Đám người trên tiệc đã sợ ngây người, lúc đầu Hạ Tịch Quán mặc chiếc váy tinh không xuất hiện, mọi người đã đủ khiếp sợ, vừa rồi lại nghe lão thái quân mở miệng gọi một tiếng “bà nội”, bọn họ cũng hoài nghỉ tai mình xuất hiện ảo thính.
Hiện tại Hạ Tịch Quán lấy bộ tai mèo ra làm quà sinh nhật đưa cho lão thái quân, mọi người đều nổi giận, món quà này của cô cũng quá qua loa láy lệ rồi!
Phải biết rằng bọn họ tặng quà đều là trân châu mã não vô giá, đã chất chồng như núi bên kia rồi, người có thân phận như lão thái quân, ngay cả trân châu mã não cũng không thèm liếc mắt, Hạ Tịch Quán vậy mà lại đưa bộ tai mèo đến bêu xấu.
Mọi người nhao nhao nhìn về phía Lệ lão phu nhân: Lão thái quân, nhận quà của cô ta, sau đó dụng lực vứt đi, để cô ta biết giang hồ hiểm ác đáng sợ thế nào?
Lệ lão phu nhân nhìn bộ tai mèo, nhanh chóng nhận, mọi người hai mắt vui vẻ, đúng rồi chính là như vậy, vậy mới đúng chứ!.
ngôn tình ngược
Thế nhưng một giây kế tiếp Lệ lão phu nhân đã đeo bộ tai mèo lên đầu mình, bà vui vẻ nhếch miệng cười, còn tựa như đang đeo vật quý xoay quanh một vòng cho mọi người xem: “Bé con Quán Quán tự tay đan cho bà bộ tai mèo này thật sự rất ấm, các người đều đến xem thử, đẹp chứ?”
Lệ lão phu nhân cầm bọ tai mèo hợp còn làm thêm nhiều động tác dễ thương nũng nịu.
Mọi người như bị sét đánh, ủa, nói là dùng sức ném vào trong thùng rác đâu, ủa nói là sẽ dạy Hạ Tịch Quán làm người đâu, vì sao bọn họ lại bị vả ngược bạt tai đau điếng thế này.
Mọi người nhanh chóng cười giả lả, “Đẹp! Thật sự rất đẹp!”
“Quán Quán tiểu thư có hoa tay quái!”
*Có Quán Quán tiểu thư tự tay đan bộ tai mèo này, mùa đông này lão thái quân cũng không sợ lạnh nữa rồi!”
Dạ Huỳnh và Lệ Yên Nhiên hóa đá tại chỗ, đã quên mắt hô hấp, Lệ Yên Nhiên lớn như vậy cũng chưa từng được lão phu nhân thương yêu như vậy, bây giờ đang ở trước mặt toàn bộ giới thượng lưu quý tộc Đế Đô, lão phu nhân xem trọng Hạ Tịch Quán như vậy, liền biến mẹ con bọn họ thành không khí.
“Bé conQuán Quán, quà sinh nhật của cháu bà thực sự là rất thích, bà tháo ra một chút cũng thấy tiếc nữa.” Lệ lão phu nhân kéo tay Hạ Tịch Quán cười nói.
Hạ Tịch Quán cũng không ngờ Lệ lão phu nhân lại thích quà cô tặng như vậy, miệng cô ngọt nói: “Lão phu nhân, bà thích là tốt rÖi.
“Bé con Quán Quán, bà hiện tại muốn ước nguyện rồi, qua đây, chúng ta cùng ước.” Lệ lão phu nhân nhanh chóng kéo Hạ Tịch Quán đến bên bánh ga-tô. Cập nhật nhanh tại
Má Lý thắp sáng nến, Lệ lão phu nhân nhanh chóng chắp hai tay, hướng về phía ngọn nến nguyện ước.
Hiện tại tất cả mọi người vây quanh, vây Lệ lão phu nhân và Hạ Tịch Quán ở giữa, Hạ Tịch Quán vỗ tay nhỏ bé, bắt đầu hát bài “chúc mừng sinh nhật” “Happy birthday to you…”
Mọi người cũng đưa tay vỗ theo nhịp của Hạ Tịch Quán, cùng nhau hát cho Lệ lão phu nhân.
Không khí của hiện trường vô cùng thân thiện, thế nhưng mẹ con Dạ Huỳnh Lệ Yên Nhiên lại bị lãng quên ở trong góc, nhất là Lệ Yên Nhiên trên người còn mặc món hàng mẫu đó, cả người đã là một câu chuyện cười.
Lệ Yên Nhiên u oán nhìn Hạ Tịch Quán bây giờ đang bị vây trong ánh lửa, vị trí hiện tại của cô vốn là thuộc về cô ta, thế nhưng cô đã đoạt đi rồi cô tất cả quang hoàn.
Tất cả mưu kế trong lòng Lệ Yên Nhiên đều bị phá vỡ, hiện tại Hạ Tịch Quán ngược lại giống như phượng hoàng kia, mà cô ta mới là con gà rừng.
Đã từng chờ mong trong lòng bao nhiêu, hiện tại liền có bấy nhiêu đả kích.