Trương Hàn ôm oô, trên người cô vừa mêm vừa âm, trên tóc còn mang theo mùi hương quyến rũ nhàn nhạt, khiến người ta mê luyên: “Chút ấy đã muôn đuôi tôi đi? Lẽ nào tôi ở trong lòng em dễ vuốt như thế à?”
Lâm Bắt Nhiễm nhìn hắn, không làm thêm một bước nào cả.
“Nhiễm Nhiễm, em là người phụ nữ thông minh đúng không, chuyện nam nữ hoan ái này phải cam tâm tình nguyện, tôi ở trên thân thê em đã lãng phí rất nhiều thời gian, cũng đủ biêu thị thành ý của tôi rội, nêu như em phi. hợp một chút, tất cả mọi người đều vui vẻ, bằng không, về sau em còn phải nêm mùi đau khô.”
nà Hàn nửa là dụ dỗ nửa là uy hiếp.
Lâm Bát Nhiễm đã sớm nhận rõ hiện thực, tuy trong nội tâm cô vô cùng mâu thuẫn mỗi một lần tiếp xúc thân mật với Trương Hàn, thê nhưng cô không thê không cúi đầu với hiện thực.
Lâm Bát Nhiễm ôm cổ hắn, nhẹ hôn lên đôi môi mỏng kia.
Trương Hàn giơ tay lên, ôm cô ngồi trên bắp đùi mình, đề cho hai chân cô vòng qua hông hắn, sau đó ôm hôn GÓI: Cô hôn rất ngây ngô, không có kỹ xảo dư thừa nào, chút kinh nghiệm này cũng đều là hắn dạy, đàn ông đêu thích các cô gái sạch sẽ thanh thuần từ từ dưới sự dạy dỗ của mình ở trên giường trở nên thành thục, giộng như ở trên trạng giấy trắng, tràn đầy đều là dâu vết của mình.
Trương Hàn giữ gáy cô, hôn sâu hơn.
Rất nhanh Lâm Bắt Nhiễm đã cảm thấy môi lưỡi mình tê dại, rõ ràng là cô chủ động, thê nhưng. đã bị hãn đảo khách thành chủ, dù cho ở chuyện tình dục này, hắn vẫn luôn chiếm giữ thế thượng phong, bá đạo mười phần.
Hai tay cô chống lên lồng ngực hắn đây hắn ra: “Được chưa, anh vào tắm trước đi.”
Trương Hàn kéo quần áo trên người cô, trong hốc mắt tràn ngập tình dục, ngay cả giọng nói cũng khàn khàn: “Chưa đủ, thêm một lát nữa.”
Lâm Bát Nhiễm cảm thấy có chút mắt khống chế, nhanh chóng từ chối: “Nhưng vừa rồi anh đã đồng ý với tôi, tôi chắc đã làm anh hài lòng rồi, anh đề cho tôi làm xong việc trước, tôi đã nói phải giao bản thảo trong thời gian quy định rồi mà.”
Trương Hàn nghe cô lải nhải không ngừng liền chau mày: “Vậy em đừng có lề mè, tôi rất nhanh sẽ xong.
*…” Lúc này một chuỗi chuông vang lên, điện thoại của Lâm Bật Nhiễm tói, là phòng làm việc đang thúc giục.
Hai mắt Lâm Bắt Nhiễm sáng ngời, như là bắt được cọng rơm cứu mạng, cô đi lấy điện thoại di động: “Điện thoại tôi tới, đề tôi nghe điện thoại…
Cánh tay có lực của Trương Hàn siết chặt lây cô, không cho phép cô nhúc nhích: “Em dám nghe điện thoại, tôi đề bọn họ nghe hết tiếng của em, để cho bọn họ biết nhà thiết kế đại tài của họ đại trên thân đàn ông là như thế nào…”
Lâm Bất Nhiễm nhanh chóng dùng tay che kín miệng hắn, không cho DI hắn nói lung tung.
Hắn đúng là không biết xấu hồ, cái gì cũng có thê nói ra khỏi miệng.
Trương Hàn nhìn cô, ngay trong đồng tử của cô từng chút một chiếm giữ cô.
Cô mang theo vài phần chống cự, mi tâm chạu chặt, hốc mắt trăng nõn cũng dần ướt át đỏ hồng, răng cắn lên môi, móng tay vận còn cào trên vai của hắn ra mây vết máu.
Trương Hàn không ngừng cuộn yết hầu, quả thực luyên tiệc dời mắt, chỉ có ở trên người cô hắn mới có thể cảm nhận được cái gì gọi là tiêu hồn thực cốt.
Cô làm cho hắn nghiện.