Mục lục
Ngọa hổ tàng long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hẹn gặp lại!”


Việc cần nói đã nói xong, La Thông cũng chẳng ở lại đó thêm mà đi thẳng.


Khách khứa hay tin Hoàng Tài sắp phá sản thì người cười mỉa mai, kẻ khóc thút thít rời khỏi đó.


Nhưng có một điều chắc chắn là sau hôm nay, tất cả bọn họ đều sẽ đoạn tuyệt quan hệ với Hoàng Tài.


Hoàng Tài đứng cũng không vững nữa, trời đất như vừa sụp xuống vậy.


Ông ta sắp mất tất cả rồi.


“Con trai, rốt cuộc là có chuyện gì vậy, có chuyện gì vậy hả?”, Tiết Lan Anh mặt cũng trắng bệch ra, lẩm bẩm.


“Con, chết chắc rồi!”, Hoàng Tài nhìn mẹ mình với vẻ vừa giận dữ vừa tuyệt vọng.


Nếu Tiết Lan Anh không quá đáng với Từ Hạ như vậy thì biết đâu kết quả đã khác đi.


Có điều, làm gì có “nếu”.





Dàn xe Maybach vẫn đang đi trên đường.


Từ Hạ quan sát người anh trai vừa thân thuộc lại vừa xa lạ này rồi nói với vẻ không dám tin: “Anh, anh hiện giờ…”


“Giống như em đang thấy đấy, anh không thiếu tiền, cũng chẳng thiếu quyền. Sau này chỉ cần là thứ mà em gái anh muốn thì dù có là sao trên trời anh cũng hái xuống cho em”, Tôn Hàn khẽ mỉm cười đáp.


Đột nhiên, như thể nhớ ra chuyện gì, mặt anh sầm lại hỏi: “Rốt cuộc mẹ và Hoàng Tài đã ép em như thế nào?”


“Cái này…”


Từ Hạ thoáng do dự một lát, nhưng rồi cũng kể lại sự thật.


Hoàng Tài vừa gặp đã thích cô, sau khi nghe ngóng liền tìm đến nhà họ Từ xin cưới.


Sính lễ một triệu tệ khiến mẹ cô Dương Dung lập tức đồng ý, bà ta dùng mọi cách để uy hiếp, ép buộc rồi lại dụ dỗ.


Sau đó khi Tôn Hàn trở về, Dương Dung còn nói anh được ra tù sớm là nhờ Hoàng Tài giúp đỡ.


Còn nói Hoàng Tài có thể thả anh ra thì cũng có thể nhốt anh lại được.


Bắt cô phải lấy ông ta!


Nghe xong, đôi mắt Tôn Hàn trở nên vô cùng lạnh lẽo, anh nói: “Quả là một người mẹ tốt!”


Những lời nói dối của Dương Dung để ép Từ Hạ phải lấy Hoàng Tài dần dần đều bị bóc trần.


Tiên Hàn nghe xong mà trong lòng cũng không thể bình tinh được.


“Phải làm thế nào với mẹ đây ?


Người ta nói thanh quan cũng không dứt được việc nhà anh trai Tôn Hàn dù ở ngoài vẻ vang như thế nào thì đến lúc về nhà anh cũng phải đau đầu ứng phó với Dương Dung và Từ Tiểu Bản Nhắc đến mẹ, Từ Hạ có chút lo lắng.


“Yên tâm, việc nhà anh sẽ giải quyết ổn thỏa. Tạm thời em tắt máy đi, anh đã chuẩn bị điện thoại mới cho em, cứ ở lại khách sạn hai ngày đợi anh về nhà nói chuyện”, Tôn Hàn nghĩ ngợi rồi nói.


Xử lý Hoàng Tài thì dễ nhưng xử lý việc nhà lại rắc rối hơn nhiều. Anh cũng không thể xử lý Dương Dung và Từ Tiểu Bân như cách anh xử lý Hoàng Tài được.


Nhưng dù có khó thế nào thì anh cũng phải giải quyết ổn thỏa.


“Vâng, em nghe lời anh”.


Từ Hạ cũng bó tay trước vấn đề này.


Sau khi đưa Từ Hạ đến khách sạn, Tôn Hàn chuẩn bị cho cô một phòng tổng thống, bên trong quần áo mới và mọi thứ đều đã sẵn sàng.


Tôn Hàn nói chuyện với Từ Hạ thêm một lát rồi chẳng mấy chốc Từ Hạ đã lăn ra giường ngủ ngon lành.


Có lẽ đã rất nhiều ngày rồi cô không được ngủ ngon giấc.


Đều là do bị người nhà cưỡng ép!


Tôn Hàn khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi rời khỏi đó.


Lúc này Từ Khang Niên đang đứng ngoài cửa.


“Chúng ta đến phòng trà nói chuyện”, Tôn Hàn bình thản nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK