Mục lục
Ngọa hổ tàng long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cung Ngạo dù đã bắt đầu lo sợ nhưng khẩu khí vẫn lớn lắm, không hề có ý định nhượng bộ


“Vậy tôi sẽ đợi anh đến tìm tôi. Có điều tôi nói này, trước khi anh đến ‘xử lý’ tôi thì tuyệt đối không được dùng những thủ đoạn hạ lưu này với Thẩm Tri Thu. Nếu không, đừng trách tôi cho ’em trai’ anh tàn phế suốt đời”.


Nói đến đây, Tôn Hàn đưa mắt nhìn xuống dưới một cách đầy ẩn ý.


Cung Ngạo không khỏi thấy rùng mình trước cái nhìn đó, gã bất giác khép hai chân lại.


Thế nhưng ngoài mặt, Cung Ngạo vẫn quyết không chịu thua, gân cổ lên đáp: “Được, giỏi thì cho xin cái tên!”


“Tôi tên Tôn Hàn, cậu ấy tên Phá Quân. Muốn tới tìm bọn tôi thì lúc nào cũng hoan nghênh. Phá Quân, chúng ta đi!”


Cứ đứng đây mãi cho người qua đường nhòm ngó cũng không hay, Tôn Hàn để lại họ tên rồi cùng Phá Quân lái xe rời khỏi đó.


“Cậu chủ, tôi có thể phế thằng nhãi đó luôn mà!”, Phá Quân vừa lái xe vừa lạnh lùng nói.


Tôn Hàn ngồi ở băng ghế phía sau, anh day day ấn đường rồi thuận miệng đáp: “Đừng đằng đằng sát khí như vậy, những việc lông gà vỏ tỏi này cần gì phải xé ra cho to chuyện. Còn nếu anh ta không biết điều, cứ nhất quyết muốn đâm đầu vào chỗ chết thì lúc đó giải quyết sau cũng không muộn mà”.


Động tý là đánh người ta tàn phế không phải phong cách của Tôn Hàn.


Nếu đổi lại là một kẻ hung ác nào khác thì Cung Ngạo này đúng là tới số


‘a •


rồi.


Nhưng gặp được Tôn Hàn cũng coi như là phúc của gã.


Lúc này ở bãi đỗ xe trên núi, Cung Ngạo mặt xanh lét như tàu lá chuối, không thể ngờ được việc lại thành ra cơ sự này khiến gã mất hết thế diện.


Một tên thuộc hạ nén đau ngồi dậy hỏi: “Cậu chủ Cung, lẽ nào chúng ta cứ đế yên như vậy?”


“Để yên? Sao có thể thế được! Xem ra thằng nhãi ranh đang xun xoe lấy lòng Thẩm Tri Thu này cũng có chút gia thế, nhưng thế thì đã sao? Trước mặt chú Tả thì anh ta cũng chỉ là một con cọp giấy mà thôi! Việc này cứ nhờ chú Tả ra mặt!”


Nghe đến hai chữ “chú Tả”, đám thuộc hạ kia lập tức nở nụ cười thâm hiểm.


Bọn họ đều biết ‘chú Tả’ là ai, chính là Tả Quân!


Một khi đã để chú Tả ra tay thì cho dù lão Thiên Vương xuống Tê Bắc này cũng phải quỳ mà nói chuyện chứ đừng nói là một thanh niên trẻ tuổi như Tôn Hàn.


“Nghe nói tối nay chú Tả sẽ đích thân tham gia một trận đấu quyền, chúng ta tạm thời đừng quấy rầy, cứ tới đó xem phong độ của chú ấy đã! Đợi sau khi trận đấu kết thúc, chúng ta sẽ tìm chú ấy nói chuyện!”


“Với quan hệ của chú Tả và bố tôi thì làm gì có chuyện chú ấy không ra mặt hộ! Hứ, Tôn Hàn chết tiệt này đắc tội nhầm với người không nên đắc tội rồi!”


Mỗi khi nhắc tới ‘chú Tả1, vẻ mặt Cung Ngạo không giấu nổi vẻ sùng bái.


Tả Quân chẳng khác nào một trong ba vị vua của Tây Nam, giải quyết một thằng nhãi ranh như Tôn Hàn thì chẳng khác nào dùng dao phay để giết gà!


Mười hai giờ đêm.


cảnh đêm của Tê Bắc vẫn đẹp mê lòng người như xưa.


Nhưng trong võ đài dưới lòng đất lại là một cảnh tượng khác.


Dưới ánh đèn lờ mờ là một chiếc lồng sắt cực kỳ lớn và vững chãi. Bên trong lồng sắt là hai người đàn ông lực lượng đang đánh nhau kịch liệt, giở không biết bao nhiêu chiêu.


ở bên ngoài chiếc lồng là từng đợt từng đợt những tiếng reo hò cổ vũ không dứt, nhưthể đám khán giá này đang phát điên lên vậy.


“Đánh chết hắn ta! Đánh chết hắn ta!”


“Hổ Đen tất thắng!”


Hỗn loạn, nhập nhoạng, điên cuồng…


Như trong một thế giới không có pháp luật.


Đột nhiên, một trong hai người đàn ông lực lưỡng ngã xuống.


Trọng tài bước lên sàn đấu, tuyên bố người còn đang đứng thắng cuộc. Sau đó, trọng tài đột nhiên cầm lấy micro mà hét rất to: “Tiếp sau đây, là trận đấu cuối cùng của buổi tối hôm nay, cũng sẽ là trận đấu hay nhất trong vòng ba năm trở lại đây. Ông Tả sẽ đích thân ra trận, đối thủ là Phá Quân đến từ tỉnh hội!”


“Vỗ tay thật lớn cho ông Tả của chúng ta nào!”


“Ông Tả!”


“Ống Tả!”


II II


Tiếng vỗ tay cho Tả Quân dậy lên như sấm.


ở một góc kín không ai để ý tới, Tôn Hàn liếc mắt nhìn Phá Quân đang đứng phía sau, khẽ mỉm cười nói: “Đến lúc cậu lên sàn rồi đấy”.


Rất nhanh sau đó, Phá Quân và Tả Quân đã bước vào trong lồng sắt.


Tả Quân thì khí thế hừng hực còn Phá Quân thì lại có vẻ nhanh nhạy và sắc sảo hơn.


Hai nhân vật chính của buổi tối hôm nay đã lên đài, tiếng hoan hô bên dưới lại càng vang dội, có điều đa số đều là tiếng hò reo cổ vũ cho Tả Quân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK