Lục Tử Tiễn nói với cô, Quán Quán, anh thích em.
Hạ Tịch Quán rũ hàng mi nhỏ dài xuống, cô biết, cô vẫn luôn biết tâm ý của Lục Tử Tiễn với mình, được Lục gia Nhị thiếu trong trẻo nhưng lạnh lùng phong hoa, tài học vô song thích, đổi thành bất kỳ cô gái nào, đều sẽ vui mừng kích động.
Nhưng, cô đối với Lục Tử Tiễn chưa từng có loại tình yêu nam nữ này, hơn nữa cô từng theo Lục Hàn Đình từng có một đoạn hôn nhân ngắn ngủi, từng làm vợ anh, hiện tại cô lại thành vị hôn thê của em trai anh, loại cảm giác này cứ là lạ.
Lúc này Hạ Bang và Lam Yên đã đi tới: “Quán Quán, mồi hôn sự này là mẹ con chính miệng quyết định, chúng ta cũng cảm thấy Lục Nhị thiếu, sẽ không giống một vài người khiến con đau buồn khổ sở, hiện tại con sẽ không vì tên tra nam kia làm tổn thương trái tim Nhị Thiếu đấy chứ!?”
“Đúng vậy Quán Quán, con gái phải nhìn về phía trước, chúng ta đã trả giá qua, nên không còn hối hận, nên buông xuống đã sớm nên buông xuống, con vĩnh viễn không mở lòng mình ra, không nỗ lực đi về phía trước, sao mà biết được cảnh đẹp trên nhân gian này lại không xinh đẹp hơn chứ?”
Hạ Bang và Lam Yên đều không thích Lục Hàn Đình, Lục Hàn Đình cũng đã kết hôn với Lệ Yên Nhiên rồi, bọn họ không muốn Hạ Tịch Quán lại khóa mình lại trong đau khổ nữa.
Hạ Tịch Quán còn rất nhỏ, về sau cô sẽ gặp được người càng tốt hơn, Lục Tử Tiễn chính là người càng tốt hơn này!
Bọn họ vừa nói như vậy, ngón tay của Hạ Tịch Quán cuộn tròn thành quyền, đúng vậy, cô lao thẳng đến Lục tiên sinh thật chặc chộp vào trong lòng bàn tay, không muốn buông ra, nhưng Lục tiên sinh đã chết, hiện tại chỉ là Lục Hàn Đình.
Hạ Tịch Quán hiểu tắm lòng của Lục Tử Tiễn, thời gian dài như vậy, anh vẫn luôn yên lặng đứng sau lưng bảo vệ cô, thậm chí mấy tháng cô mắt tích này, anh lục tung cả thế giới, không tiếc đối địch với cha mình, anh tìm cô đến phát điên.
Lục Tử Tiễn thâm tình như vậy, sao cô nỡ nhẫn tâm thương tổn anh?
Huống chỉ giữa hai người còn có hôn ước, cô là vị hôn thê của anh, sự tình càng thêm phức tạp.
Lục Tử Tiễn nhìn Hạ Tịch Quán, trong trẻo lạnh lùng con ngươi đen tràn ra vài phần mềm mại: “Quán Quán, anh không muốn ép em bất cứ chuyện gì em không thích, như vậy đi, em cho anh một cơ hội, cho anh… thời gian ba tháng, trong ba tháng này em làm vị hôn thê của anh, chúng ta thử một lần, anh nỗ lực khiến em thích anh, nếu như một tháng sau em vẫn không còn cách nào thích ta, vậy anh phải dừng hi vọng thôi, chúng ta tự động giải trừ hôn ước.”
Hạ Tịch Quán không nghĩ tới anh có thể nói như vậy, anh chỉ cần thời gian ba tháng để nỗ lực, để cho cô thích anh, nếu như cô vẫn là không cách nào thích, vậy anh liền giải trừ hôn ước.
Anh cứ nhượng bộ như thé, thối lui chính mình đến rồi vị trí hèn mọn như vậy.
Hạ Tịch Quán động lòng, cô gật đầu: “Được, em đáp ứng anh.”
Cô đáp ứng rồi lời hứa kỳ hạn ba tháng kia.
Trên khuôn mặt tuần mỹ của Lục Tử Tiễn nhanh chóng lộ ra ý cười, anh chiếc nhẫn ngọc tín vật đính hôn này tranh thủ cho mình được một cơ hội.
Chí ít trong ba tháng này, cô là vị hôn thê của anh.
Cô cam tâm tình nguyện làm vị hôn thê của anh.
Hạ Bang và Lam Yên vô cùng hài lòng, bọn họ đều rất xem trọng Lục Tử Tiễn, lúc này Lệ lão phu nhân đi lên trước, mặt cười toe toét nhìn Lục Tử Tiễn: “Tử Tiễn, không nghĩ tới chúng ta còn có duyên phận này, con cần phải cố gắng lên, nỗ lực làm cháu rễ của bà nhé!”
Hạ Tịch Quán: “…”
Cô còn chưa nhận Lệ lão phu nhân làm bà nội, chưa có!
Lục Tử Tiễn nhìn Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, hiện tại em theo anh về Lục gia một chuyền đi! Anh tìm về vị hôn thê của mình, cũng nên ra mắt với người nhà.”