Mục lục
Ngọa hổ tàng long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôn Hàn mỉm cười rồi đứng dậy: “Y Y, chúng ta đi thôi”.


Nếu không có vấn đề gì, Y Y luôn mong chuyện lớn hoá nhỏ, chuyện nhỏ hoá không.


Thế nên lập tức vui vẻ đồng ý ngay.


“Anh, lẽ nào Tôn Hàn này thật sự có bối cảnh lớn gì đó à? Nghe khấu khí của anh ta hình như không sợ anh Quân đâu”, Văn Ảnh bắt đầu thấy lo.


Người ngoài thường gọi Tả Quân là Tả vương.


Nhưng Văn Ảnh là tình nhân của ông ra nên được phép gọi là anh Quân.


Văn Thước Tùng cũng đang đau hết cả đầu, thuộc hạ của Tôn Hàn đó rõ ràng không phải loại người hiền lành, bình thường gì.


Hơn nữa trước lúc ra về, Tôn Hàn còn ngỏ ý họ sẽ gặp lại, chứng tỏ chuyện này chưa xong ở đây.


Dù biết Văn Ảnh là người đàn bà của Tả Quân, nhưng Tôn Hàn vẫn ăn nói như vậy thì lai lịch có thể nhỏ không đây?


Văn Thước Tùng tức tối nhìn sang Tiết Kiến Quốc rồi nói: “Đây chính là người giàu có bối cảnh bình thường mà ông bảo đấy à?”


Chính Tiết Kiến Quốc rước mối hoạ này tới cho hắn.


Bây giờ, Văn Thước Tùng thậm chí còn muốn tẩn cho ông ta một trận.


“Tôi cũng không biết Tôn Hàn có lai lịch thế nào, mà cậu Văn này, chắc Tôn Hàn chỉ tỏ vẻ thế thôi, khéo đêm này còn phải nhanh chóng cuốn xéo khỏi Tê Bắc vì sợ bị cậu trả thù ấy chứ!”, Tiết Kiến Quốc run rẩy nói.


Chát!


Văn Thước Tùng tát một cái thật mạnh lên mặt ông ta rồi nói: “Nếu có thêm chuyện gì xảy ra thì cứ chờ xem tôi xử lý ông thế nào”.


Trước lúc đi, Tôn Hàn còn dám nhờ Văn Ảnh gửi lời hỏi thăm tới Tả Quân thì anh còn sợ gì nữa?


Văn Thước Tùng chỉ lo chuyện này chưa kết thúc được thôi.


Còn Tiết Kiến Quốc, một triệu gì đó, miễn yển ổn là được.


“Văn Ảnh, em đi tìm ông Tả phòng hoạ trước đi, anh e Tôn Hàn này không đơn giản đâu”.


Phòng hậu hoả, Văn Thước Tùng nghĩ tốt nhất nên đi tìm Tả Quân.


“Em biết rồi”.


Sau khi rời khỏi nhà hàng Đế Vương, Tôn Hàn và Liễu Y Y đã về khách sạn.


Sau đó một mình Tôn Hàn đi lên sân thượng của khách sạn.


Lúc này, có sáu người đã chờ sẵn ở đó, thấy anh đến thì đồng thanh.


“Công tử!


II


“Công tử!


n


Tôn Hàn khẽ gật đầu, rồi đi tới mép sân thượng ngắm cảnh đêm của Tê Bắc.


Sáu người này chính là các cao thủ của Thiên cửu Môn mà Từ Khang Niên cử đến giúp việc cho Tôn Hàn.


“Công tử, tôi là Phá Quân, đứng thứ hai trong chiến bộ, lần này là tôi dẫn đội”.


Sau đó, một người đàn ông vạm vỡ nhất trong số đó đã bước tới.


“Phá Quân – một chọi một trăm, tôi nghe kể về cậu rồi. Nghe nói, thực lực của cậu chẳng kém gì Tả Quân”, Tôn Hàn ngoảnh lại rồi híp mắt nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK