Mục lục
Ngọa hổ tàng long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bốp!


Đột nhiên Tôn Hàn ra tay như tia chớp, một cái tát nặng nề vang dội trong không gian. Châu Kỳ Hoa bị tát lật mặt, ông ta hộc ra máu và cả hai cái răng.


Có thể thấy được cái tát này vô cùng nặng.


Shhh!!!


Tiếng hít khí lạnh liên tục vang lên.


Tổng giám đốc của công ty bách hóa Near đang ở đây mà vẫn dám ra tay, đúng là ngang ngược quá đáng!


Liễu Y Y chỉ có thể bật thốt lên một câu nói trong lòng, thôi xong rồi.


Tôn Hàn đưa cô đến đâu phải để bàn chuyện hợp đồng chứ, rõ ràng là đến để làm loạn mà.


Nhưng Tôn Hàn lại làm như không xảy ra chuyện gì, anh nhìn Nhiếp Chiêm Ba bằng ánh mắt lười biếng: “Tống giám đốc Nhiếp, tôi dạy dỗ cấp dưới thay ông, ông không có ý kiến gì chứ?”


Nhiếp Chiêm Ba vội vàng nói: “Không, không, Tổng giám đốc Tôn, đây là vinh hạnh của ông ta!”


Mọi người:”….’


Không ai dám tin vào tai mình, cho dù là chính Châu Kỳ Hoa cũng không tin.


“Tống giám đốc, anh…”


“Cút!”


Nhiếp Chiêm Ba chỉ cần nhìn bộ dạng thê thảm, mặt mũi bầm dập ấy của Châu Kỳ Hoa thôi đã cảm thấy buồn nôn.


Suýt chút nữa Châu Kỳ Hoa đã hại chết Nhiếp Chiêm Ba rồi, chẳng lẽ còn mong ông ta nể nang gì nữa hay sao?


Bách hóa thời trang Near là sản nghiệp trực thuộc tập đoàn Bách Khang. Ông chủ lớn Hứa Chí Bằng đã gọi điện dặn trước rồi, nếu không tiếp đón anh Tôn Hàn chu đáo thì cái chức tổng giám đốc này khỏi phải làm nữa.


Thế mà tên Châu Kỳ Hoa kia lại dám mạo phạm vị này đến mức này.


Nhiếp Chiêm Ba tát vào mặt Châu Kỳ Hoa mấy bạt tai liền mà vẫn thấy quá nhẹ, ông ta còn muốn giết đối phương luôn cho rồi.


“Tống giám đốc Tôn, chắc hẳn anh đến đây để đàm phán hợp đồng của hai công ty chúng ta nhỉ, mời vào trong!”, Nhiếp Chiêm Ba cực kỳ cung kính khi đứng trước mặt Tôn Hàn.


Tất cả mọi người đều có cảm giác không chân thực. Tổng giám đốc Tôn này rốt cuộc là người có địa vị thế nào mà lại được Tổng giám đốc của bách hóa thời trang Near tiếp đón niềm nở đến vậy?


“Đi thôi”.


Tôn Hàn nhìn Liễu Y Y vẫn còn thấy đầu ong ong, ra hiệu cho Nhiếp Chiêm Ba dẫn đường.


Sau khi vào văn phòng Tổng giám đốc, Nhiếp Chiêm Ba vội vã mở lời,


“Tổng giám đốc Tôn, phía các anh đã chuẩn bị xong hợp đồng chưa nhỉ? Nếu như chưa có thì tôi sẽ bảo nhân viên soạn thảo một bản ngay. Chỉ ký mỗi đơn hàng mùa thu thôi thì phiền phức quá, chúng ta dứt khoát ký luôn cả đơn hàng năm sau nhé!”


“Hả!”


Liễu Y Y thốt lên đầy kinh ngạc, còn chưa bàn bạc điều khoản hợp đồng gì cả mà đã ký hẳn hợp đồng cho hai năm ư!


Người ta đàm phán kinh doanh kiểu này à?


Nhưng Liễu Y Y không ngốc, cô cũng đoán được Tôn Hàn có bí quyết gì đấy rồi.


Nghĩ rồi lại càng thấy ấm ức hơn, rõ ràng đối phương có cách, vậy mà còn bảo cô chịu nhục trước.


Tôn Hàn ngồi trên ghế xô pha, nói bằng giọng bàn chuyện làm ăn, “Hợp đồng năm sau thì để năm sau hẵng nói. Chúng ta đã đàm phán hợp đồng thì nên có quy trình đàm phán hợp đồng”.


“Về chuyện tiếp tục hợp tác giữa hai công ty, trước hết hãy để Liễu Y Y nói về hai mặt lợi và hại của việc hợp tác giữa bách hóa thời trang Near phía các anh và công ty thời trang Sâm Uy của chúng tôi, rồi mới quyết định”.


“Chuyện này thì không bàn đến quan hệ riêng tư”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK