Rốt cục Dạ Minh Châu cũng nghe được lời này, cô ta mừng như điên, ôm chằm lấy Lục Tử Tiễn hôn chụt lên môi anh.
Lúc này chọt thình lình xuất hiện một bóng người trong tầm mắt, Dạ Minh Châu ngắng đầu, chỉ thấy cửa quán bar bị đầy ra, Hạ Tịch Quán tới.
Cô rốt cuộc đã tới!
Dạ Minh Châu lộ ra nụ cười đắc ý khiêu khích, cô ta nhìn Lục Tử Tiễn: “Tử Tiễn, bây giờ anh lập tức cầu hôn em, em muốn gả cho anhl”
Lục Tử Tiễn đứng dậy, chậm rãi quỳ một gối xuống trước mặt Dạ Minh Châu: “Dạ Minh Châu, anh yêu em, em gả cho anh đi, về sau anh sẽ cho em hạnh phúc.”
Màn cầu hôn ở đây nhanh chóng hấp dẫn ánh mắt mọi người trong quán rượu, tất cả mọi người vây quanh, “Đây không phải là Lục nhị thiếu sao? Lục nhị thiếu cầu hôn Minh Châu tiểu thư rồi!”
“Lục nhị thiếu nhất định là lạc đường biết quay lại, rết cuộc đã nhận ra Minh Châu tiểu thư tốt, biết Minh Châu tiểu thư mới là chân ái của anh ấy rồi!”
“Ở cùng nhau đi! Ở cùng nhau đi! Ở cùng nhau đi!”.
Tiên Hiệp Hay
Đám người vỗ tay ồn ào hô hét.
Hạ Tịch Quán tới tìm Lục Tử Tiễn, cô biết Lục Tử Tiễn bị đả kích rất lớn, từ nhỏ Lục Tử Tiễn đã là thiên chi kiêu tử, về mặt tình cảm vẫn là tờ giấy trắng, nội tâm sạch sẽ mà thuần túy, người như vậy rất khó bị tổn thương bởi tình yêu.
Hạ Tịch Quán thấy Lục Tử Tiễn ở đó uống rượu, cũng nhìn thấy Dạ Minh Châu bên người Lục Tử Tiễn, trong lòng cô nhanh chóng cảnh giác, Dạ Minh Châu tà tâm bất chính, lúc này cô ta xuất hiện ở cạnh Lục Tử Tiễn là muốn làm cái gì?
Hạ Tịch Quán vừa định tiến lên, lúc này chỉ thấy Lục Tử Tiễn quỳ một gói xuống, cầu hôn Dạ Minh Châu.
Lục Tử Tiễn cầu hôn Dạ Minh Châu!
Người chung quanh đều ồn ào, Hạ Tịch Quán nhìn về Dạ Minh Châu, chỉ thấy Dạ Minh Châu đạp giày cao gót, vênh váo đối với cô lộ ra nụ cười thỏa mãn, sau đó gật đầu cười nói: “Được Tử Tiễn, em nguyện ý, em nguyện ý gả cho anh!”
Lục Tử Tiễn đứng lên, Dạ Minh Châu nhào tới trong ngực anh, ôm chặt lấy anh.
Ánh mắt Dạ Minh Châu vẫn rơi vào trên mặt của Hạ Tịch Quán, cô ta hướng về phía Hạ Tịch Quán cong lên đôi môi đỏ chót, hết sức đắc ý.
Hạ Tịch Quán chau hàng mày thanh tú, cô thật sự không ngờ Lục Tử Tiễn lại cầu hôn Dạ Minh Châu, chuyện này không bình thường, chuyện này quá không bình thường!
Lúc này Dạ Minh Châu thân mật kéo cánh tay rắn chắc của Lục Tử Tiên đi tới, dừng ở trước mặt Hạ Tịch Quán, cô ta cao ngạo nâng càm lên, cười đắc thắng: “Hạ Tịch Quán, Tử Tiễn đã cầu hôn tôi rồi, tôi cũng đã đồng ý rồi, tôi vẫn luôn muốn gả cho Tử Tiễn, nên chúng tôi sẽ mau chóng tổ chức hôn lễ thôi, cành nhanh càng tốt! Hạ Tịch Quán, đến lúc đó cô nhất định phải tới tham dự hôn lễ của tôi đấy nhé.”
Hạ Tịch Quán không để ý đến Dạ Minh Châu, đôi mắt sáng rơi trên khuôn mặt tuần tú của Lục Tử Tiễn: “Tử Tiễn, anh thật sự muốn kết hôn với Dạ Minh Châu sao, hôn nhân là chuyện quan trọng nhất của đời nhất, em hy vọng anh có thể thận trọng!”
Lục Tử Tiễn lạnh lùng nhìn Hạ Tịch Quán, trong ánh mắt đã không còn chút hơi Ấm: “Tôi yêu Dạ Minh Châu, chuyện của tôi không cần cô quản!”
“Nhìn thấy không Hạ Tịch Quán, Tử Tiễn đã không thích cô nữa, hiện tại anh ấy thích tôi! Đừng lại tự mình đa tình nữa, Tử Tiễn, chúng ta đi thôi.” Dạ Minh Châu vui vẻ nói.
Lục Tử Tiễn chuẩn bị rời đi, thế nhưng lúc này Hạ Tịch Quán vươn tay kéo lại cánh tay anh.
Hạ Tịch Quán là có lời muốn nói với anh nên mới níu anh lại, nhưng khi ngón tay cô chạm đến bắp thịt anh, cô nhanh chóng đã nhận ra khác thường.
Tay nhỏ bé đi xuống, cô im lặng mò tới mạch đập trên cổ tay anh.