nhận, còn anh ta và cậu em thứ ba bị bỏ rơi.


Hoàng đế yêu thương con cả, dân chúng yêu thương con út.


Trong mắt của tất cả trưởng bối của vương triều nhà họ Đường, chỉ có mỗi anh cả Đường Quân của anh ta mà thôi.


Đường Minh Phong đã nghĩ cả đời này sẽ không còn cơ hội quay về nhà họ Đường nữa, thế mà không ngờ Đường Quân lại gặp chuyện!


“Anh cũng chỉ thấy không đáng cho anh cả thôi, lại vì một chiếc giày rách mà làm chuyện như vậy! Hầy, anh cả cũng thật là…”


Tuy trong lòng đã vui như nở hoa, nhưng ngoài mặt Đường Minh Phong vẫn tỏ ra quan tâm chân thành lắm.


Đường Mân hầm cười khẩy, “Thôi được rồi, anh họ à, anh nghĩ gì trong lòng, giữa chúng ta cũng đâu cần giấu giếm”.


“Nhưng anh cũng đừng vui mừng quá sớm. Lần này em đến đây, để dẫn theo một bác sĩ đến cho anh”.


“Về chuyện chọn người thừa kế, em cũng nói cho anh biết luôn. Đường Quân đã bị loại khỏi cuộc chơi rồi, người thừa kế sẽ được chọn giữa anh và anh ba”.


“Cả gia tộc đều biết tình hình của anh ở Giang Châu, nói thật thì họ không hài lòng tí nào cả”.


Đường Minh Phong nhăn mặt khổ sở, bản thân anh ta cũng không hài lòng mà! Vấn đề là anh ta có thể làm gì bây giờ?


“Đường Mân, cậu nói cho anh hai biết xem anh hai nên làm sao mới làm hài lòng trưởng bối trong gia tộc đây?!”


Nếu có thể trở lại gia tộc, anh sẽ chẳng buồn vương vấn những thứ ở Giang Châu này nữa.


Chút tài sản của anh ta ở Giang Châu so với vị trí người thừa kế của nhà họ Đường chẳng đáng một xu.


“Nếu như em đã đến đây, thì tất nhiên là đứng về phía anh rồi. Đầu tiên là chuyện tình cảm của anh, nếu anh muốn trở thành người thừa kế thì hạng phụ nữ như Lâm Mỹ Quyên tuyệt đối không xứng với anh!”


Đường Minh Phong không chút do dự, “Đương nhiên. Ban đầu anh bị quỷ ám nên mới phân vân chuyện kết hôn với Liễu Y Y. Chỉ cần gia tộc nói một câu, anh lập tức cắt đứt quan hệ với Lâm Mỹ Quyên!”


“Nhưng đó là chuyện sau này, trước tiên anh phải xử lý được Tôn Hàn đã. Nếu như ngay cả một kẻ mới ra tù mà anh không giải quyết được, thì gia tộc sẽ nghi ngờ về năng lực của anh đấy”.


Đường Mân không biết chuyện anh ta đã từng chạm mặt Tôn Hàn.


Đường Minh Phong ngập ngừng một chút rồi mới gật đầu, “Bác sĩ Tiết Nhất Thủ đã đến đây rồi thì anh chắc chắn sẽ đối phó được Tôn Hàn!”


Đường Mân nói tiếp, “Ừm, chuyện thứ hai là công ty kiến trúc Phong Quyên của anh. Nhà họ Đường chúng ta mà đã kinh doanh thì không thể làm ăn nhỏ”.


“Em đến đây trước một bước. Ba ngày nữa, chú ba sẽ mang hợp đồng rót vốn đến đây. Anh chuẩn bị tổ chức họp báo nhé, tốt nhất là mời một số doanh nhân địa phương của Giang Châu đến, chuẩn bị nhận vốn cho công ty kiến trúc Phong Quyên!”


“Ý của gia tộc là hỗ trợ anh về tài chính và nhân lực, anh phải đưa công ty kiến trúc Phong Quyên trở thành công ty niêm yết! Sau này dùng công ty Phong Quyên làm bàn đạp để trở về làm người thừa kế của gia tộc!”


“Đương nhiên, anh ba cũng có nhiệm vụ của anh ấy. Nếu anh ba hoàn thành trước, vậy vị trí người thừa kế sẽ không rơi vào tay anh. Anh họ à, anh có biết nếu không thể trở thành người thừa kế thì anh sẽ ra sao không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK