Mục lục
Ngọa hổ tàng long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồ Văn biết được người bỏ đinh lại chính là học sinh của lớp mình, đang vô cùng khó chịu, thấy Tần Phụng lại còn ngang ngược như vậy thì càng bực mình.


“Chuyện cô phê bình Tạ Tiểu Vũ là như thế nào?”, cô hiệu trưởng nắm được từ khóa quan trọng, liền hỏi.


Hồ Văn vội vàng giải thích: “Tạ Tiểu Vũ năm lần bảy lượt đi hất váy các bạn nữ khác, không chịu sửa. Tôi đã từng mời phụ huynh của em Tạ Tiểu Vũ, nhưng mà, nhưng mà… bố và mẹ của em Tạ Tiểu Vũ đều không hề đến!”


“Tôi cũng hết cách, thế nên mới phê bình em Tạ Tiểu Vũ trước lớp vài lần! Nhưng không ngờ…”


Tạ Tiểu Vũ là một đứa trẻ mà lại căm ghét cô giáo chủ nhiệm là cô ấy lâu như vậy, còn bỏ đinh trong giày của của cô ấy, làm ra chuyện như thế này.


Nghe thấy đầu đuôi câu chuyện, các phụ huynh trong lớp không làm ầm lên nữa mà quay ra bàn tán Tần Phụng không dạy dỗ con trai cho tử tế.


Bị người ta chỉ trích như vậy, sắc mặt Tần Phụng liền thay đổi. Chị ta vô cùng xấu hổ, liền giơ tay chỉ vào Hồ Văn: “Tiểu Vũ nhà chúng tôi chỉ là một đứa trẻ, nó nghịch một chút thì đã sao? Nó có thể làm được gì chứ? Cô có biết cô phê bình nó trước mặt cả lớp sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của nó không!”


“Vậy cô giáo Hồ mời phụ huynh thì sao các người lại không tới?”


Lúc này có phụ huynh bất bình liên hô lên.


“Đúng đấy!”


“Nếu không phải de phụ huynh không dạy dỗ đàng hoàng thì sao con trẻ có thể làm ra chuyện này được!”


“Còn có mặt mũi mà chửi người ta, không nhìn lại mình đi!”


“Các người có tư cách gì mà nói hả?”. Tần Phụng đột nhiên gào lên, sau đó nhìn về phía Hồ Văn đang vô cùng uất ức: “Cô đừng có giả vờ đáng thương! Tôi và bố Tiểu Vũ rất bận, làm gì có thời gian để mà gặp một giáo viên quèn như cô!”


“Hiệu trưởng, tôi nói cho cô biết, hôm nay các người phải đuổi việc cô giáo Hồ này cho tôi! Nếu không thì nhà trẻ các người không cần phải mở cửa nữa đâu!”


Ầm ầm!


Tất cả phụ huynh đều vô cùng kinh ngạc, sau đó mọi người đều bật cười.


“Đúng là lớn lối thật đấy, nhà trẻ Lam Thiên có quy mô lớn như thế này, cô đòi đóng cửa là đóng cửa được à. Cô nghĩ rằng cô là ai?”


“Đúng là nói khoác mà không biết ngượng…”


“Tôi nghĩ rằng đứa trẻ như thế này thì phải bị đuổi học mới đúng!”


Cô hiệu trưởng đại diện cho bộ mặt của nhà trẻ, thế nên tất nhiên không thể hành động theo cảm tính, liền nói rất bình tĩnh: “Chị Tần, trường chúng tôi không thể đồng ý chuyện này được!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK