Nếu không thì tất cả sẽ chẳng có ý nghĩa gì.
Dù là Phương Minh Nguyệt hay là công ty quốc tế Phong Hỏa phía sau cô ta đều sẽ không làm trái ý của Tôn Hàn.
Ánh mắt ông Lôi trở nên sâu thẳm: “Giám đốc Phương, sao cô lại…”
“Ý của tôi chính là ý của công ty chúng tôi, ông Lôi không cần phải nghi ngờ!”
“Cậu Tôn, nếu cậu cảm thấy công ty quốc tế Phong Hỏa chúng tôi không cần phải tiếp tục hợp đồng này thì bây giờ tôi sẽ chuẩn bị thủ tục để hủy hợp đồng ngay, trong vòng hôm nay sẽ có kết quả!”
Thái độ của Phương Minh Nguyệt rất kiên quyết khiến mọi người bất ngờ.
Nghe thấy câu này, ông Lôi hoàn toàn mất sạch sự giận dữ. Ông ta ngồi bệt xuống ghế dựa, vội nhìn Tôn Hàn bằng ánh mắt khẩn cầu.
Lúc này Tôn Hàn mới nhìn ông ta bằng ánh mắt lạnh nhạt, anh bình thản nói: “Ông Lôi, giờ ông đã biết công ty thời trang Sâm Uy các người đang ở vị trí nào chưa?”
“Tôi có thể đưa hợp đồng cho các người thì cũng có thể lấy về! Nếu không phải vì Liễu Y Y thì công ty thời trang Sâm Uy không thể nào chiếm được món hời như thế này được đâu!”
“Đó chỉ là chuyện viển vông!”
“Tôi không muốn nói đến lần thứ hai đâu. Người phụ trách nhãn hiệu mới chỉ có thể là Liễu Y Y, không một ai có thể thay thế!”
Khí thế mạnh mẽ, sắc bén kiêu ngạo, đó chính là từ để hình dung Tôn Hàn lúc này.
Ông Lôi không thể nào ngờ được, người thanh niên khiêm tốn trong ấn tượng của ông ta lại có thể hùng hổ dọa người như vậy.
Công ty thời trang Sâm Uy chưa bao giờ bị chèn ép đến thế.
Ông Lôi nén một cục tức trong người, nhưng lại không dám bộc phát. Tôn Hàn chỉ dùng một câu đã có thể thay đổi đối tượng hợp tác với công ty quốc tế Phong Hỏa, thậm chí bên đó còn sẵn sàng làm trái hợp đồng đã ký kết.
Không cần nghĩ cũng có thể biết được Tôn Hàn có thế lực lớn cỡ nào.
Những người khác trong phòng họp đều không dám thở mạnh.
Đôi mắt sắc bén của Tôn Hàn dần tĩnh lặng lại, anh lạnh nhạt nói: “Tôi cho công ty thời trang Sâm Uy một lựa chọn. Việc hợp tác với công ty quốc tế Phong Hỏa sẽ được hủy bỏ, các người thích chọn ai làm Tổng giám đốc của chi nhánh Giang Châu thì chọn, tôi không can thiệp nữa!”
Vừa dứt lời, ông Lôi liền giật bắn mình.
Sao có thể thể được?!
Nếu chưa từng có được còn đỡ, nhưng món hời đã dâng đến tận miệng rồi mà còn bị cướp đi, sao họ có thể chấp nhận được?
“Tôn Hàn, chúng ta cứ từ từ bàn bạc. Nếu cậu đã kiên quyết muốn để Liễu Y Y nhậm chức Tổng giám đốc thì vị trí đó sẽ là của Liễu Y Y, không ai có thể thay thế!”, ông Lôi liền nhượng bộ.
Hợp đồng này không thể bị hủy được.
“Chỉ sợ chủ tịch các người sẽ có ý kiến thôi”. Tôn Hàn khinh miệt hừ một tiếng, nếu lãnh đạo cấp cao của công ty thời trang Sâm Uy ý thức được điều này thì sẽ chẳng có chuyện ngày hôm nay.
Mất mặt trước các cấp dưới trong công ty cũng là do họ tự chuốc lấy thôi.
“Không đâu, tôi bảo đảm, tôi bảo đảm với cậu!”. Ông Lôi liên tục bảo đảm, chỉ sợ Tôn Hàn sẽ hủy bỏ dự án hợp tác với công ty quốc tế Phong Hỏa.
“Cứ như vậy đi”.