Động tác Lục Hàn Đình ngừng lại, đôi mắt hẹp vừa đen vừa nóng nhìn cô chằm chằm: “Em nói thật?”
“Dạ, thật đó.” Hạ Tịch Quán nghiêm túc gật đầu – em là bé ngoan, sẽ không gạt người.
*” Lục Hàn Đình nhanh chóng mím môi, mấy giây sau anh xoay người xuống dưới, trực tiếp nằm ngã ở bên cạnh cô.
Anh nhìn ngọn đèn đèn treo trên đỉnh đầu, sau đó giơ tay lên che viền mắt nhuộm đầy màu đỏ tình dục: “Quán Quán, có phải em có ý không, cố ý dằn vặt anh?”
Hạ Tịch Quán cũng hiểu được bà dì đến không đúng lúc, vẻ mặt người đàn ông bên cạnh đều là mất hứng và không Vui.
Hạ Tịch Quán nghiêng người sang, giống như một chú mèo con bò đến lồng ngực to lớn của anh: “Lục tiên sinh, bà dì em đến, anh cũng không quan tâm ta, chỉ quan tâm đến cục thịt đó của anh.”
Lục Hàn Đình cũng hơi chút uất ức, anh nhìn một chút quần của mình: “Sorry, thằng nhỏ này thấy em sẽ không chịu khống chế của anh.”
Lục Hàn Đình khẽ động rồi đứng dậy: “Anh gọi điện kêu người mua băng vệ sinh cho em nhé?
“Dạ.” Hai tay Hạ Tịch Quán ôm bụng của mình ngã vào giường.
Lục Hàn Đình từ trong túi quần lấy ra di động gọi điện thoại, sau đó dùng bàn tay dày rộng đặt trên vùng bụng bằng phẳng của cô, dịu dàng xoa quanh: “Đau bụng?”
Hạ Tịch Quán chau hàng mày thanh tú, lộ ra vài phần yếu ót: “Không ạ.”
Lục Hàn Đình nhướng mày kiếm: “Vậy lát nữa chúng ta còn có thể làm chút hoạt động giải trí.”
Hạ Tịch Quán cầm gối lên đập vào gương mặt anh tuấn ngã ngớn kia của người đàn ông: “Lăn đi tắm cho em, bây.
giờ em không muốn thấy anh!”
Lục Hàn Đình cúi người hôn một cái trên mái tóc người phụ nữ, người phụ nữ tức giận đẩy đánh anh, anh cong môi vào phòng tắm.
Sau năm phút, phòng tắm cửa mở ra, mang theo hơi lạnh đi ra, mang theo hương sữa tắm nhẹ nhàng khoan khoái, Lục Hàn Đình mặc áo choàng tắm màu trắng, bên hông thả thắt lưng, lộ ra lồng ngực to lớn màu mạch bên trong, mái tóc ngắn ướt nhẹp dính trên trán, so với bình thường thêm mắy phần trẻ tuôi.
Lúc này “ding dong” một tiếng, chuông phòng reo lên, Lục Hàn Đình đi tới mở rộng cửa, ngoài cửa là Sùng Văn, đưa một cái túi đến.
Lục Hàn Đình đóng cửa lại, cầm băng vệ sinh hồng nhạt trong tay, bàn tay rõ ràng khớp xương lật qua lật lại nhìn mấy lần.
“Lục tiên sinh, thú vui độc lạ gì đây? Anh thích băng vệ sinh?”
Lục Hàn Đình xoay người, giọng nói thấp thuần từ tính: “Món đồ này phải thay thế anh đến “trông giữ” em, anh đương nhiên phải tìm hiểu nó chút chứ.”
Trông giữ cô?
Anh đi mà trông giữ!
“Lục tiên sinh, vì sao anh lại đen tối như thế hả? Em muốn tố cáo anh, bảo chú cảnh sát bắt anh lại.”
Lục Hàn Đình ngồi ở bên giường, một cánh tay chống trên giường, thân thể to lớn như là từ trên xuống dưới đưa bao phủ cô, một bàn tay khác sờ lên vùng bụng dưới bằng phẳng của cô nhẹ nhàng xoa: “Lấy tội gì bắt anh, chơi gái?
Đừng đùa chứ, nếu như anh chơi gái, vậy em là cái gì?”
Hạ Tịch Quán thực sự cạn lời, cô vươn tay dịch lọn tóc đen nhánh ra sau tai, hai cánh tay trắng nõn nằm sắp ở trên giường, cái đầu nhỏ và môi hồng răng trắng trợn lên giận dữ trợn mắt với anh.
Lục Hàn Đình mới vừa tắm nước lạnh, bây giờ bị một ánh mắt này của cô trừng lại muốn đi tắm nước lạnh.
Anh cũng không thừa nhận mình tham luyến mỹ sắc, trầm mê tình dục, thế nhưng giây phút như thế anh có chút hoài nghỉ mình.
Lục Hàn Đình cúi người hôn một mái tóc cô, mùi thơm trong veo trên người cô làm anh mê muội: “Anh giúp em dán băng vệ sinh nhé?”
Hạ Tịch Quán ngắn người, anh là người đàn ông lật tay thành mây, trở tay thành mưa ở thương trường, cũng là người có địa vị cao đứng trên vạn người lại dán băng vệ sinh cho cô?