“Nhưng, trong h9 Thu Nương là con của anh…
“Em quên rồi à, tôi đã thắt ống dẫn tỉnh.”
“Thắt ống dẫn tinh cũng không thể đảm bảo tránh thai trăm phản † trăm mài! Nếu như trong bụng Thụ Nương thật sự là con anh thì sao..
“Tôi đã nói, tôi thắt ông dẫn tinh rôi, vậy người khác có mang thai hay không, có phải là con tôi hay không, liên quan gì tới tôi chứ?” Trương Hàn trực tiệp cất lời cô.
Trái tim Lâm Bật Nhiễm lạnh lẽo, đúng vậy, cô đã quên, cô gái hắn yêu mên nhật Nhiễm Nhiễm từng nói, con của hắn chỉ có thể là con của cô ta.
vào kiếp sau, những người khác đều không thê.
Ở trước mặt Nhiễm Nhiễm, ở trước mặt mồi tình đầu trong sạch cùng ánh trăng sáng kia, họ chỉnh là con kiến hôi.
Lâm Bắt Nhiễm cũng không phải là đồng cảm với Thu Nương, cô chỉ thấy sợ, bởi vì cô phảng phất thấy được tương lai của mình, đợi sau khi Trương ‘ Hàn hết cảm giác mới mẽ với mình, cô sẽ chết già ở trong hậu cung xa hoa này, nêu như bật hạnh mang thai, vậy cũng sẽ ở dưới roi gậy người khác mà một xác hai mệnh.
Lâm Bắt Nhiễm gần như đã biết trước tương lai của mình.
“Nhiễm Nhiễm, đừng vì chút chuyện nhỏ của người khác mà ảnh hưởng tâm trạng của chúng ta, đi, chúng ta vào thôi.” Trương Hàn vươn tay ôm vai Lâm Bất Nhiễm.
Lâm Bắt Nhiễm tránh sang bên cạnh, tay Trương Hàn trực tiệp cứng đờ giữa không trung.
“Tôi đi làm việc, anh nghỉ ngơi đi, ngủ ở chỗ tôi hoặc là ngủ ở chỗ người khác đều được.” Nói xong Lâm Bất Nhiễm đi vào.
Lâm Bát Nhiễm không để ý tới Trương Hàn nữa, cô ép buộc chính mình đặt lực chú ý vào trong công việc.
Trương Hàn bị bỏ lơ ở ban công, hắn chậm rãi thu hồi bàn tay cứng đò, mi tâm nhíu lại, có chút không vui.
Nói thật, hắn cảm thấy người phụ nữ Lâm Bất Nhiễm này ít nhiêu có chút không biết trái phải rồi đấy.
Những người phụ nữ khác trong hậu cung đêu là ân cân cung phụng. hắn, chỉ có cô, tâm trạng không tốt liền chẳng nề nàng mặt mũi hãn.
Xem ra hắn thực sự là quá sủng ái cô, để cô không nhìn rõ địa vị của mình, không biệt mình có bao nhiêu cân lượng.
Trương Hàn sải bước đi vào, sau đó vươn tay kéo lại cánh tay mảnh khảnh Lâm Bát Nhiễm, trực tiếp lôi cô từ trên thảm dậy.
“Anh làm cái gì? Tôi còn phải làm việc, mau buông ral Anh làm tôi đau!”
Lậm Bất Nhiễm vô cùng mậu thuẫn hắn chạm vào, kiệt lực muốn giãy giụa khỏi bàn tay hắn.
Đây không thể nghỉ ngờ là lửa cháy đỗ thêm dâu, Trương Hàn dùng sức xách, trực tiếp kéo cô vào trong lòng mình: “Đi, tôi dẫn em đi một chô.”
“Tôi không muốn đi, buông!” Lâm Bất Nhiễm cũng không hỏi đi hơi nào, nói thẳng không muốn đi, cô thực sự không muôn ra đi.
“Nhiễm Nhiễm, tôi là thông báo cho em, không phải trưng câu ý kiến của em, nên ngươi em không có quyền từ chối hay lựa chọn, đi theo tôi.”
Trương Hàn nửa kéo nửa ôm Lâm Bất Nhiễm ra ngoài.