Mục lục
Ngọa hổ tàng long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người thanh niên được gọi là cậu chủ Văn kia trông hơi mập mạp, đôi mắt nhỏ khi chớp lên trông lại khá gian tà.


Chân lại còn đi hai hàng, xem ra đời sống về đêm của hắn cũng sinh động lắm đây.


Hắn nhìn Liễu Y Y với vẻ rất hài lòng, gật đầu bình phẩm: “Không tệ, có điều nói cô cháu gái này của ông đã từng sinh con thì đúng là khó tin!”


Việc quan trọng thế này, Tiết Kiến Quốc không dám giấu giếm.


Tiết Kiến Quốc đắc ý đùa lại: “Cậu chủ Văn, nếu nhìn mà biết được thì sao tôi có thể giới thiệu nó cho cậu chứ!”


“Quả đúng vậy, quả đúng vậy!”


Cậu chủ Văn này tên đầy đủ là Văn Thước Tùng, giờ hắn đang nhìn Liễu Y Y với vẻ vô cùng hài lòng.


Lúc này, Tiết Kiến Quốc mới nói ra một vấn đề vô cùng quan trọng: “Cậu chủ Văn, tôi phải nói trước, cô cháu gái này của tôi giờ cũng là một quản lý cấp cao ở Giang Châu. Nó không dễ cưa đổ đâu”.


“Cậu nhìn xem người thanh niên đứng bên cạnh nó, nếu nói một câu mất lòng thì còn nhiều tiền hơn cả cậu. Cậu ta đã đeo đuối cháu gái tôi một thời gian dài rồi, quà cáp đắt tiền tặng không thiếu thứ gì nhưng cháu gái tôi vẫn không thèm để ý!”


Câu này Tiết Kiến Quốc có nói khoác một chút, có điều cũng có ý đúng.


Lúc cộng ty thời trang Sâm Uy hợp tác với công ty quốc tế Phong Hỏa, nếu Liễu Y Y đồng ý thì giờ cô đã là đại cổ đông của quốc tế Phong Hỏa, đường đường chính chính trở thành phú bà.


Có điều những điều này Tiết Kiến Quốc không nói hết cho Văn Thước Tùng biết.


Vốn xưởng rượu của Tiết Kiến Quốc gặp nguy, ông ta muốn nhờ Liễu Y Y xin Tôn Hàn giúp đỡ mình. Tôn Hàn lắm tiền như vậy, chỉ cần anh bỏ ra một chút bằng kẽ móng tay của mình thì cũng có thể giúp Tiết Kiến Quốc giải quyết khó khăn.


Nhưng Liễu Y Y lại không chịu!


Sau khi về lại Tẽ Bắc, Tiết Kiến Quốc chỉ đành tự nghĩ cách.


Nhưng giá trị số hàng tồn lên tới mấy triệu tệ, ông ta lại chẳng còn vốn liếng gì thì làm gì còn cách nào cơ chứ?


Nghĩ đi nghĩ lại rất lâu, sau cùng vẫn cứ là nghĩ tới Liễu Y Y.


Dù gì Liễu Y Y và Tôn Hàn cũng đang không ở bên nhau, nhan sắc của cô thì khỏi phải bàn, lại còn là quản lý cấp cao của thời trang Sâm Uy, thân phận địa vị đều không tồi.


Điều kiện tốt như vậy đương nhiên sẽ thu hút được nhiều đối tượng.


Tiết Kiến Quốc lập tức nghĩ đến cậu chủ Văn Thước Tùng nổi tiếng của Tê Bắc.


Văn Thước Tùng vừa nhìn thấy ảnh Liễu Y Y là đã thích mê, sau khi biết cô còn là quản lý cấp cao của Sâm Uy thì lại càng động lòng.


Văn Thước Tùng đồng ý giúp Tiết Kiến Quốc giải quyết vấn đề của xưởng rượu với điều kiện ông ta phải đưa Liễu Y Y đến Tê Bắc để giới thiệu cho hắn.


Và sau đó Văn Thước Tùng quả thực đã dùng quan hệ của mình để giúp Tiết Kiến Quốc vượt qua khó khăn.


Thực ra gia tộc của Văn Thước Tùng không đơn thuần chỉ làm ăn lương thiện, làm gì có chuyện Tiết Kiến Quốc không biết điều đó?


ở cái đất Tê Bắc bé như lỗ mũi này, chỉ cần là cô gái mà Văn Thước Tùng để mắt đến thì khó mà thoát khỏi nanh vuốt của hắn. Điều này Tiết Kiến Quốc cũng biết luôn.


Nhưng nếu xưởng rượu thực sự phá sản thì có trời mới biết kết cục của ông ta sẽ thê thảm đến mức nào.


Nên Tiết Kiến Quốc làm gì còn tâm trí mà nghĩ cho Liễu Y Y.


Vốn tiệc mừng thọ của mẹ mình lần này ông ta cũng không có tâm trạng tổ chức.


Nhưng để dụ được Liễu Y Y tới, ông ta chỉ còn cách này.


Tiết Kiến Quốc cho Văn Thước Tùng biết cô cháu gái này của mình không dễ theo đuổi, chẳng qua chỉ là một cách tẩy trắng bản thân. Trong lòng ông ta thừa biết khả năng cao Văn Thước Tùng sẽ giở trò bỉ ổi.


Nhưng Tiết Kiến Quốc cho rằng mình chỉ là người giới thiệu, nếu Liễu Y Y có xảy ra chuyện gì thì không liên quan đến ông ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK