Mục lục
Ngọa hổ tàng long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn nữa nếu không nhờ có Tôn Hàn thì lần này, cô ta nguy to rồi.


Một khi uống chai nước kia vào thì hậu hoạ khó lường.


Cô ta cũng không ngờ Cung Ngạo lại to gan đến vậy, nhiều lần lấy lòng cô ta không thành, giờ lại trắng trợn thuê người hạ thuốc cô ta.


Suýt nữa là cô ta dính đòn rồi.


Nghĩ tới Cung Ngạo, Thẩm Tri Thu chỉ thấy đau đầu vì không biết phải đối mặt thế nào.


Năm xưa, khi cô ta còn nhỏ đã ôm mộng làm diễn viên nổi tiếng. Sau khi biết được nguyện vọng này, người cha hết mực yêu thương con gái của Thẩm Tri Thu đã cho cô ta đi học, sau đó còn nhờ các mối quan hệ đế kiếm một vai cho cô ta trong phim “Người một nhà”, chính là vai Tiểu Yến mà ai bây giờ cũng biết đến.


Có thể nói nam nữ chính trong phim đó đều không nổi, ngược lại Thẩm Tri Thu chỉ mới có mười tuổi lại nối như


Bảy, tám năm sau, Thẩm Tri Thu đã trở thành ‘chị gái nhà bên’ mà ai cũng biết.


Nhưng sau đó, Thẩm Tri Thu đã không còn hứng thú với điện ảnh nữa, điều cô ta muốn là một cuộc sống như bao cô gái bình thường khác, vì thế mới lựa chọn rời ngành giải trí khi mới mười tám tuổi đế bắt đầu một cuộc sống mới


Vậy mà đã mười ba năm rồi, hiện giờ cô ta đã ba mươi mốt tuổi.


Lý do Thẩm Tri Thu trở lại ngành không phải muốn diễn xuất trở lại, mà vì công ty của bố cô ta phá sản và đang nợ năm trăm triệu.


Lẽ ra, Thẩm Tri Thu có thể lựa chọn một công ty tốt hơn để ký hợp đồng, chứ không phải là văn hoá Thắng Thiên.


Cô ta chọn công ty này là vì phí hợp đồng của văn hoá Thắng Thiên cao nhất, một năm ít nhất không dưới bảy mươi triệu, hơn nữa còn trả trước hẳn ba năm là hai trăm mười triệu cho cô ta để giúp bố mình trả bớt nợ.


Có khoản tiền này rồi thì bố cô ta cũng dễ thở hơn.


Sau khi ký hợp đồng, văn hoá Thắng Thiên không hề khiến Thẩm Tri Thu thất vọng, họ đã dồn hết tài nguyên của mình cho cô ta, hơn nữa còn ra sức lập một dự án mới tên là ‘Đại Dô Chi Thành’ cho Thẩm Tri Thu.


Trước mắt, bộ phim này vẫn chưa quay xong, nhưng tỷ lệ người xem rất tốt, cứ vậy thì khéo mấy năm nữa là cô ta có thể trả hết nợ cho bố mình.


Mọi việc đều diễn ra hết sức thuận lời.


Nhưng vấn đề lớn nhất là Cung Ngạo, người con trai của chủ công ty rất có hứng thú với Thẩm Tri Thu, điều này khiến cô ta rất đau đầu.


Lần này, gã thuê người bỏ thuốc, nhờ có Tôn Hàn nên Thẩm Tri Thu mới thoát nạn.


Nhưng lần sau thì sao?


Cùng lúc đó.


Một tay chơi mắt la mày lém đang trốn ở một góc khuất trên tháp Lôi Phong, thấy Thẩm Tri Thu chưa uống chai nước ngọt, gã tỏ vẻ giận dữ.


“Lại để Thẩm Tri Thu thoát nữa rồi!”


Năm xưa, Thấm Tri Thu là ngôi sao nổi tiếng hàng đầu trong nước, còn giờ dù đã ngoài ba mươi, nhưng vẫn có khí chất mà các cô gái trẻ không thể bì kịp.


Lẽ ra Cung Ngạo cũng không có ý gì với cô ta đâu.


Nhưng không ngờ Thẩm Tri Thu lại ký hợp đồng với công ty của bố gã.


Nhà ở ven hồ được hưởng ánh trăng trước, điều này khiến Cung Ngạo nổi hứng với Thẩm Tri Thu. Gã là cậu chủ của văn hoá Thắng Thiên, nhưng Cung Ngạo lại theo đến Tê Bắc, hoàn toàn là vì


Thẩm Tri Thu.


Ban đầu, Cung Ngạo còn thử theo đuổi đối phương, nhưng mãi không có kết quả, vì thế gã mới bắt đầu tính cách khác.


Nhưng gã đã khiến Thấm Tri Thu đề phòng rồi nên khó đạt được mục đích.


Hơn nữa bố gã cũng đã dặn, Thẩm Tri Thu giờ là gà cưng của công ty họ, tính cách của cô ta rất mạnh mẽ nên gã đừng có ý đồ gì.


Nhưng Cung Ngạo không cam tâm nên mới nghĩ ra cách này, gã thuê một cô gái trẻ trông có vẻ ngây thơ thử tiếp cận Thấm Tri Thu, chỉ cần Thẩm Tri Thu uống chai nước đó, tới lúc ấy bị ai sàm sỡ cô ta cũng không thể biết được, dù có bị ăn hiếp thì cũng chỉ biết ngậm đắng nuốt cay thôi.


Nhưng ai ngờ đâu có một người đàn ông chợt xuất hiện và phá tan kế hoạch của gã.


Trong lòng Cung Ngạo thấy căm phẫn, suýt nữa là thành công rồi!


“Cung thiếu gia, tên đó đã làm hỏng chuyện tốt của cậu, có cần tôi dẫn anh em đi xử lý nó không?”


Một tên đầu đinh đi tới cạnh Cung Ngạo rồi cùng căm phẫn hỏi.


“Nó đang đi đâu rồi”, Cung Ngạo hỏi.


“Vừa xuống núi ạ!”


“Bổn thiếu gia sẽ đích thân xuống núi xử nó, không sẽ tức phát điên mất, đi!”, trong mắt Cung Ngạo bừng lửa giận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK