Mục lục
Ngọa hổ tàng long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trở về Thiên cửu môn ư?


Trong những năm thế lực của Thiên Cửu môn bị phân tán, những người không muốn quay về nhất có lẽ là Tô Vấn Long, Lý Bính, và ông ta – Tả Quân.


Ba người họ nay đã là Tam Vương Tây Nam, uy phong lừng lẫy, mỗi người nắm giữ một phương. Sức mạnh của họ khi hợp lại gần như cao hơn cả Thiên Cửu môn.


Ai lại muốn trở về Thiên cửu môn, chịu sự kìm kẹp của người khác chứ?


Nhưng đã bị ép đến bước đường này, bảo ông ta phải chọn thế nào đây?


“Hy vọng sự lựa chọn của tôi là đúng!”, một lúc lâu sau đó, Tả Quân mới đưa ra quyết định.


Tôn Hàn bình thản nhìn ông ta, không nói tiếng nào.


“Tả Quân của Tế Bắc, diện kiến cậu Tôn!”


Sau đó, Tả Quân cất tiếng bày tỏ lòng trung thành của mình.


Cuối cùng, Tả Quân đã chọn con đường phục tùng!


“Tôi đi đây”.


Tôn Hàn vẫn không nói lời thừa thãi, ánh mắt lướt qua Cung Ngạo và Văn Thước Tùng, rồi đứng dậy đi thẳng.


Phá Quân cũng chầm chậm cất bước theo sau.


Theo lý mà nói, Văn Thước Tùng và Cung Ngạo đã nhiều lần khiêu khích anh, không có lý gì Tôn Hàn lại bỏ qua.


Nhưng nếu Tả Quân đã khuất phục, hai người này lại có dính dáng đến ông ta, vậy thì anh cũng nên nể mặt đôi chút.


‘Phù!


II


Văn Thước Tùng thở phào một hơi nặng nề, cảm thấy nhẹ nhõm như thể một gánh nặng vô hình trên người đã biến mất.


Nếu không trải qua sự việc vừa rồi, Văn Thước Tùng sẽ chẳng ngờ rằng uy phong của một ai đó lại có thể mạnh mẽ đến nhường này.


“Chú… Tả, anh ta, anh ta thực sự là chủ nhân của Thiên cửu môn sao ạ?”, Cung Ngạo sợ sệt hỏi.


Tả Quân lạnh lùng nhìn gã, vẻ mặt vô cùng khó tả, “Cậu nghĩ sao?”


Còn nghĩ sao được nữa!


Ngoại trừ chủ nhân Thiên cửu môn, làm gì còn ai có thể ép buộc một nhân vật quyền lực như Tả Quân đến mức này.


Không thể không toàn tâm cống hiến sức lực.


Cảm giác kinh hoàng trong lòng Cung Ngạo không hề vơi đi chút nào, thậm chí gã còn cảm thấy sợ hãi hơn


Vào ban ngày, gã còn dám gây khó dễ cho chủ nhân Thiên cửu môn?


Nhỡ sau này bị tính sổ thì biết làm sao đây?


Chuyến đi Tế Bắc đã kết thúc, đã đạt được kết quả lý tưởng nhất.


Có được Tả Quân của Tế Bắc, là một bước vô cùng ý nghĩa trong quá trình tập hợp Thiên cửu môn.


Tôn Hàn không về khách sạn nghỉ ngơi, mà rời đi ngay trong đêm để quay về Giang Châu.


Chuyện đã xong, anh không cần nán lại nữa.


“Thưa cậu, người như Tả Quân chưa chắc sẽ giữ lời. Có thể ông ta chỉ trung thành ngoài miệng, e là không có ý nghĩa gì cả”, Phá Quân chậm rãi lái xe rời khỏi Tế Bắc, vừa lo lắng cất lời.


Tôn Hàn hiểu đối phương đang lo điều gì. ở địa vị của Tả Quân, mấy thứ như “nhất ngôn cửu đỉnh, lời hứa nặng tựa nghìn cân” chỉ là sáo rỗng.


Chờ Tôn Hàn rời đi, thế lực dưới trướng ông ta vẫn còn đấy, có thể trở mặt nuốt lời bất cứ lúc nào.


Huống chi, Tả Quân cũng có thế đồng ý trở về Thiên cửu môn trên danh nghĩa, bằng mặt nhưng không bằng lòng, tiếp tục làm bá chủ ở thành phố Tế Bắc.


Nói một cách đơn giản, ông ta trở về nhưng không phục tùng là được.


Song Tôn Hàn chỉ lắc đầu, “Nếu như là trước đây, chắc chắn tôi sẽ đưa Tả Quân đi cùng thì mới yên tâm được. Nhưng bây giờ không cần nữa”.


Không cần nữa?


Phá Quân trưng ra vẻ khó hiếu.


Tôn Hàn khẽ cười, “Tả Quân không dễ đối phó. Trong tình huống bình thường, dù cậu có đánh thắng ông ta, ông ta cũng sẽ không cam tâm trao trả Tế Bắc như đã hứa”.


“Nhưng ông ta vẫn lựa chọn tuân theo, có biết tại sao không?”


“Là vì… ông ta có con rồi?”, một lát sau, Phá Quân mới nói ra suy đoán.


“Đúng vậy!”


Tôn Hàn gật đầu, “ông ta ấy à, một khi đã có cốt nhục của mình, thì làm bất kỳ chuyện gì cũng sẽ không còn khí khái như xưa nữa. Nếu như là Tả Quân của ngày trước, đừng nói là bắt ông ta cúi đầu, nếu tôi thực sự chọc giận Tả Quân, ông ta rất có thể sẽ giữ tôi ở lại Tế Bắc!”


“Chỉ tiếc rằng, Tả Quân uy vũ không còn, đã thua về mặt khí thế rồi”.


“Nếu ông ta dám tiếp tục chống đối tôi, cứ xem như không nghĩ cho bản thân, thì cũng phải nghĩ cho đứa trẻ trong bụng Văn Ảnh”.


“Trong chuyến đi Tế Bắc lần này, người phụ nữ Văn Ảnh ấy đã giúp tôi nhiều phết đấy!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK