Mục lục
Ngọa hổ tàng long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Câu nói này doạ cho Đường Minh Phong sợ mất mật.


Nếu không được làm người thừa kế của nhà họ Đường, thì Đường Minh Phong còn gì nữa chứ?


Anh ta vội thề thốt nói: “Ông yên tâm, cháu sẽ không vì chuyện nam nữ mà làm hỏng đại sự đâu ạ! Không đúng, từ nay, cháu sẽ không cần phụ nữ nữa”.


“Nói linh tinh cái gì thế, không cần phụ nữ nữa thì cháu sinh người nối dõi cho nhà họ Đường bằng cách nào? Ý của ông là đừng quá mải mê chuyện nam nữ. Cứ ông bây giờ đây này, thi thoảng gặp dịp thì chơi, chứ việc gì phải nhì nhằng với ai”.


“Cháu có quyền có thế thì chỉ cần ngoắc tay một cái, bất kể người phụ nữ nào cũng phải quỳ rạp dưới chân thôi”.


Lúc nói ra câu này, Đường Triều Bính còn thò tay ra bóp mạnh vào ngực của cô gái bao.


“Cháu biết rồi ạ”.


Đường Triều Bính nói những lời này vào lúc trào dâng nhiệt huyết, điều này khiến Đường Minh Phong hiểu rõ hơn về con người của ông mình.


Ngay sau đó, Đường Triều Bính đã chuyển đề tài: “Cháu đã thu hết cổ phần của bất động sản Phong Quyên về tay chưa? Nhớ kỹ, nhà họ Đường bỏ ra một khoản tiền lớn như vậy giúp công ty của cháu lên thị trường, chứ không phải làm quà cưới cho một người phụ nữ ăn không ngồi rồi đâu”.


Nếu đúng như lời hứa trước kia thì sau khi Phong Quyên chính thức đi vào hoạt động, Đường Minh Phong phải chia cho Lâm Mỹ Quyên không ít cổ phần.


Nhưng nhà họ Đường sẽ không đồng ý.


“Thưa ông, cháu đã nắm giữ hết rồi ạ. Cháu đã thượng lượng rất lâu với Mỹ Quyên, cô ấy đã đồng ý ký tên lên thoả thuận chuyển nhượng cổ phần. Bây giờ, tất cả cổ phần của bất động sản Phong Quyên đều đứng tên cháu”, Đường Minh Phong đắc ý nói.


Tiếc cho Lâm Mỹ Quyên suốt ngày tính toán, giờ lại bị mấy lời nói của anh ta lừa gạt. Đường Minh Phong nói nếu Lâm Mỹ Quyên không chịu chuyển nhượng cổ phần sang cho mình thì nhà họ Đường sẽ không chịu rót vốn cho bất động sản Phong Quyên ra thị trường nữa.


Vì thế sau khi nghe những lời thề non hẹn biển của Đường Minh Phong, Lâm Mỹ Quyên đã đồng ý.


Cho nên tất cả cổ phần của bất động sản Phong Quyên hiện giờ đều thuộc về nhà họ Đường và Đường Minh Phong.


Lâm Mỹ Quyên không còn dính dáng tẹo nào.


“Làm tốt lắm! Chờ công ty chính thức hoạt động xong, cháu cứ cho cô ta ít tiền rồi đuổi đi, sau đó giao công ty cho người khác phụ trách là cháu có thể về Thượng Hải với ông được rồi”, Đường Triều Bính gật gù khen ngợi.


“Vâng, thế ông định xử lý Tôn Hàn thế nào ạ?”


Chuyện về Thượng Hải làm người thừa kế sáng giá của nhà họ Đường đã nắm chắc trong tay rồi, nhưng Đường Minh Phong vẫn tiếc nuối một điều, đó là chưa xử lý được Tôn Hàn.


Nếu không giải quyết xong chuyện này thì có về Thượng Hải rồi, anh ta vẫn thấy bứt dứt.


“Nó ấy à!”


“Không cần chúng ta đối phó nó đâu, kiểu gì nó cũng mò tới phá đám vào ngày Phong Quyên ra mắt thị trường. Hình như Tôn Hàn có thế lực không nhỏ ở tỉnh Tây, đúng là nhà họ Đường chúng ta là mãnh hổ, nhưng người ta cũng là rắn độc đấy, không dễ đối phó đâu”.


“Nhưng rắn độc có ghê đến mấy thì cũng phải chào thua mãnh hổ thôi, cứ yên tâm, ông đã tìm người đối phó nó rồi”.


“Dù Tô Vấn Long đứng về phe nó cũng không sao”.


Đường Triều Bính bấm đầu ngón tay già nua rồi nói một cách sâu xa.


Trên đời này không thiếu những anh hùng rơm có tí quyền thế đã hống hách ngang tàng như Tôn Hàn.


Nhưng trong mắt các lão hồ ly như ông ta thì đó chỉ là trò trẻ thôi, ông ta chỉ cần dí ngón tay một cái là họ nát bét ngay.


Tưởng có chút quan hệ ở tỉnh Tây là có thể coi thường nhà họ Đường ở Thượng Hải sao!


Nhầm to rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK