Tôn Hàn liếc nhìn cô, chợt cười: “Có ngày nào em không phải cảm ơn anh không?”
Liễu Y Y: “…..”
Tuy không muốn thừa nhận nhưng cô cũng phải thừa nhận rằng kể từ khi Tôn Hàn xuất hiện, gần như tất cả những phiền phức cô gặp phải Tôn Hàn đều giải quyết thay cô.
Thấy Liễu Y Y cứng họng, tâm trạng Tôn Hàn trở nên rất tốt: “Được rồi, chuyện này dừng lại ở đây. Nhưng loại người như Tạ Viễn một khi điên lên thì chuyện gì cũng có thể làm được, nếu em đã rời khỏi nơi như khu chợ đó thì đừng đến nếu không có việc gì”.
Liễu Y Y gật đầu, đây là lần hiếm hoi cô không phản bác Tôn Hàn. Hôm nay Tạ Viễn vô cùng hung ác khiến cô rất sợ hãi.
Nếu không có Tôn Hàn thì hôm nay cô thực sự không biết nên đối phó với Tạ Viễn như thế nào.
Sau khi im lặng một thoáng, Liễu Y Y nghiêm túc nhìn Tôn Hàn, nói với giọng nhỏ như muỗi kêu: “Tôi tha thứ chuyện năm đó anh làm với tôi, chỉ một chút thôi”.
Trái tim cô không phải sắt đá, khoảng thời gian này Tôn Hàn làm nhiều chuyện vì cô như vậy, cô đều ghi nhớ hết trong lòng.
Tuy rằng nếu như năm đó Tôn Hàn không xâm phạm cô thì cô cũng không bị đẩy đến bước đường này.
Nhưng mà, lãng tử quay đầu, ngàn vàng khó đổi.
Ít nhất thì người ta cũng đã hối cải.
Tôn Hàn đột nhiên nở nụ cười vui vẻ, anh để một tay trên vô lăng, tay kia vô thức định châm điếu thuốc, sau khi phản ứng lại mới nhận ra Liễu Y Y đang ở bên cạnh, thế nên liền kẹp điếu thuốc lên tai.
“Vậy, em có thể chấp nhận một chuyện khác không?”
“Chuyện gì?”, Liễu Y Y không hiểu gì.
Tôn Hàn thản nhiên nói: “Anh muốn theo đuổi em!”
Liễu Y Y trợn to mắt, cứ như đã nghe thấy câu nói không nên nghe nhất trên thế giới này.
“Anh muốn theo đuổi tôi sao?”
Tôn Hàn nói rất chân thành: “Không được sao?”
Sắc mặt Liễu Y Y vốn đang còn sự cảm kích, giờ chợt lạnh đi: “Hình như anh vẫn chưa ly hôn đúng không?”
Một người đàn ông đang có vợ mà lại muốn theo đuổi một người phụ nữ khác.
Liễu Y Y đột nhiên nghĩ rằng ban nãy cô đã nghĩ nhiều. Tôn Hàn không phải lãng tử quay đầu, chỉ là biết cách che giấu sự thật anh là một kẻ tệ bạc.
Trên thực tế, Tôn Hàn vẫn là một tên khốn không chịu trách nhiệm về tình cảm.
“Anh sắp ly hôn rồi, điều này không ảnh hưởng đến việc anh theo đuổi em!”
Tôn Hàn không biết Liễu Y Y nghĩ gì, anh chỉ nói sự thật.
Kể từ khi Lâm Mỹ Quyên bỏ rơi Đồng Đồng thì tình nghĩa giữa anh và cô ta đã chấm dứt, đây chính là sự thật không thể thay đổi.
Chuyện ly hôn sẽ không còn lâu nữa.
“Đến giờ đón Đồng Đồng rồi, lái xe đi!”
Nhưng mặt Liễu Y Y đột nhiên lạnh đi, vẻ mặt người lạ chớ tới gần.
Cô thay đổi thái độ nhanh như vậy làm anh không kịp trở tay.
Chẳng lẽ đây chính là cái người ta gọi là lòng dạ phụ nữ sâu như đáy biển sao?
….
Ngồi vào trong xe, Liễu Y Y nhìn Tôn Hàn bằng ánh mắt phức tạp: “Cảm ơn anh vì chuyện hôm nay!”
Tôn Hàn liếc nhìn cô, chợt cười: “Có ngày nào em không phải cảm ơn anh không?”
Liễu Y Y: “…..”
Tuy không muốn thừa nhận nhưng cô cũng phải thừa nhận rằng kể từ khi Tôn Hàn xuất hiện, gần như tất cả những phiền phức cô gặp phải Tôn Hàn đều giải quyết thay cô.
Thấy Liễu Y Y cứng họng, tâm trạng Tôn Hàn trở nên rất tốt: “Được rồi, chuyện này dừng lại ở đây. Nhưng loại người như Tạ Viễn một khi điên lên thì chuyện gì cũng có thể làm được, nếu em đã rời khỏi nơi như khu chợ đó thì đừng đến nếu không có việc gì”.
Liễu Y Y gật đầu, đây là lần hiếm hoi cô không phản bác Tôn Hàn. Hôm nay Tạ Viễn vô cùng hung ác khiến cô rất sợ hãi.
Nếu không có Tôn Hàn thì hôm nay cô thực sự không biết nên đối phó với Tạ Viễn như thế nào.
Sau khi im lặng một thoáng, Liễu Y Y nghiêm túc nhìn Tôn Hàn, nói với giọng nhỏ như muỗi kêu: “Tôi tha thứ chuyện năm đó anh làm với tôi, chỉ một chút thôi”.
Trái tim cô không phải sắt đá, khoảng thời gian này Tôn Hàn làm nhiều chuyện vì cô như vậy, cô đều ghi nhớ hết trong lòng.
Tuy rằng nếu như năm đó Tôn Hàn không xâm phạm cô thì cô cũng không bị đẩy đến bước đường này.
Nhưng mà, lãng tử quay đầu, ngàn vàng khó đổi.
Ít nhất thì người ta cũng đã hối cải.
Tôn Hàn đột nhiên nở nụ cười vui vẻ, anh để một tay trên vô lăng, tay kia vô thức định châm điếu thuốc, sau khi phản ứng lại mới nhận ra Liễu Y Y đang ở bên cạnh, thế nên liền kẹp điếu thuốc lên tai.
“Vậy, em có thể chấp nhận một chuyện khác không?”
“Chuyện gì?”, Liễu Y Y không hiểu gì.
Tôn Hàn thản nhiên nói: “Anh muốn theo đuổi em!”
Liễu Y Y trợn to mắt, cứ như đã nghe thấy câu nói không nên nghe nhất trên thế giới này.
“Anh muốn theo đuổi tôi sao?”
Tôn Hàn nói rất chân thành: “Không được sao?”
Sắc mặt Liễu Y Y vốn đang còn sự cảm kích, giờ chợt lạnh đi: “Hình như anh vẫn chưa ly hôn đúng không?”
Một người đàn ông đang có vợ mà lại muốn theo đuổi một người phụ nữ khác.
Liễu Y Y đột nhiên nghĩ rằng ban nãy cô đã nghĩ nhiều. Tôn Hàn không phải lãng tử quay đầu, chỉ là biết cách che giấu sự thật anh là một kẻ tệ bạc.
Trên thực tế, Tôn Hàn vẫn là một tên khốn không chịu trách nhiệm về tình cảm.
“Anh sắp ly hôn rồi, điều này không ảnh hưởng đến việc anh theo đuổi em!”
Tôn Hàn không biết Liễu Y Y nghĩ gì, anh chỉ nói sự thật.
Kể từ khi Lâm Mỹ Quyên bỏ rơi Đồng Đồng thì tình nghĩa giữa anh và cô ta đã chấm dứt, đây chính là sự thật không thể thay đổi.
Chuyện ly hôn sẽ không còn lâu nữa.
“Đến giờ đón Đồng Đồng rồi, lái xe đi!”
Nhưng mặt Liễu Y Y đột nhiên lạnh đi, vẻ mặt người lạ chớ tới gần.
Cô thay đổi thái độ nhanh như vậy làm anh không kịp trở tay.
Chẳng lẽ đây chính là cái người ta gọi là lòng dạ phụ nữ sâu như đáy biển sao?
….